Linh Cảnh Hành Giả

Chương 132: Phương pháp phá cục (1)

Tiếng hắn tựa như một tiếng chuông, gõ vang Hỏa Ma cùng Tề Thiên Đại Thánh đang kinh hoảng, hai người đồng thời lao về phía Autobot, Hỏa sư nóng nảy húc vào sau lưng Autobot, Tề Thiên Đại Thánh thì cùng Trương Nguyên Thanh cầm cưa điện, ý đồ cướp đi.
“Các ngươi đều phải chết, các ngươi đều phải chết...”

Trong loa trên ngực Autobot phát ra tuyên ngôn vang dội, xẹt xẹt, tiếng dòng điện truyền đến, cánh tay của Autobot vặn “Rắc rắc”, vung mạnh lên, hất bay Trương Nguyên Thanh cùng Tề Thiên Đại Thánh.

Người sau như bao cát nặng nề rơi xuống đất, ngã thất điên bát đảo.

Người trước ở giữa không trung điều chỉnh trọng tâm thân thể, lộn ngược ra sau hai cái hóa giải lực đạo, vững vàng đáp xuống đất.

Mộc yêu? Gã này là mộc yêu? Trương Nguyên Thanh nhìn thấy một màn này, lập tức khóa mục tiêu nghề nghiệp của Tề Thiên Đại Thánh.

Ở Siêu giai đoạn Phàm, mộc yêu cấp 2 lại được xưng là vượn gỗ, có thiên phú leo trèo trời sinh, cực kỳ linh hoạt.

Vừa rồi một màn giảm bớt lực đó, cũng không phải khí lực cường đại có thể làm ra, cần kỹ xảo đặc thù, nghĩ đi nghĩ lại, chỉ mộc yêu phù hợp nhất.

“Rầm rầm rầm...”

Hai nắm tay Xấu Hổ Làm Cha như mưa rơi, không ngừng đánh lên thân thể sắt thép của Autobot.

Nhưng Autobot chỉ là vung cánh tay, đã quét hắn bay ra, sau đó cầm theo cưa điện triển khai đuổi giết.

Trong nguy cơ, người đàn ông trung niên bề ngoài chất phác biểu hiện ra thiện chiến cùng nhanh nhẹn không hợp với khí chất của hắn, mặt mày ngưng tụ khí chất hung bạo, mượn xe hơi đỗ ở bốn phía, hoặc xung phong hoặc bổ nhào hoặc quay cuồng, né tránh từng lần cưa điện bổ chém.

Cực kỳ nguy hiểm.

“Đệch cả nhà mày!” Hỏa Ma hùng hổ chạy lấy đà xung phong, tung người nhảy lên, khép lại hai chân đá vào sau lưng Autobot.

Nhưng mà, lòng bàn chân Autobot như hệ thống phanh, thân thể sắt thép run lên, lòng bàn chân không chút nhúc nhích, nhanh chóng quay người, cánh tay nắm cưa điện quét về.

Hỏa Ma theo bản năng đưa tay cản một lần.

Phốc!

Bàn tay phải nháy mắt chia lìa, rơi “bịch” ở trên mặt đất.

Hỏa Ma ngay sau đó ngã xuống đất, phát ra tiếng kêu thảm thiết xé tim xé phổi.

Lúc này, Trương Nguyên Thanh cùng Tề Thiên Đại Thánh lại xông trở về, một người đi lên dây dưa Autobot, một người kéo Hỏa Ma bị thương lui về phía sau.

“Coong coong...”

Hai nắm tay Trương Nguyên Thanh đánh lên bộ ngực sắt thép, chỉ cảm thấy đau tới mức xương cốt cũng sắp vỡ ra, một đôi nắm đấm sắt này của mình có thể đánh chết lão hán tám mươi tuổi, thế mà lại thành tiểu quyền quyền.

Mục tiêu bị đuổi giết từ một người, biến thành hai người.

Trương Nguyên Thanh bằng vào thể trạng của Thần dạ du, từng lần một gian nan né tránh công kích trí mạng, vừa nhanh chóng thúc đẩy đầu óc.

Đánh không lại, chạy không thoát, cái này căn bản chính là phó bản đoàn diệt, ở dưới tình huống kỹ năng bị phong ấn, sao có khả năng từ dưới tay Autobot sống sót?

Nhưng cho dù là linh cảnh cấp S, cũng không có khả năng an bài nhiệm vụ nhất định phải chết không thể nghi ngờ, khẳng định có phương pháp phá giải, chỉ là ta còn chưa phát hiện... Nếu có chỗ tránh nạn như miếu sơn thần thì tốt rồi...

Trong đầu Trương Nguyên Thanh hiện ra linh quang, cao giọng nói:

“Vào xe, đi vào trong xe! !”

Mọi người ở đây ngẩn ra, tiếp đó tỉnh ngộ lại, Tề Thiên Đại Thánh như người chết đuối bắt được cọng cỏ cứu mạng, vội vàng lấy ra chìa khóa xe, ấn nút mở khóa.

Phía sau cách mười mấy mét, chiếc xe vừa rồi từng bị mở ra “Tít tít” hai tiếng.

Tề Thiên Đại Thánh theo bản năng liền lao qua, chạy vội vài bước, nhớ tới còn có Hỏa Ma, quay trở về, dìu hắn dậy chạy về phía trong xe.

Tạ Linh Hi sắc mặt tái nhợt từ trong túi lấy ra chìa khóa xe, ấn nút mở khóa, cách mấy mét, một chiếc SUV màu đen phát ra tiếng vang “tít tít”, đèn chiếu hậu lóe lên.

“Thì ra ở đây... Chị Tây Thi, chúng ta mau đi qua.” Tạ Linh Hi bất ngờ kêu lên.

Tây Thi hướng tới xe chạy vội đi, Tạ Linh Hi ôm lưng, lảo đảo đi theo, không quên quay đầu hô lên:

“Bên này bên này...”

“Cô đi qua trước.” Người đàn ông trung niên cúi người tránh đi cưa điện chém, thanh âm trầm thấp.

Thấy Trương Nguyên Thanh có chút do dự, hắn nhíu mày nói:

“Thân thủ cậu quá non, căn bản không giống Linh cảnh hành giả kinh nghiệm phong phú, tôi nếu đi rồi, cậu nhất định phải chết không thể nghi ngờ.”

Không thể là nghề nghiệp không am hiểu chiến đấu sao... Trong lòng Trương Nguyên Thanh không phục giải thích một câu, không cậy mạnh, quay đầu bỏ chạy.

Hắn lao về phía SUV, kéo mở cửa hàng ghế sau xe chui vào, thò đầu ra, kêu lên:

“Mau tới!”

Xấu Hổ Làm Cha lập tức bỏ qua Autobot, hướng bên này chạy như điên.

“Rầm rầm...”

Trong thân thể Autobot phát ra tiếng động cơ cao vút, bánh xe lòng bàn chân đẩy nó tiến lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận