Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1096: Đào hoa sát (3)

Tạ Linh Hi bên cạnh mặt mũi bầm dập tương tự yên lặng rơi lệ:
“Hu hu hu ! Chị ấy sao có thể như vậy, mọi người đều nói không đi phòng chiến đấu, chị ấy liền ở nơi này đánh em...”

“Ca ca, bạn gái của anh thật đáng sợ!”

Chẳng lẽ Đào Hoa Phù chẳng những kéo đào hoa, còn kéo cả đào hoa sát? Ngày mai vẽ một tấm nữa tặng Linh Quân, lấy hắn làm chuột bạch thực nghiệm một phen... Trương Nguyên Thanh than thở:

“Linh Hi à, sai rồi thì phải nhận, bị đánh phải thay đổi.”

Chung cư Giang Thần, ban công.

Ngài Bill mặc quần cộc áo ba lỗ đen, một tay tựa lan can, một tay khác cầm điện thoại di động.

“Hội trưởng, ngài có gì phân phó?”

“Lũ điên kia của câu lạc bộ Tửu Thần có động tĩnh gì?”

“Từ sau lần trước đánh lén công ty dược phẩm Ant, bọn họ liền bắt đầu ngủ đông, Ngũ Hành minh còn chưa tìm được manh mối của bọn họ.”

“Chậc, người nhà nước đều là bất tài sao, tham ô nhận hối lộ lợi hại hơn bất cứ ai khác, vừa đi làm chính sự liền tụt quần.” Trong điện thoại truyền đến tiếng người đàn ông lớn tuổi oán giận.

“Hội trưởng, biển rộng tìm kim phương diện này, chính phủ cả thế giới đều vô năng giống nhau.” Ngài Bill nói câu công bằng.

“Chậc, tiếng Trung nói càng ngày càng tốt đấy. Thứ bảy tuần sau, hẹn chỗ ăn cơm, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với anh. A, việc lớn vĩnh viễn đừng nói ở trong điện thoại, tôi nói với anh, bây giờ khoa học kỹ thuật rất phát triển, không cần lắp máy nghe trộm cũng có thể nghe lén nội dung trò chuyện.” Lão nam nhân giống như đang khoe khoang tri thức ghê gớm:

“Bây giờ biết vì sao chính phủ các quốc gia phải nâng đỡ thương hiệu điện thoại di động của mình rồi chứ, Công hội thương nhân chúng ta cũng nên có thiết bị liên lạc chuyên dụng của mình, đổi hôm khác tôi vào trong linh cảnh tìm xem.”

Cái này là cái gì cùng cái gì vậy? Trong lòng ngài Bill yên lặng thở dài, nói: “Rõ, thứ bảy tôi sẽ phó ước.”

Cúp điện thoại, tiếng bước chân từ phía sau vang lên.

Trợ lý cuộc sống khoác váy ngủ tơ lụa mỏng manh, vuốt mái tóc vàng đi ra, cầm trong tay một ly rượu whisky.

“Hội trưởng tìm anh có chuyện gì?” Cô đưa ly qua.

“Hội trưởng hẹn tôi thứ bảy gặp mặt, nguyên nhân cụ thể chưa nói.” Ngài Bill tiếp nhận chén rượu, nhấp một ngụm, thở dài:

“Tôi cũng muốn về nước rồi, mùi vị bị câu lạc bộ Tửu Thần nhằm vào thật không tốt, may mắn từ chỗ Nguyên Thủy mua Phá Sát Phù, chúng nó khiến ta có đủ năng lực phòng bị chuyện ngoài ý muốn.”

Nữ trợ lý lại giữ ý kiến bất đồng: “Vật phẩm tiêu hao mạnh nữa, dùng hết là không còn, đạo cụ lại có thể lặp đi lặp lại sử dụng. Thân ái, vụ mua bán này cũng không có lời.”

“Không, rất có lời!” Ngài Bill cười ha ha nói:

“Giày Hoạt Sạn chỉ có thể bảo vệ tôi năm lần, mà Phá Sát Phù có thể bảo vệ tôi hai mươi lần, cho nên, ở trong mắt tôi, nó so với đạo cụ càng quan trọng hơn. Giá trị của một vật phẩm, không thể đơn thuần xem bản thân nó, phải muốn nhu cầu.

“Hơn nữa, nó là đạo cụ nghề nghiệp Hư Không, trùng lặp với thuộc tính của tôi, không phải không thể thay thế.

“Mặt khác, tôi còn đạt được một món đạo cụ của người tu hành cổ đại, nó chưa chắc mạnh bao nhiêu, nhưng có một thuộc tính quý giá, khan hiếm!

“Chờ về nước, tôi liền bán đấu giá nó, tôi sẽ thông báo linh cảnh hành giả trong Hoa kiều, trong tay tôi có một món đạo cụ của người tu hành cổ đại hoa quốc, là đồ cổ cực có giá trị lịch sử, tượng trưng cho văn minh cổ quốc huy hoàng, nhưng nó vô ý lưu lạc hải ngoại. Tin tưởng tôi, bọn họ sẽ sốt ruột không dằn nổi mua về, không để đồ cổ của tổ quốc xói mòn bên ngoài.”

Cô gái tóc vàng bị thuyết phục, vẻ mặt đầy khâm phục: “Ồ, thân ái, anh thật sự là thương nhân khôn khéo.”

Hôm sau, Trương Nguyên Thanh từ phòng Quan Nhã đi ra, lười nhác ngáp một cái.

Tối hôm qua bị đánh không uổng, hắn sau khi tu dưỡng khỏi đầu gối, rón rén lẻn vào phòng Quan Nhã, lấy phòng quá bừa làm lý do, đề xuất muốn ngủ cùng nhau.

Quan Nhã hiếm thấy không từ chối, đại khái cô cũng cảm nhận được nguy cơ, cảm thấy nên cho bạn trai trẻ một chút ngon ngọt.

Tuy cần số của hắn chưa thể bịt lại lỗ hổng của Quan Nhã, nhưng ôm thân thể mềm mại đầy đặn của ngự tỷ ngủ một đêm, Trương Nguyên Thanh cảm thấy, đây là cách mạng hướng về thắng lợi tiến một bước dài.

Chung chăn gối, cọ một chút còn có thể xa nữa sao?

Cọ chút làm được rồi, thăm cung điện của đứa nhỏ còn có thể xa sao?

Hắn khẽ ngân nga, đi vào phòng tắm giặt quần lót.

Hôm nay trên bàn cơm chỉ có hắn, Quan Nhã và Khương Tinh Vệ, Nữ Vương cùng Tạ Linh Hi lấy thân thể không khoẻ, dạ dày không thoải mái các loại lý do, từ chối tham dự bữa sáng.

Sau khi hiệu quả của Đào Hoa Phù qua đi, hai cô liền tắt Q, xấu hổ đến hoài nghi cuộc đời, cả một đêm cũng chưa phản ứng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận