Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1672: Tiểu thí thân thủ (2)

Xuất phát từ bảo hiểm, hắn lấy ra Đại La Tinh Bàn, mượn dùng la bàn tinh đấu ngắm sao, làm một lần quan trắc đối với chuyến đi Hoa Đô của mình.
“Không có nguy hiểm, nhưng không phải buổi tối, không thể nhìn thấy hình ảnh tương lai cụ thể.”

“Tinh Tướng Thuật cùng Quan Tinh Thuật nhìn không ra sơ hở, không đại biểu tuyệt đối an toàn, thành viên Ám Dạ Mân Côi có thể xin bí ẩn phù hộ.”

“Chẳng qua, quan phương chỉ là giao tiếp với Liên Tam Nguyệt, hơn nữa lựa chọn cắm điểm ở ngoài Vạn Bảo Ốc, cái này đã nói lên, bọn họ không có chứng cứ chứng minh đồ cổ đời Tần là từ học viện Tần Phong chảy ra, chỉ là thời cơ quá mức trùng hợp, cho nên điều tra.”

“Bằng không, chỉ sợ đã là Tương Bạo trưởng lão tự mình đi tìm Liên Tam Nguyệt. Nếu như vậy, Ám Dạ Mân Côi liền càng không có nắm chắc hoàn toàn, ngay cả nguồn gốc của đồ cổ cũng không thể khẳng định, liền càng không thể mai phục mình trước.”

“Nhưng cũng không thể sơ ý, phải làm một cái kế hoạch chi tiết, lúc này, ưu điểm của Thần Dạ Du liền thể hiện ra.”

Hoa Đô, Vạn Bảo Ốc.

Kakarot, ồ không, Hạ Hầu Ngạo Thiên hai tay ôm ngực, xương lông mày gồ lên, ánh mắt kiệt ngạo nhìn chỗ cửa hàng, một bộ tư thái đang hẹn nhau chiến đấu với Ma Bư.

Bên trái cách mười mấy mét, Liên Tam Nguyệt mặc áo da màu đen, áo quây màu đen, ngậm xì gà, lười biếng tựa vào ghế dựa lưng, lười biếng cười nói:

“Anh nếu nói trước đấu giá sẽ rước lấy quan phương chú ý, tôi đã lén tìm người mua, tiền tuy ít, nhưng thắng ở an toàn.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên ngẩng đầu, trầm giọng nói:

“Không, tiền so với an toàn càng quan trọng hơn.”

“Quả thật, anh cũng táng gia bại sản rồi.” Liên Tam Nguyệt cười trêu ghẹo, “Bây giờ có tiền rồi, nếu không đánh cược Lò Bách Luyện một phen nữa?”

Khóe miệng Hạ Hầu Ngạo Thiên giật giật: “Nữ nhân, cô đã chọc giận tôi rồi.”

Liên Tam Nguyệt cười khanh khách nói: “Cho tôi 10 triệu, tôi mang anh ra ngoài, vụ làm ăn này như thế nào?”

Hạ Hầu Ngạo Thiên lập tức từ chối: “Sao cô không đi cướp!”

Liên Tam Nguyệt cười phun ra khói trắng, gã này rất thú vị, luôn có thể mang đến việc vui cho cô, Liên Tam Nguyệt vốn muốn chiếu khấu 75 cho hắn, không ngờ bị lập tức từ chối.

Xem ra hắn rất có lòng tin đối với đồng bạn của mình.

“Lần này là vấn đề của tôi, Triệu gia bán đứng tôi, bày rõ là đang trả thù, anh cân nhắc một chút nữa, tôi có thể chiết khấu cho anh.”

“Triệu gia vì sao phải trả thù cô?” Hạ Hầu Ngạo Thiên không nhìn bất cứ đề nghị nào cần tiêu tiền của đối phương.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn anh biết chứ? Đoạn thời gian trước, hắn đánh trọng thương Triệu gia Triệu Phi Trần, là tôi âm thầm xui khiến.” Liên Tam Nguyệt thản nhiên nói:

“Vừa lúc những đồ cổ này anh cho tôi lai lịch bất chính, đã bị bọn họ theo dõi, lần sau có thứ không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nhớ nói trước.”

Triệu gia cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn còn có thù? Gã này sao chuyên môn đối nghịch với linh cảnh thế gia.

Lúc này, điện thoại di động trong túi Hạ Hầu Ngạo Thiên vang lên, vội vàng lấy ra điện thoại di động, nhận cuộc gọi, đồng thời kích hoạt đạo cụ tiêu trừ âm thanh đeo ở ngực.

“Mở ra kho hàng bang phái, xin hạt châu màu đen cuối cùng kia.”

Cuộc gọi vừa kết nối, tiếng Nguyên Thủy Thiên Tôn đã truyền tới.

Hạ Hầu Ngạo Thiên vừa mở ra kho hàng bang phái “Người Chết Trở Về”, vừa hỏi: “Sau đó thế nào?”

“Sau đó chờ đợi ba phút, cầm tiền rời khỏi Vạn Bảo Ốc, tôi sẽ âm thầm thay anh giải quyết kẻ địch.” Trương Nguyên Thanh nói.

Hạ Hầu Ngạo Thiên đã tìm được hạt châu màu đen âm khí lượn lờ kia, sau khi xem xong thuộc tính vật phẩm, hướng bang chủ Nguyên Thủy Thiên Tôn phát ra thỉnh cầu sử dụng.

“Đinh! Thỉnh cầu của ngài được phê chuẩn! Mời ở trong ô vật phẩm xem xét đạo cụ.”

Nghe tiếng linh cảnh nhắc nhở, Hạ Hầu Ngạo Thiên mở ra ô vật phẩm, lấy ra hạt châu kia.

Ngọc châu chạm vào lạnh lẽo vừa lấy ra, một làn khói hư ảo lượn lờ hiện lên, hóa thành cô gái quyến rũ mặt mày ẩn tình.

Hạ Hầu Ngạo Thiên biết hạt châu là một món đạo cụ cất chứa linh hồn, hắn quay đầu nhìn xung quanh, nhưng không nhìn thấy linh thể.

Liên Tam Nguyệt sau quầy thu ngân khẽ nhíu đuôi lông mày.

Ở trong cảm giác của cô, có oán linh cường đại đứng bên cạnh Kakarot, loại ở giai đoạn Thánh Giả cũng là đỉnh cao nhất đó.

“Chưởng Mộng Sứ cấp 6, ừm, hẳn là cấp 6.” Tiếng của thuật sĩ Tần triều quanh quẩn ở trong đầu Hạ Hầu Ngạo Thiên.

Cái gì? Chưởng Mộng Sứ cấp 6?

Chưởng Mộng Sứ cấp 6, là Y Xuyên Mỹ nhỉ? Nguyên Thủy Thiên Tôn gã này, thế mà nô dịch cô ta, lúc ở Nhai Sơn Chi Hải, mình cao hơn hắn một cấp, bây giờ hắn cao hơn mình một cấp.

Hạ Hầu Ngạo Thiên kinh ngạc, lập tức mở to mắt, nhìn xung quanh.

“Không cần nhìn nữa, cô ta đi ra ngoài rồi.” Trong nhẫn truyền đến tiếng cười của ông lão: “Trước khi đi còn nhìn ta một cái, đây là đã phát hiện sự tồn tại của ta. Ừm, ta đại khái biết thao tác của Nguyên Thủy Thiên Tôn rồi, chuẩn bị một phen, ba phút sau rời khỏi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận