Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2847: Một cơn sóng vừa yên, lại một cơn nổi lên (3)

Khuỷu tay đầu gối cùng sử dụng, trong chớp mắt va chạm mười mấy lần.

Phân thân Trương Nguyên Thanh lao xuống, gia nhập chiến đấu, mặc bộ trang bị Tế Trời hắn so với bản thể còn mạnh hơn, giảm bớt rất nhiều áp lực cho Trương Nguyên Thanh.

Chẳng qua quốc sư lấy một địch hai, thành thạo điêu luyện, hắn căn bản không phòng ngự, bằng vào thể chất đáng sợ tử chiến với hai vị Liệt Dương Chiến Thần, móng vuốt lưu lại trên thân thể từng vết cào.

Ánh lửa màu đỏ từ không trung buông xuống, Xích Hỏa bang chủ hóa thân một chiếc Phong Hỏa Luân, cường thế cắt vào chiến trường.

Nơi xa, Tiểu Viên ở trước bàn pháp thao tác, đầu tiên là thực hiện cầu phúc, để bốn đồng bạn đạt được buff trong cõi hư vô, sau đó cho quốc sư buff tước phúc.

Cung chủ thì hát lên tiếng ca làn điệu cao vút, ủng hộ các đồng đội, đồng thời vuốt ve Luyện Yêu Hồ, trút ra từng dòng Sinh Mệnh Nguyên Dịch, kịp thời khôi phục thương thế của bọn họ.

Đạt được buff của hai vị hỗ trợ mạnh mẽ, bốn người bọn Ngân Dao quận chúa đè quốc sư ra công kích, đánh hắn hầu như không có sức phản kháng.

Nhưng, trong lòng Trương Nguyên Thanh lại dị thường nặng nề.

Liệt Dương Chiến là có giới hạn thời gian, bộ trang bị Tế Trời cũng chỉ có mười lăm phút đồng hồ, một khi phân thân và hắn mất đi Liệt Dương Chiến Thần, bộ trang bị Tế Trời tăng cường chiến lực, tình thế liền nghịch chuyển.

Đừng nhìn quốc sư thỉnh thoảng đứt tay gãy chân, nhìn như chật vật, âm khí lại luôn cường thịnh, thương thế lớn hơn nữa cũng có thể nhanh chóng phục hồi như cũ.

Năng lực duy trì của Thái Âm vô song thế gian.

Tiếp tục như vậy không được, căn bản không thắng được! Đánh lâu dài nhất định thua, kéo dài tiếp, nói không chừng thời gian hồi chiêu của Thôn Thiên Thú liền hết rồi!

Phải tập trung lực lượng lại, khiến quốc sư bị thương nặng.

Suy nghĩ nhanh chóng xoay chuyển trong lòng Trương Nguyên Thanh, nói: “Các vị, khí tức lão thất phu cuồn cuộn không dứt, đánh lâu bất bại.”

Đoàn bang chủ hỏi ra lời Hỏa Sư thiên hạ ước định mà thành: “Như thế nào cho phải?”

“Tập trung lực lượng tiêu diệt hắn.” Trương Nguyên Thanh nói.

Phân thân Trương Nguyên Thanh và bản thể ý niệm tương thông, lập tức kéo giãn khoảng cách, kích hoạt hiệu quả bộ trang bị, giở lại trò cũ, thao túng bốn loại linh lực tạm thời trói buộc quốc sư.

Cung chủ dừng tiếng ca, dưới làn váy chui ra ngàn vạn sợi tơ, chúng nó mãnh liệt lao về phía quốc sư, trói buộc hắn, vô số đầu sợi giống như xúc tu, nhẹ nhàng mà nhanh chóng vuốt ve phần bụng quốc sư.

“Ông!”

Một con cổ trùng to bằng chậu rửa mặt, cầm lên một cái tay cụt đen sì, đáp ở trên pháp bàn của Tiểu Viên.

Tiểu Viên lấy ra đoản đao cắt cái tay cụt, ngón trỏ chấm máu đen chảy ra vẽ chú văn ở trên giấy bùa vàng, dán ‘Bốp!’ ở trên người bù nhìn.

Bù nhìn “Ầm” bốc lên ngọn lửa màu đen, nhanh chóng thiêu hủy.

Nơi xa, trên người quốc sư cũng dâng lên ngọn lửa màu đen, làn da đen sì cứng cỏi xuất hiện xu thế nóng chảy, đau đớn gào rống lên.

Chú Sát Thuật!

Lúc này, kỹ năng ‘thai nghén’ của cung chủ ở sau khi liên tiếp thất bại rốt cuộc thành công, bụng không ngừng phồng lên, rất nhanh giống như phụ nữ có thai sắp sinh, trong bụng truyền đến tiếng trẻ con khóc nỉ non.

Lực lượng của quốc sư tiến một bước suy yếu.

Trương Nguyên Thanh quát: “Cung chủ, mâu sét cho tôi.”

Chỉ Sát cung chủ nhanh chóng mở ra hòm đồ, ném về phía hắn một cây mâu sét lóe ra điện quang.

Đột nhiên, áo bào quốc sư rách toang, cái bụng tròn vo chợt hiện ra một gương mặt trẻ con, gương mặt nhanh chóng dữ tợn, phát ra tiếng rít chói tai.

Thai nhi trong bụng bị quốc sư chuyển hóa thành quỷ anh.

Đầu óc mọi người ‘Ong!’ một tiếng, xoang mũi chảy ra dòng máu ấm áp, ù tai từng đợt, đầu đau như là sắp bị xé rách.

Loại cảm giác này quá quen thuộc - Tinh thần đả kích!

Tiếng trẻ con khóc nỉ non, tạo thành hiệu quả tương tự tinh thần đả kích.

Quốc sư thi triển pháp thuật âm độc, chuyển hóa thai nhi trong bụng mình thành quỷ anh có sức công kích.

Chỉ Sát cung chủ cố chịu đau đớn, bờ môi đỏ mọng khẽ mấp máy, ngâm nga lên giai điệu du dương nhẹ nhàng - khúc hát ru.

Quỷ anh không ngừng rít lên được mẫu thân trấn an, ở trong tình thương của mẹ dịu dàng dần dần bình tĩnh trở lại, rơi vào trạng thái ngủ say.

Trương Nguyên Thanh tiếp lấy mâu sét, hướng về quốc sư ném mạnh đi.

Linh lực lôi thuộc tính chí dương chí cương, cũng là vũ khí sắc bén khi đối phó âm vật.

Điện quang chói mắt chợt lóe lên, lôi quang trúng đầu quốc sư, bay về phía xa.

Đầu của quốc sư một lần nữa mọc ra.

Trương Nguyên Thanh triệu hồi lôi mâu, ném mạnh.

Sau khi lặp đi lặp lại bốn lần, hai tay Trương Nguyên Thanh hóa thành than cốc, đầu quốc sư một lần nữa tái sinh, nhưng tốc độ tái sinh rõ ràng trở nên chậm đi, dùng cả thảy mười mấy giây mới phục hồi như cũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận