Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1497: Đoạt xá (5)

Tôn Miểu Miểu chăm chú nhìn lại, chỉ thấy mặt la bàn viết một hàng chữ:

“Lời tiên đoán: Bởi vì ban ngày Tam Dương Khai Thái Thái khác thường, Nguyên Thủy Thiên Tôn hoài nghi hắn là người mặc giáp, hắn quyết định mang theo Hạ Hầu Ngạo Thiên, Thiên Hạ Quy Hỏa, Triệu Thành Hoàng, ở 11 giờ 50 phút đêm nay tập kích Tam Dương Khai Thái Thái, vì bảo đảm xác xuất thành công, bọn họ sẽ toàn lực ứng phó. “

Đây là đạo cụ gì? Hắn chính là dùng đạo cụ này ảnh hưởng viện trưởng và mình? Tôn Miểu Miểu nhìn văn tự tin tức, trái tim một lần nữa chìm vào đáy vực.

Khó trách Nhâm Quân Tử sẽ nói, linh phó bị thu về rồi, bởi vì bọn họ sẽ toàn lực ứng phó Tam Dương Khai Thái Thái.

Nhâm Quân Tử có được thuật quan sát nhìn ra cô kích động cùng nghi hoặc, nhưng chưa giải thích, quay đầu nhìn quét chuông đồng hồ treo trên tường, nói:

“Vừa vặn qua rạng sáng, biết ta vì sao lựa chọn lúc này không? Bởi vì ta ngày hôm qua đã dùng hết số lần tiên đoán.”

Hắn chăm chú nhìn la bàn hoàng kim, nói:

“Lời tiên đoán đầu tiên của hôm nay: Tôn Miểu Miểu vì giữ mạng, lựa chọn giao ra mọi thứ đạt được trong cửa đá.”

Một lời tiên đoán trước bị lau đi, nội dung mới hiện lên.

Nhâm Quân Tử một tay nắm la bàn hoàng kim, một tay nâng cằm Tôn Miểu Miểu lên, tặc lưỡi nói:

“Thật sự là người đẹp ta thấy mà thương, chờ ta lấy được áp giáp, từ trong tay bọn Nguyên Thủy Thiên Tôn cầm về thứ còn lại, sẽ trở về lâm hạnh ngươi.”

Đầu ngón tay cắt xuống phía dưới, kiếm khí xé rách dây leo.

Hắn không lo lắng Tôn Miểu Miểu phản bội, cho dù giải trừ dây leo trói buộc, cô vẫn như cũ ở trạng thái suy yếu, khoảng cách gần như vậy, Kiếm Khách giết Tinh Quan dễ như trở bàn tay.

Hơn nữa, lời tiên đoán của hắn chưa vi phạm năm điều hạn chế, lời tiên đoán chỉ cần thành lập, trong giai đoạn Thánh Giả, không ai có thể vi phạm, đây là quy tắc.

Trong mắt Tôn Miểu Miểu trong sự sợ hãi lộ ra tín nhiệm, như tin tưởng vững chắc chỉ cần giao ra áo giáp cùng Phướn Chiêu Hồn, Nhâm Quân Tử liền nhất định sẽ tha cô.

Cô đưa tay chộp một cái ở không trung, lấy ra một cây phướn dài màu đen âm khí lượn lờ, một bộ giáp toàn thân màu máu lộ ra sát khí, một cái mũ đỏ nhỏ mềm nhũn nằm úp sấp.

Không chỉ một bộ giáp? Trong mắt Nhâm Quân Tử lóe ra sự bất ngờ cùng tham lam, không có chút do dự nào, đưa tay chụp lấy ba món đạo cụ.

Đột nhiên, trong trạng thái mừng như điên, hắn thoáng nhìn thảm bên cạnh hơi trầm xuống, như là có người giẫm ở bên trên.

Tham lam cùng phấn chấn khi nhìn thấy bảo vật, khiến hắn phản ứng chậm một nhịp.

Một giây sau, ngực hắn như bị húc, đau đớn ập tới, cả người bay ra như diều đứt dây, va mạnh vào trên tường.

La bàn trong tay rời tay bay ra.

“Ô !”

Trong phòng vang lên tiếng gió rít thê lương, ầm ầm hai tiếng, đao gió vô hình theo sát tới, chém trúng hai chân hắn, chém nứt bức tường.

Máu tươi nháy mắt nhuộm đỏ bức tường trắng bóc.

Nhâm Quân Tử khó có thể tin ngẩng đầu nhìn, vị trí vừa rồi đứng xuất hiện một bóng người.

Tuấn tú, trẻ tuổi, nét mặt lộ ra phấn chấn bừng bừng, cùng với một phần rất nhỏ sự dữ tợn.

Nguyên Thủy Thiên Tôn? !

“Sao có khả năng, ngươi...” Nhâm Quân Tử lộ vẻ mặt kinh hãi, mềm nhũn dựa vào tường trượt xuống.

Hắn hầu như là nháy mắt mất đi năng lực chiến đấu.

“Chém chân của ngươi, cho dù ngươi khoác thêm đạo cụ Dạ Du, cũng đừng nghĩ chạy trốn. Ừm, xuất phát từ bảo hiểm, tay cũng chém.” Trương Nguyên Thanh vung đôi tay đeo bao tay màu lam.

Tiếng xé gió “Vù” vang lên lần nữa, ngay sau đó, Nhâm Quân Tử liền thấy hai bàn tay rời khỏi cổ tay.

Hắn đau tới mức trước mắt tối sầm.

“Ngươi sao có thể ở chỗ này? Ngươi không có khả năng vi phạm lời tiên đoán, đó là quy tắc!” Nhâm Quân Tử ngẩng đầu lên, khuôn mặt tái nhợt toát ra mồ hôi lạnh như hạt đậu.

Ngươi có quy tắc, ta có nhân quả! Trương Nguyên Thanh cười khẩy nói:

“Đã biết ngươi có thể ảnh hưởng người ta, ta khẳng định phải làm phòng bị, về phần vì sao sẽ ở chỗ này, đương nhiên là vì ta đoán được ngươi chính là người mặc giáp.”

Chính như hắn nói, đã biết người mặc giáp có thể “ảnh hưởng” mục tiêu, tự nhiên cần phòng bị trước.

Phương thức phòng bị của Trương Nguyên Thanh, chính là lợi dụng gương Yata chế tạo phân thân, sau đó phủ thêm Da Người Hoàn Mỹ, như vậy, nhân quả của bản thể liền chuyển dời đến phân thân.

Hắn sẽ không bị ảnh hưởng.

“Ngươi đoán được là ta?” Nhâm Quân Tử khẽ biến sắc, “Không có khả năng, ngươi không có khả năng đoán được. Ngươi rõ ràng từ chỗ Mặc Bàn biết được trả giá của sử dụng gương ma, mà Tam Dương chưa chết, đây là sơ hở lớn nhất.”

“Ồ, ngươi cũng biết việc này, thì ra là như thế.” Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ:

“Vậy thì không sai rồi, cho nên Mặc Bàn thật ra từng tìm Tam Dương Khai Thái Thái, nhưng hắn bị ngươi ảnh hưởng đúng không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận