Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1825: Sống chết một đường (2)

“Rầm rầm rầm...”

Tiếng bước chân chạy vội nặng nề mà vang dội, trong chớp mắt đuổi kịp đàn heo, tung người nhảy, nhảy tới Hạ Hầu Ngạo Thiên cùng Ryo Asano phía sau, bổ một đao về phía Quan Nhã đằng trước.

Một đao này hạ xuống, nhất định đầu một nơi mình một nẻo.

Thời khắc mấu chốt, Trương Nguyên Thanh cắp Khiên Tử Kim, bốn vó như bay, cộp cộp thành dồn dập như mưa rào.

Hắn tung người nhảy lên, mang theo thể trọng 100 kg, đội Khiên Tử Kim, từ bên cạnh đánh bất ngờ, đánh thật mạnh lên trên thân con rối đao khách.

“Rầm rầm rầm!”

Bọn họ quấn quít quay cuồng, con rối đao khách mỗi một vòng quay cuồng, đều phát ra tiếng kim loại va chạm nặng nề.

Trung tâm động lực trong lồng ngực phát ra tiếng vận chuyển tốc độ cao “Ong ong”, con rối người nháy mắt điều chỉnh trọng tâm, khuỷu tay và đầu gối trụ vững mặt đất, cứng rắn ổn định thân thể, nâng tay có ngay một mũi tên.

Mũi tên cắm vào chân sau Thiên Hạ Quy Hỏa, đầu mũi tên xuyên thấu máu thịt, từ mặt trong toát ra.

Thiên Hạ Quy Hỏa kêu thảm một tiếng, cắm đầu ngã xuống đất, thân thể dưới quán tính quay cuồng vài vòng, kéo cái chân bị thương, vừa kêu thảm vừa bò về phía trước.

Mà đám heo Quan Nhã, Tiểu Viên, ở lúc Trương Nguyên Thanh cùng con rối đao khách lao vào đàn heo, liền tan tác rồi.

“Đừng đi cửa ra, trở về, trở về.”

Trương Nguyên Thanh cuống muốn chết.

Quy luật hành động của con rối đao khách rất rõ ràng, heo ý đồ thoát khỏi hang động, sẽ ưu tiên trở thành mục tiêu của nó.

Trong hai phút ngắn ngủn, Anh Gà Đỏ cùng Tôn Miểu Miểu gần chết, Thiên Hạ Quy Hỏa bị thương nặng.

Nếu không phải hắn bằng vào Khiên Tử Kim xả thân liều mạng ngăn cản, chỉ sợ ba người này đã đầu một nơi mình một nẻo.

Nhưng cho dù như vậy, ba người bọn họ chỉ sợ cũng chống đỡ không qua được nguyền rủa chấm dứt, người khác thì có thể chết bất cứ lúc nào.

Phải nghĩ cách xử lý con rối đao khách, Pháo LôI Bạo? Không được, móng heo không nổ được súng. Chùy Tử Kim? Móng heo cũng không cầm nổi Chùy Tử Kim, hơn nữa thân heo năm thước quá mức vụng về, không đủ linh hoạt, dựa vào tấm khiên có thể kéo dài hơi tàn, nếu cầm chùy cận chiến cùng con rối, sợ là sẽ bị một đao chém bay đầu heo.

Trong khi suy nghĩ xoay chuyển, con rối đao khách lại cách không trung bắn ra hai mũi tên, một mũi tên trúng bụng, một mũi tên trúng sau gáy.

Thiên Hạ Quy Hỏa nhất thời mềm nhũn, hít vào nhiều mà thở ra không bao nhiêu, mạng ngàn cân treo sợi tóc.

“Keng keng keng!”

Con rối đao khách không quản hắn nữa, quay người bổ ra cương đao, bổ Trương Nguyên Thanh liên tục lui về phía sau.

Cũng may con rối đao khách cũng không phải loại hình chỉ số thông minh, công kích hung hãn thì hung hãn, nhưng không có kỹ xảo, chỉ biết dùng sức trâu.

Cho nên Trương Nguyên Thanh có thể miễn cưỡng chống đỡ.

Mắt thấy Trương Nguyên Thanh gặp ánh đao liên miên công kích, ba con heo nơm nớp lo sợ nhích lại gần, tựa như muốn tới hỗ trợ, lại sợ hãi không dám tiến lên.

Chúng nó phân biệt là Quan Nhã, Tiểu Viên và Ngân Dao quận chúa.

Đúng lúc này, tiếng kèn Xona đến, tưng tiếng thê lương, từng tiếng cao vút.

Cả hang động đều bị tiếng kèn Xona lấp đầy.

Thanh âm đến từ hầu bao của Ngân Dao quận chúa, loa Miêu Vương chủ động ra tay rồi.

Trong tiếng kèn Xona thê lương, trong mắt Ngân Dao quận chúa chậm rãi sáng lên ánh sáng màu đỏ tươi.

Trong ánh mắt Quan Nhã, Tiểu Viên bốc cháy lên phẫn nộ cùng chiến ý, các cô từ heo nhà sợ hãi nhát gan, biến thành lợn rừng nóng nảy phẫn nộ.

Triệu Thành Hoàng, Hạ Hầu Ngạo Thiên, Ryo Asano rúc ở nơi xa không dám tiến lên, thân thể cứng đờ, chậm rãi quay đầu lại, trong ánh mắt cũng thiêu đốt lửa giận cùng chiến ý xao động.

Cùng lúc đó, thân thể béo trắng của bọn họ bành trướng, từng khối cơ thịt gồ lên, như là bị tiêm vào thuốc cải tạo gien, biến thành heo cơ bắp ma quỷ.

Biến hóa như vậy cũng xảy ra ở trên người Trương Nguyên Thanh.

“Keng!”

Lại là một đao thế lớn lực trầm, tấm khiên văng đốm lửa ra khắp nơi, nhưng lần này Trương Nguyên Thanh không lui, chân gắt gao bám lấy mặt đất, tứ chi tráng kiện chợt bắn ra.

Hắn húc thật mạnh vào ngực con rối người.

“Rầm rầm rầm...” Con rối người lảo đảo một phen.

Còn chưa chờ hắn đứng vững, Quan Nhã từ bên cạnh đánh tới, húc ngã nó.

Trung tâm bên trong con rối người vận chuyển tốc độ cao, điều chỉnh trung tâm, đang muốn bật người dậy, Quan Nhã cơ bắp phát triển giơ móng lên cao cao, đạp vào ngực nó.

Ngân Dao quận chúa, Tiểu Viên đồng thời giơ chân, giẫm đạp ở ngực nó, bằng vào thể trọng đè chặt con rối này.

Khớp nối khuỷu tay con rối đao khách vang răng rắc, cánh tay giơ lên, lưỡi đao nhắm ngay bụng Quan Nhã.

Đúng lúc này, Hạ Hầu Ngạo Thiên cắn một phát vào khuỷu tay, móng trước Triệu Thành Hoàng đạp lên thân đao, giẫm cương đao trở về.

Ryo Asano thì ở một bên khác đè chặt tay trái con rối đao khách, phòng ngừa nó phóng ra tên bắn lén.
Bạn cần đăng nhập để bình luận