Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1292: Lời mời của Âm Cơ (1)

“Đây là tin tức ta thông qua khách sạn Vô Ngân, từ chỗ Nguyên Thủy Thiên Tôn đạt được. Thuộc hạ suy đoán, Nguyên Thủy Thiên Tôn là cố ý hướng ta lộ ra, mục đích chính là muốn thông qua ta, truyền đạt việc này cho tổ chức.” Nhóc Mập nói ra suy đoán của mình.
Thanh âm của đại trưởng lão trên ngai báu quanh quẩn trong điện: “Ta sẽ tự mình kiểm chứng.”

“Chúa Tể thân có Thần Dạ Du cùng Huyễn Thuật Sư hai hệ thống lớn, không chịu giá trị đạo đức ước thúc, nếu để hắn khôi phục đỉnh phong, đối với chúng ta mà nói, cũng là uy hiếp không nhỏ.”

“Ngươi làm tốt lắm, đợi sau khi ta kiểm chứng, sẽ tưởng thưởng cho ngươi.”

Nhóc Mập vui vẻ nói: “Cảm tạ đại trưởng lão.”

Bóng người khổng lồ lại nói: “Ngươi tiếp tục ở lại khách sạn Vô Ngân, giữ liên lạc với Nguyên Thủy Thiên Tôn, quan phương bên kia vừa có tiến triển, lập tức báo cáo. Khi cần thiết, ta sẽ thông qua ngươi, hướng quan phương truyền đạt một ít tin tức.”

“Thuộc hạ rõ!” Nhóc Mập khom người nói.

Sau đó, ý thức của hắn liền bị đưa ra khỏi thế giới mộng cảnh, trở lại phòng ở khách sạn.

“Khụ khụ!”

Trương Nguyên Thanh đằng hắng cổ họng, giải thích: “Trên thực tế, tôi cũng không rõ tình huống, tôi hướng nương nương cầu Gương Quỷ trấn áp tâm ma, không ngờ nàng ấy đưa Ngân Dao quận chúa tới đây.”

Nói tới đây, hắn mới nhớ tới thân phận của đối phương, vội vàng khom người chắp tay:

“Nguyên Thủy Thiên Tôn, ra mắt quận chúa!”

Kết giao quan hệ là khắc vào trong xương tủy rồi.

Nếu quận chúa là cấp Chúa Tể, Trương Nguyên Thanh tiếc gì đầu gối? Ngay tại chỗ để cô hưởng thụ được phúc lợi nạp đầu liền bái.

Ngân Dao quận chúa liếc hắn một cái, rất tao nhã đáp lễ lại, lại quay đầu đi.

Ở dưới đám người Phó Thanh Dương nhìn chăm chú, hắn hỏi:

“Nương nương đưa ngài về hiện thế, là có gì chỉ thị?”

Ngân Dao quận chúa trầm mặc một phen, truyền đạt ra thanh âm chỉ có Thần Dạ Du có thể nghe thấy:

“Sư tôn bảo ta tới hiện thế rèn luyện, nhưng sợ ta không thể thích ứng biến hóa của thế gian, cho nên đưa ta đến nơi này của ngươi.”

Cô không thể nói mình là tới đây làm âm thi cho Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Tuy cô năm đó du lịch hồng trần, tâm cảnh đã thông thấu, nhưng tâm cảnh thông thấu, chỉ là ‘nâng lên được, đặt xuống được’, không vì vật mừng không vì mình buồn, đối mặt phàm trần hỗn loạn, có thể luôn bảo trì lạnh nhạt.

Không đại biểu cô có thể gắng chịu nhục, có thể mặt không đổi sắc làm nô làm tỳ cho người ta.

“Là bảo ngươi tới làm âm thi cho ta nhỉ.” Trương Nguyên Thanh một lời nói toạc ra.

“Ngươi...” Ngân Dao quận chúa thản nhiên nói:

“Sư tôn nói không sai, ngươi quả nhiên thông minh, bản quận chúa chỉ là cho ngươi mượn linh lực, duy trì hoạt tính mà thôi, chớ coi ta trở thành âm thi cho ngươi sai bảo.”

Cái này không phải rất bình thường sao, trong hiện thực không có linh khí, ngươi thoát ly linh cảnh, tựa như bèo không rễ, chỉ chi ra không thu vào, có thể duy trì bao lâu? Âm thi chỉ có dựa vào Thái Âm lực của chủ nhân nuôi dưỡng, mới có thể lâu dài.

Mà linh cảnh hành giả cho dù linh lực hao hết, cũng có thể khôi phục, đây là khác biệt lớn nhất của người tu hành cổ đại cùng linh cảnh hành giả.

Cấp bậc của quận chúa đại khái là cấp 5, cô có linh trí siêu cao, có thể thi triển kỹ năng Thần Dạ Du cùng Tinh Quan, cùng với pháp thuật cổ đại, đây nào phải âm thi, đây là một vị đả thủ hùng mạnh.

Suy nghĩ ùn ùn toát ra, trên mặt Trương Nguyên Thanh đắp lên nụ cười:

“Quận chúa thân phận cao quý, sao có thể làm âm thi? Sau này, ngươi ta lấy đạo hữu xưng hô, ngồi ngang hàng.”

Dù sao cô ấy cần là mặt mũi cùng tôn nghiêm, cho là được, Trương Nguyên Thanh cũng chưa từng nghĩ phải nô dịch Ngân Dao quận chúa, nô dịch nàng làm gì.

Mình lại không phải Ma Quân, ngay cả âm thi cũng không buông tha. Lại nói, cô ấy và Ma Quân không biết có quan hệ gì, đêm nay để loa Miêu Vương đến một đoạn... Suy nghĩ trong đầu Trương Nguyên Thanh dần dần bay xa.

Ngân Dao quận chúa nghe vậy, trái lại hơi thay đổi cách nhìn nhận đối với người trẻ tuổi này, qua một phen nói chuyện với nhau, Nguyên Thủy Thiên Tôn cho cô cảm giác cũng không tệ, ít nhất không có ấn tượng ác liệt.

Mà đây còn là dưới tình huống trong lòng cô theo bản năng mâu thuẫn người này.

Ngân Dao quận chúa thầm nghĩ: Kẻ này quả nhiên gian giảo, khéo léo, khó trách sư tôn sẽ bị lời ngon tiếng ngọt của hắn mê hoặc.

Trương Nguyên Thanh thu hồi suy nghĩ, mang nguyên nhân Ngân Dao quận chúa buông xuống hiện thế báo cho đám người Phó Thanh Dương.

Tặng đạo cụ còn chưa đủ, lại mang một đệ tử chiến lực không tầm thường cũng tặng cho Nguyên Thủy Thiên Tôn?

Vị nương nương kia vậy mà lại coi trọng, hậu đãi hắn như thế?

Ba người Tạ Linh Hi trợn mắt cứng lưỡi, vừa hâm mộ vừa ghen tị, bọn họ sao không gặp được loại chuyện tốt này!

Đồng thời lại vô cùng vui sướng, bởi vì thực lực Nguyên Thủy Thiên Tôn càng mạnh, thân là đội viên bọn họ cũng là kẻ được lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận