Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2334: Quan Tài Ngủ Say (2)

Vẻ mặt Trương Nguyên Thanh chuyển thành ngưng trọng: “Tôi nghĩ đúng là thế, trận doanh tà ác muốn săn giết tôi, báo thù thay Ma Thú Haas. Trải qua sự kiện đêm nay, tôi sẽ càng thêm nguy hiểm, ngài thủ tịch chấp hành quan, tôi xin Thiên Phạt che chở, ở cao ốc ngân hàng nghỉ ngơi một đoạn thời gian.”

Sean Med đối với điều này cũng không bất ngờ, phản ứng cùng lo lắng của Cú Mang, phù hợp hắn đoán trước.

“Bộ chấp hành tạm thời không có vấn đề, cậu đi về nghỉ ngơi trước, phần thưởng săn giết Bacchus trong vòng ba ngày sẽ phát cho cậu. Về phần Hecate, trừ phi cậu có thể đưa hắn về Thiên Phạt, bằng không cậu không có bất cứ phần thưởng nào.”

Trương Nguyên Thanh tự động bỏ qua nửa câu sau của hắn, đứng dậy, rời khỏi phòng họp.

Hắn đi ở khu làm việc của bộ chấp hành, Phong Pháp Sư, nhân viên văn chức ven đường gặp được, đều khom người ân cần thăm hỏi, thái độ có thể nói rất cung kính. Thành viên bộ chấp hành kiêu ngạo, dùng một loại ánh mắt kính sợ, sùng bái nhìn vị Thú Vương đến từ đại khu thứ hai này.

Hắn vừa tới New York không đến nửa tháng, trước sau săn giết hạng hai, hạng năm bảng truy nã cấp A, nhất là Bacchus, đó là cuồng đồ ngoài vòng pháp luật chỉ có Chúa Tể ra tay, mới có khả năng đánh gục.

Là họa lớn trong lòng trận doanh hợp pháp, nhưng từ hôm nay trở đi, Bacchus đã vĩnh viễn trở thành lịch sử.

Sau khi biết được Bacchus bị săn giết, đại bộ phận thành viên bộ chấp hành, không rửa mặt không đánh răng, mặc xong quần áo liền lái xe chạy về cao ốc ngân hàng, sau đó chạy tới phòng đặt xác vây xem thi thể Bacchus.

Thấy thân thể khô quắt kia nằm ở trên giường đặt xác, mới rốt cuộc xác định Bacchus thật sự trở về linh cảnh rồi, tựa như mộng ảo.

Đêm hôm đó, Sean Med liền bảo bộ tuyên truyền ở diễn đàn Thiên Phạt công bố thông báo Bacchus cùng Hecate bị đánh gục.

Vị thủ tịch chấp hành quan này hai ngày qua đã thừa nhận không ít áp lực từ bên ngoài, sốt ruột không thể chờ được muốn trừ khử thanh âm phê bình, xoay chuyển danh tiếng.



Khu Queens, căn hộ nào đó, cửa lớn đều bị tấm ván gỗ đóng đinh. Trong phòng trống, Ngân Dao quận chúa ngồi ở trên nắp quan tài, yên lặng chờ đợi chủ nhân đến.

Căn nhà này bỏ không đã lâu, ghế tựa sô pha các loại gia cụ, dùng vải chống bụi phủ lên.

Giống loại phòng trống không người ở lại này, ở New York có rất nhiều. Dựa theo pháp luật liên bang Tự Do quy định, người vô gia chiếm cứ nhà không có người ở, sau khi nộp tiền điện nước một đoạn thời gian, nhà liền tự động trở thành tài sản của người vô gia cư, cho nên chủ cho thuê nhà thường thường sẽ dùng ván gỗ bịt kín cửa sổ cùng cửa ra vào, phòng ngừa đám ở trộm tu hú chiếm tổ.

Ánh sao như mộng ảo từ trong phòng dâng lên, Ngân Dao quận chúa hơi nghiêng đầu, thấy chó con thanh tú từ trong ánh sao đi ra. Nhìn thấy Trương Nguyên Thanh tới, Ngân Dao quận chúa lập tức giơ lên cái loa nhỏ, “Tôi từng thấy loại nghề nghiệp này, ở trong Tây Dương giáo.”

“Tây Dương giáo?” Trương Nguyên Thanh nghi hoặc hỏi lại.

Ngân Dao quận chúa gõ gõ cái loa nhỏ: “Lúc tôi du lịch giang hồ, từng gặp được Tây Dương giáo, bọn họ mượn danh nghĩa truyền giáo, ở dân gian lừa tài lừa sắc, trong giáo sĩ có người tu hành. Tôi từng giết vài tên, trong đó có một số kẻ giết không chết, sau khi bị thương trí mạng, sẽ biến thành như vậy.”

“Cô gặp được Tây Dương giáo? Niên đại đó bọn họ hẳn là vừa mới kết thúc bệnh cái chết đen, châu Âu chờ phục hưng, cuộc sống khổ sở, cho nên chạy đến Đại Minh kiếm ăn.” Trương Nguyên Thanh thuận miệng lấy lệ, nói.

Hắn đi tới bên quan tài, bàn tay đè lên nắp quan tài, đọc lấy tin tức vật phẩm:

“Tên: Quan Tài Ngủ Say”

“Loại hình: Quan tài”

“Công năng: Tăng phúc, phong ấn”

“Giới thiệu: Nó từng là công cụ ngủ say của vị Vĩnh Tịch Giả nào đó, bởi vì nhuộm khí tức của vị cường giả kia, dần dần có sự thần dị, có được công năng phong ấn cường đại. Nghề nghiệp Vĩnh Dạ nằm ở trong quan tài, cường độ toàn bộ kỹ năng đều được tăng lên.”

“Ghi chú: Đạo cụ riêng nghề nghiệp Vĩnh Dạ, đối với linh cảnh hành giả khác mà nói, công năng duy nhất của nó chính là phong ấn.”

Đạo cụ tăng phúc riêng của nghề nghiệp, tương tự Áo Choàng Kiếm Sư Cung Đình của Phó Thanh Dương, đương nhiên, phẩm chất một trời một đất... Có thể dùng nó để phong ấn một vài thứ, ví dụ như tà vật, ví dụ như kẻ địch... Trương Nguyên Thanh rất hài lòng công năng “phong ấn” của đạo cụ này.

Bởi vì đây chính là thứ hắn khiếm khuyết.

Đương nhiên, thứ hắn bây giờ phải cân nhắc là xử lý Hecate như thế nào. Về điểm ấy, Trương Nguyên Thanh đã có ý tưởng...

Hắn lấy ra điện thoại di động, gọi điện cho hội trưởng.

Mười mấy giây sau, điện thoại kết nối.

Trương Nguyên Thanh đi thẳng vào vấn đề, nói: “Tôi đã giết Bacchus cùng Hecate, Hecate bị tôi đánh ra bị động, ông tới đây xử lý một phen.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận