Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2865: Lỗi hệ thống càng ngày càng nhiều (1)

“Số lượng đạo cụ Chúa Tể thưa thớt, một phó bản yêu cầu cao độ sản xuất ba món đã rất kinh người rồi. Đại khái là vì nguyên nhân ăn mạng đầu, phần thưởng mới hậu hĩnh như vậy.”

Trương Nguyên Thanh trầm ngâm một chút, bỏ Bức Tranh Sơn Dầu Hỗn Loạn vào kho hàng bang phái, cũng ở trong group phát thông cáo thanh minh: Đạo cụ phẩm chất Chúa Tể, hắn vốn là không cùng hưởng.

Đạo cụ này bỏ vào kho hàng bang phái chủ yếu là cho Tiểu Viên và cung chủ sử dụng, nhất là Tiểu Viên, cô vừa tấn thăng Chúa Tể, chỉ có một món Lạc Bảo Kim Tiền bên người, còn không phải loại công kích mạnh.

Sau khi có quyền sử dụng Bức Tranh Sơn Dầu Hỗn Loạn, tương lai gặp kẻ địch cùng cấp bậc liền có thêm phần thắng.

Bóng đêm thâm trầm, đèn đường tiểu khu phát ra hào quang tái nhợt, chiếu nền xi măng như ngưng đọng sương trắng.

Phó Thanh Dương đầu đầy tóc bạc ngồi ở bên cạnh bàn, làm hết phận sự viết báo cáo nhiệm vụ, mang phương án phó bản “Vua Mất Nước” ghi vào cơ sở dữ liệu của Ngũ Hành minh.

Sau khi click gửi đi, hắn đi đến bên tủ rượu rót ly rượu vang, chậm rãi thưởng thức.

Phương án phó bản tải lên không đến nửa giờ, lượng click đã vượt qua hai mươi, ý nghĩa có hai mươi Chúa Tể xem phương án phó bản.

Điều này ở trong dự đoán của Phó Thanh Dương, dù sao phó bản “Vua Mất Nước” từng khiến mấy vị Yển Sư chiết kích trầm sa, kéo theo các Kiếm Khách cùng nhau tiến vào toàn quân bị diệt, do đó bị nhận định độ khó quá cao, tạm dừng cày, thẳng đến hôm nay mới bị bọn họ vượt qua.

Qua thêm vài phút, trong group của Chúa Tể Bạch Hổ binh chúng liền truyền đến tiếng trao đổi “kính coong”!

“Vua Mất Nước bị vượt qua rồi? Độ khó phó bản có chút cao, thưởng mạng đầu rất phong phú nhỉ?”

“Bị vượt qua không phải điều trong dự kiến sao, có Phó Thanh Dương cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn, còn có Ma Nhãn Thiên Vương, phó bản dưới cấp S đều không làm khó được bọn họ.”

“Âm vật cấp 9 yếu cùng Viễn Cổ Chiến Thần cấp 9... Cho dù là bọn họ cũng cửu tử nhất sinh, nói dễ hơn làm. Kiếm Tiên trưởng lão nói chuyện càng thêm a dua nịnh hót rồi, mất khí phách Kiếm Khách.”

“Ngày mai tôi tính dẫn cấp dưới đi vào rèn luyện. Đại kiếp sắp tới, mau chóng tăng lên thực lực.”

“Lão Hỏa, ông gần đây bận rộn việc công, chuyên tâm công tác trước, tôi đi trước.”

“Các vị đừng tranh, rút thăm quyết định đi.”

Phó bản có thể mang cấp dưới thăng cấp là phó bản bang phái Bạch Hổ binh chúng độc nhất một phần, đã có thể bồi dưỡng đoàn đội ăn ý ở trên chiến trường cỡ lớn rất tốt, phần thưởng cũng rất khả quan.

Phó bản cấp A, không phải mỗi linh cảnh hành giả đều có cơ hội ghép đến, cho dù phó bản đã bị vượt qua cũng có thể để các linh cảnh hành giả được ăn giá trị kinh nghiệm hậu hĩnh.

Phó Thanh Dương đặt chén rượu xuống, gõ chữ nhắc nhở: “Viễn Cổ Chiến Thần cùng âm vật cấp 9, mặc dù có phương án, một lần chiến đấu cuối cùng vẫn như cũ hiểm tử hoàn sinh, số lượng Chúa Tể vào phó bản tốt nhất cam đoan ở ba người trở lên, Chúa Tể cấp 8 không thể thấp hơn hai người.”

Gửi xong tin nhắn này, hắn gửi cái tin nhắn cho Phó Thanh Huyên: “Tôi ra khỏi phó bản rồi, gặp một lần.”

Hồi lâu không có đáp lại, Phó Thanh Dương liền click vào avatar Kiếm Các trưởng lão, gửi tin nhắn: “Tôi muốn vào Thư Phòng Của Nguyên Soái.”

Phó Thanh Huyên chưa trả lời tin nhắn, nói rõ lại rúc ở trong phòng sách, có thể tu hành, có thể trốn đi ăn đồ ngọt.

Muốn vào phó bản bang phái, phải được bang chủ hoặc phó bang chủ mở ra.

Kiếm Các trưởng lão là phó bang chủ của Bạch Hổ binh chúng.

Kiếm Các trưởng lão chưa trả lời hắn, nhưng mười mấy giây sau, bên tai Phó Thanh Dương truyền đến tiếng linh cảnh nhắc nhở.

Trong tích tắc, hình ảnh bắt đầu mơ hồ nổi lên gợn sóng, hai ba giây sau, hắn đến một mảng không gian mênh mông trắng xóa.

Thư Phòng Của Nguyên Soái!

Phó Thanh Dương theo bản năng ngẩng đầu nhìn, không trung tràn đầy kiếm.

Kiếm lá liễu, hán bát phương, đoản kiếm trọng kiếm, Đường kiếm, tử mẫu kiếm... Bao quát toàn bộ chủng loại kiếm trong lịch sử nhân loại.

Phó Thanh Huyên ôm đầu gối ngồi ở trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn kiếm đầy trời, mái tóc bạc dày khoác trên vai lưng, giống như một tấm thảm thật dày.

Cực kỳ giống một cô gái nhỏ ngắm sao.

“Chị đang nhìn cái gì?” Phó Thanh Dương đi đến bên cạnh chị gái Nguyên Soái.

“Ngắm kiếm.” Phó Thanh Huyên vẫn ngẩng đầu.

“Kiếm có cái gì đẹp?” Phó Thanh Dương hỏi.

“Chị đang nghĩ bản chất của kiếm...” Phó Thanh Huyên lẩm bẩm.

Phó Thanh Dương thản nhiên nói: “Nhìn ra cái gì rồi?”

“Không nói cho cậu, cậu cũng không có hứng thú nghe, cậu đời này trừ luyện đòn chém, kiếm thuật nào cũng không thèm để ý...” Phó Thanh Huyên vừa nói, vừa xoay đầu lại:

“A, tóc cậu sao cũng trắng rồi? Bắt chước chị sao?”

Phó Thanh Dương vẻ mặt bình tĩnh: “Tóc chị là kiếm khí quá thịnh, linh lực kim loại không thể kiềm chế dẫn tới, của tôi là tuổi thọ tiêu hao quá lớn, già nua dẫn tới.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận