Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2803: Phân công nhau hành động (3)

Trương Nguyên Thanh ngồi lên ghế trúc vừa rồi Vương Bác Vọng từng ngồi, nhắm mắt, đồng thời cắn nuốt linh thế hai sĩ quan cấp cao của Thành Phòng quân.

Ký ức vỡ vụn ập tới.

Mười mấy giây sau, Trương Nguyên Thanh mở mắt, từ hòm đồ lấy ra ba mũi Sinh Mệnh Nguyên Dịch, một cái vòng gỗ công năng chữa trị, đập lên bàn.

“Anh cũng đi.” Trương Nguyên Thanh nhìn Anh Gà Đỏ: “Anh Mau chóng rời đi, cái tên tai họa này.”

Anh Gà Đỏ nghe xong mặt đần thối.

Thấy vẻ mặt ngẩn ra của Anh Gà Đỏ, Trương Nguyên Thanh tức giận nói: “Anh không cảm thấy chúng ta gặp phải tập kích khó hiểu à?”

“Cậu biết nguyên nhân?” Anh Gà Đỏ hỏi ngược lại.

“Anh bị định vị rồi, tôi từ trong linh thể tướng lĩnh Thành Phòng quân phát hiện, bọn họ đến là có chuẩn bị, bao gồm nữ đạo sĩ kia tập kích anh là Tinh Quan, cô ta là người của Thiên Cơ lâu, cũng chính là nói, quốc sư là Kim Ô, am hiểu quan tinh thôi diễn, hắn thôi diễn được động tĩnh của anh, chúng ta tiếp tục ở đây, sẽ còn đưa tới ám sát. Ừm, sát thủ có thể đã đang trên đường chạy tới rồi.” Trương Nguyên Thanh nhấc siêu nước lên ừng ực, sau khi uống xong, nhếch mép nói.

Anh Gà Đỏ nghe vậy, cả kinh biến sắc: “Như vậy, chúng ta càng nên ôm đoàn, phân tán chẳng phải sẽ bị tiêu diệt từng bộ phận?”

“Bị tiêu diệt là anh, không phải tôi. Quốc sư nếu có thể thôi diễn được động tĩnh của tôi, sẽ không đợi tới hôm nay tập kích. Tôi cho rằng hắn không cách nào quan trắc được động tĩnh của hoàng đế, đây là buff của nhân vật.” Trương Nguyên Thanh nói: “Nhiệm vụ của anh là bảo vệ tôi sống sót năm ngày, bây giờ đã trôi qua ba ngày, chỉ cần lén lút sống qua hai ngày nữa liền có thể rời phó bản.”

Anh Gà Đỏ cảm thấy có đạo lý, nghĩ một chút, lại không phục, nói: “Khương Tinh Vệ không phải luôn đi theo cậu sao, làm sao lại chưa bị thôi diễn được?”

Khương Tinh Vệ ở một bên gặm bánh bao nghe vậy, kiêu ngạo hất hàm: “Bởi vì em thông minh hơn anh.”

“Xì!” Trương Nguyên Thanh cùng Anh Gà Đỏ đồng thời xì cô một tiếng.

Trương Nguyên Thanh giải thích:

“Bởi vì quốc sư không biết Tinh Vệ là Sở mỹ nhân, ở trong tình báo của Trịnh Văn Hàn, Sở mỹ nhân, Uyển mỹ nhân cùng Vương ca cơ đều là người chết, ở ngoài tầm mắt. Nhưng Lý thường thị anh là người sống, hơn nữa lại theo hoàng đế chạy ra khỏi cung, chỉ cần cầm một món đồ bên người anh quan tinh thôi diễn, liền có thể thôi diễn được động tĩnh của anh. Đạo lý tương tự, Nhã phu nhân cùng Đức phi cũng khó thoát khỏi pháp nhãn của quốc sư.”

Nghe xong, Anh Gà Đỏ hỏi ra câu cửa miệng của Hỏa Sư: “Vậy làm sao bây giờ?”

“Anh đi Dương gia trước, xem xem Quan Nhã có phải hoàng hậu hay không, nếu cô ấy đúng là hoàng hậu, như vậy Nhã phu nhân cùng Đức phi cũng ở Dương phủ.”

Trương Nguyên Thanh vừa suy nghĩ, vừa nói:

“Trước mắt tiến độ phó bản còn chưa tới giai đoạn Chúa Tể ra sân, Dương gia có thể che chở các người. Tôi sẽ an bài một âm thi đi theo anh, đã có thể bảo vệ anh, cũng có thể đoàn tụ với các đồng đội.

Phó bản tiến triển đến một bước này, chúng ta cần một cuộc họp đoàn thể, tập hợp tình báo, chế định phương án.”

Đang lúc nói chuyện, hắn sải bước đi vào phòng bếp, tìm một cục than đen, lại tìm tờ giấy dầu hôm qua mua đồ ăn để lại, viết lên giấy:

“Đưa cái loa nhỏ cô yêu quý cho trẫm.”

Sau đó lấy ra Mũ Đỏ Nhỏ, thu tờ giấy vào trong đó.

Một lát sau, Trương Nguyên Thanh giũ Mũ Đỏ Nhỏ, một cái loa to bằng bàn tay rơi xuống, kèm theo tờ giấy dầu kia.

Tờ giấy có thêm một hàng chữ: “Tôi chán quá, bao giờ có thể ra ngoài?”

Chờ tôi khôi phục giai đoạn Chúa Tể đi... Trong lòng Trương Nguyên Thanh trả lời một câu.

Hắn triệu hồi âm thi giấu trong phòng, đưa trở về Vương Tú kia, hạ đạt chỉ lệnh đi theo.

Trương Nguyên Thanh chưa lập tức rời đi, mang chén trà, bát đũa, đệm chăn các loại vật phẩm tập trung ở trong sân, một mồi lửa đốt hết, lúc này mới dẫn Khương Tinh Vệ rời khỏi điểm dừng chân này.

Khoảng một khắc đồng hồ sau, ánh sao dâng lên trong sân, hóa thành nữ tử xinh đẹp đáng yêu, gương mặt đờ đẫn, mặc đạo bào Thái Cực.

Đôi mắt cô trống rỗng nhìn chằm chằm đồ vật cháy thành than, trầm mặc hồi lâu, lại hóa thành ánh sao tiêu tán.

Dương phủ.

Quan Nhã vội vàng từ thư phòng của Dương Chính đi ra, xuyên qua hành lang uốn lượn cùng hai vườn hoa, tới sân nhỏ khách nhân trong phủ ở lại.

Cô đẩy ra nhà chính ở giữa, trong phòng, Tiểu Viên ngồi trên bồ đoàn, nhắm mắt điều dưỡng. Cô hôm qua mới từ Lâm Hạ thành trở về, trên đường gặp phải thích khách tập kích, ba tên Thánh Giả cảnh, trong đó hai người là Thần Dạ Du mang theo âm thi cùng linh phó.

Nếu không phải mang theo bên người mấy vật phẩm tiêu hao Thiên Hạ Quy Hỏa cho, Tiểu Viên đã trở về linh cảnh rồi.

Cung chủ lười biếng nằm nghiêng trên giường, tay cầm sách, đang đọc một quyển sách linh tinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận