Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1232: Người phía sau màn trả lời (1)

Tiểu Đậu Bỉ bất thình lình bị đánh, giống với đại bộ phận trẻ con, ngao ngao khóc to lên.
Cũng hướng hắn truyền đạt ý niệm mơ hồ không rõ, giống như trẻ con bi bô tập nói:

“Mụ, mụ mụ !”

Mụ mụ, Trương Nguyên Thanh nhất thời thất thần.

Dì trẻ đương nhiên không phải mụ mụ của Tiểu Đậu Bỉ, thân thế Tiểu Đậu Bỉ hắn biết rõ, là đứa nhỏ chết non của tỷ tỷ Vương Thiên thành viên Chỉ Sát cung.

Nhưng vì sao Tiểu Đậu Bỉ sẽ coi Giang Ngọc Nhị là mẹ?

Một anh linh tỉnh tỉnh mê mê, sẽ tuyệt đối không vô duyên vô cớ ưu ái người phụ nữ nào đó, bên người hắn mỹ nữ như mây, cũng không thấy Tiểu Đậu Bỉ thân cận với người nào.

Chỉ riêng khác biệt đối với dì trẻ.

Đúng, lúc trước Tiểu Đậu Bỉ chính là treo ở trên chân dì trẻ trở về, từ đó về sau vô số lần, Tiểu Đậu Bỉ luôn thích treo ở trên chân dì trẻ, biểu hiện ra ỷ lại rất mạnh đối với dì.

Đây là điều không hợp lý.

Mình sớm nên ý thức được chi tiết không hợp lý này, vì sao trước đó chưa bao giờ hoài nghi, vì sao? Cái này không phù hợp tính cách của mình, là bị cái gì ảnh hưởng? Trương Nguyên Thanh nhíu mày.

Đồng thời, hắn trong mơ hồ nghĩ đến một khả năng.

Khả năng Tiểu Đậu Bỉ thân cận dì trẻ, cũng gọi dì là mụ mụ.

Nhạc Sĩ biết hát khúc hát ru, Hồng Loan Tinh Quan cai quản nhân duyên, Ti Mệnh nắm giữ sinh sản!

Mẫu thân trời sinh nghề nghiệp Nhạc Sĩ.

Lúc này, Tạ Linh Hi đã trấn an xong cảm xúc của sáu người sống sót, chạy bước nhỏ quay về, nói:

“Phó trưởng lão, cần duy trì thôi miên thời gian dài, ít nhất cần cảnh giới Thánh Giả. Em vừa mới liên hệ cung chủ tỷ tỷ, chị ấy vừa lúc có rảnh, đồng ý tiếp nhận công việc này. Phó trưởng lão, ngài nếu đáp ứng, em mời chị ấy tới đây.”

Phó Thanh Dương khẽ gật đầu: “Có thể!”

Thật ra phân bộ Tùng Hải là có Hồng Loan Tinh Quan, hơn nữa do người một nhà xử lý, có thể tiết kiệm một khoản kinh phí. Chẳng qua Tiền công tử không thèm để ý mà thôi.

“Được, em bây giờ trả lời chị ấy.” Tạ Linh Hi cười tươi nói.

Trương Nguyên Thanh thì đắm chìm ở trong thế giới của mình, suy nghĩ dì trẻ có thể cũng là linh cảnh hành giả hay không?

Bằng không làm sao giải thích Tiểu Đậu Bỉ ỷ lại đối với dì ấy, chung quy không thể bởi vì dì là bác sĩ khoa phụ sản, trời sinh có hơi thở tình thương của mẹ chứ.

Trương Nguyên Thanh cố gắng nhớ lại chi tiết quá khứ ý đồ từ trong sinh hoạt tìm ra dấu vết để lại, nhưng không biết vì sao, hắn chỉ nhớ rõ Tiểu Đậu Bỉ ưu ái dì trẻ một điểm này, nhiều chi tiết hơn nữa, thì không nhớ ra được.

Nếu dì trẻ là linh cảnh hành giả, vậy dì ấy giấu cũng quá sâu rồi.

Long tổ, đội đặc công người siêu năng, Ôi, Thượng Đế của tôi ơi, đây quả thực là một câu chuyện khủng bố... Trương Nguyên Thanh liên tiếp nhìn về phía xe hơi, phát hiện dì trẻ cũng đang nhìn mình, ánh mắt hai người cách cửa kính xe giao tiếp, Giang Ngọc Nhị cười tươi, lộ ra răng khểnh đáng yêu.

Dì ấy bây giờ có phải ở đáy lòng cười nhạo mình hay không? Trương Nguyên Thanh đã bắt đầu miên man suy nghĩ.

Tạ Linh Hi trả lời xong tin nhắn, nhảy bắn đến trước mặt hắn, nói: “Nguyên Thủy ca ca, cung chủ lát nữa tới đây. Bọn em đã lâu không gặp rồi.”

Trương Nguyên Thanh lúc này mới phục hồi tinh thần lại, “Anh cũng rất lâu không gặp cô ấy rồi.”

Đồng thời, một ý tưởng hiện lên ở trong đầu hắn, cần lợi dụng thuật thôi miên của bà điên thử dì trẻ, hỏi dì ấy có phải linh cảnh hành giả hay không hay không.

Tuy nhờ Phó Thanh Dương ở bên cạnh nhìn, sau đó hắn giáp mặt chất vấn dì trẻ, cũng là một biện pháp, nhưng nếu như vậy, chẳng khác nào ngả bài, mà dì trẻ biết rõ hắn là linh cảnh hành giả, nhưng vẫn giấu giếm hắn, không chừng có nỗi khổ nào đó trong lòng.

Hơn mười phút sau, một đám mây đỏ bay vào đường hầm, đó là dòng lũ vô số sợi tơ màu đỏ hội tụ thành.

Trăm ngàn sợi tơ hồng hạ xuống mặt đất, hóa thành một cô gái trẻ tuổi mặc váy dài đỏ thẫm, đeo mặt nạ màu bạc che khuất toàn bộ gương mặt, váy đỏ hoa mỹ, ngực cổ tay áo thêu hoa văn đám mây màu vàng.

Tựa như tiên nữ cổ đại trong tranh đi ra, cũng như tiểu thư khuê các nuôi ở khuê phòng.

Quan Nhã, Nữ Vương đánh giá vị Chỉ Sát cung chủ này, cảm thấy hơi ngạc nhiên, tuy đeo mặt nạ, hơn nữa mặc váy dài bảo thủ, nhưng lĩnh vực khí chất, Chỉ Sát cung chủ nắm giữ rất tốt.

Nhìn là biết người đẹp cực xuất sắc.

Chỉ Sát cung chủ kéo váy dài, gót sen uyển chuyển, đi đến trước mặt Trương Nguyên Thanh, cười nói: “Chậc chậc, một đoạn thời gian không gặp, bên người nuôi nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy? Làm trai bao của tôi, cậu một chút tự giác cũng không có nha.”

Vẻ mặt Quan Nhã cùng Nữ Vương trầm xuống, ngầm có ý không vui nhìn Chỉ Sát cung chủ một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận