Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1334: Mặt trời nóng cháy cùng bóng tối (3)

“Kẻ thù? ?”Trương Nguyên Thanh nhíu mày: “Ám Dạ Mân Côi?”
Chỉ Sát cung chủ khẽ lắc đầu: “Chị không biết, chị lúc ấy quá nhỏ, ông ấy có rất nhiều thứ không nói cho chị biết.

“Được, vậy nói về những thứ chị biết.” Trương Nguyên Thanh chăm chú nhìn cô, ánh mắt rất có tính xâm lược, nói

“Linh hồn của tôi là chị khâu lại, đúng không?”

“Ở trên người tôi đã xảy ra cái gì, vì sao tôi sẽ nhìn thấy ký ức của chị, tôi thật là lúc cấp 3 phát bệnh? Tôi đối với tất cả cái này đều không có ấn tượng.”

Đôi mắt đen nhánh sáng ngời của Chỉ Sát cung chủ nhìn lại, ánh mắt thâm thúy đánh giá hắn, “Quả nhiên, vết khâu buông lỏng rồi, lúc này mới để cậu thấy được ký ức của chị. Cậu bây giờ cảm giác thế nào, có cảm giác cực độ không phối hợp hay không?”

“Có chút, nhưng đang chuyển biến tốt, tôi là Thần Dạ Du, linh thể của tôi cũng không yếu ớt.”

Trương Nguyên Thanh nói.

Cô lúc này mới yên tâm gật gật đầu, nhẹ nhàng nói:

“Linh thể của cậu là chị khâu lại, muốn khâu lại linh thể, nhất định phải dùng một loại ‘tài liệu’, chị xé rách một bộ phận linh hồn của mình, lấy chúng nó làm chỉ, khâu lại linh thể vỡ tung của cậu, chị cũng bởi vậy nguyên khí tổn thương nặng, từ Chúa Tể cảnh ngã xuống Thánh Giả.”

“Về phần thời gian phát bệnh, quả thật là ở thời điểm cậu học cấp 3, chị không lớn hơn cậu mấy tuổi, nếu không phải cấp 3, cậu cho rằng chị còn nhỏ tuổi đã tấn thăng Chúa Tể?

Cũng đúng... Trương Nguyên Thanh vẻ mặt phức tạp, “Cảm ơn!”

Chỉ Sát cung chủ ‘a’ một cái: “Cha cậu cứu chị một mạng, chị cứu cậu một mạng, thanh toán xong. Với lại, đây là hứa hẹn của chị đối với cha cậu.”

“Hứa hẹn?”

Trương Nguyên Thanh khó hiểu.

“Cha cậu trước khi qua đời một năm, từng đi tìm chị, ông ấy nói, nếu tương lai có một ngày, cậu gặp nguy hiểm tính mạng, hi vọng chị cứu cậu một mạng. Sau khi cha cậu chết, chị vẫn duy trì liên hệ với mẹ cậu, trong một năm sẽ gặp mặt vài lần. Lúc cậu gặp chuyện không may, là mẹ cậu tìm tới chị.”

“Linh hồn của tôi vì sao sẽ xé rách?”

“Không biết, khi chị thấy cậu, linh thể của cậu đã vỡ tung, nhưng như kỳ tích chưa tiêu tán, tựa như chờ người khác tới cứu. Chị từng hỏi mẹ cậu sao lại thế, bà ấy cũng không phải quá rõ, bà ấy nói...”

Chỉ Sát cung chủ hồi ức một phen, nói:

“Lúc cậu sinh ra, Trương Tử Chân nói với bà ấy, muốn để lại cho cậu một món đồ. Còn nói cho bà ấy, món đồ đó rất quan trọng, tương lai cậu xảy ra chuyện gì, liền lập tức liên lạc chị.”

“Chị khi đó mới bảy tuổi, nhưng cha cậu tựa như chắc chắc chị có thể trở thành linh cảnh hành giả. Món đồ đó cụ thể là cái gì, ông ấy lại không chịu nói cho mẹ cậu.”

Để lại một món đồ cho mình? Trương Nguyên Thanh thong thả nhấm nuốt câu này, bỗng nhiên nhớ tới Thuần Dương chưởng giáo buổi tối hôm trước kinh hô.

Linh hồn của hắn có vấn đề!

Mà Thuần Dương chưởng giáo ở trước khi nói lời này, đã nhìn ra linh hồn hắn từng bị khâu lại, cho nên ám chỉ khẳng định không phải chuyện khâu lại này.

Trương Nguyên Thanh ‘a’ hít vào một ngụm khí lạnh, ngẫm nghĩ, hỏi:

“Ông ấy năm đó nói đi làm một việc lớn, là chuyện gì?”

“Ông ấy chưa nói cho chị biết.”

Vậy còn cần chị làm gì? Thôi bỏ đi, chị năm đó cũng chỉ là một con bé la lỵ... Trương Nguyên Thanh còn có một vấn đề:

“Chị biết tổ chức Tiêu Dao không?”

“Biết, đó là tổ chức ngày xưa của cha cậu cùng cha chị.” Chỉ Sát cung chủ nói:

“Trong ấn tượng của chị, thân thể của cha trước sau không tốt, thường thường cần sinh mệnh nguyên dịch duy trì trạng thái, có một lần, mẹ chị hướng ông ấy oán giận, trong lời nói có đề cập cái tổ chức Tiêu Dao này.”

Cô nghiêng đầu, hồi ức nói: “Bà ấy nói, đều là vì cha chị đi theo đám người Tiêu Dao kia lêu lổng, mới để lại bệnh căn trị không được.”

Nói tới đây, cô cười hì hì nói: “Thú vị là, Trương Tử Chân giống với cha chị, đều mắc bệnh lâu năm.”

Cho nên, lúc trước đám người tổ chức ‘Tiêu Dao’ kia đã làm cái gì? Trương Nguyên Thanh nói:

“Còn gì không?”

Chỉ Sát cung chủ suy tư, nói:

“Tiêu Dao cái tổ chức này, ở sau khi chị trở thành linh cảnh hành giả, hầu như chưa bao giờ nghe, nói chuẩn xác, sau khi cha cậu cùng cha chị chết, tổ chức này liền mai danh ẩn tích.”

“Tin tức về tổ chức này, đại khái chỉ có quan phương cùng linh cảnh hành giả thế hệ trước mới biết được, chị chưa từng chủ động đi điều tra.”

Chưa từng chủ động đi điều tra? Trương Nguyên Thanh nhìn Chỉ Sát cung chủ một cái, thản nhiên nói:

“Chị lừa ai vậy! Chị vì làm rõ chân tướng vụ án Sở gia diệt môn, điều tra nhiều năm như vậy, sao có khả năng bỏ qua manh mối này.”

“Chị không lừa cậu, chính là không biết.” Chỉ Sát cung chủ cười hì hì một cái, chống cằm nhìn hắn.

Trương Nguyên Thanh trong lúc nhất thời không có cách nào với cô, chỉ có thể tự mình thúc đẩy đầu óc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận