Linh Cảnh Hành Giả

Chương 171: Linh cảnh thế gia (2)

“Nói lung tung sẽ như thế nào?” Trương Nguyên Thanh hỏi.
“Sẽ bị đánh chết.”

Vậy tôi đổi thành “Chiến sĩ thuần ái không mời tự tới” sẽ thế nào... Trương Nguyên Thanh gắp một miếng thịt bò xào trơn mềm, nhân cơ hội hỏi ra một cái vấn đề nghi hoặc đã lâu:

“Anh nhớ rõ thẻ nhân vật là phát ngẫu nhiên, vì sao sẽ xuất hiện thế gia Linh cảnh hành giả?”

Tạ Linh Hi nhấp một ngụm nước dừa tươi, nghiêng đầu, giọng nhẹ nhàng quyến rũ nói:

“Nguyên Thủy ca ca có từng nghe nói “tập tính nghề nghiệp” cách nói này hay không, nghề nghiệp khác nhau, có tập tính khác nhau, ví dụ như Hỏa sư bình thường đều là nóng nảy, bốc đồng, lỗ mãng.”

Trương Nguyên Thanh gật đầu.

Tạ Linh Hi cười tủm tỉm nói:

“Thẻ nhân vật là chọn người, người tính cách nóng nảy, tỷ lệ đạt được thẻ nhân vật Hỏa sư lớn nhất, người tính cách âm trầm, tỷ lệ đạt được thủy quỷ lớn hơn, mà đám tội phạm tà ác kia, nhận được là nghề nghiệp tà ác.

“Sau đó, nghề nghiệp cũng sẽ ảnh hưởng tính cách, người nóng nảy càng thêm nóng nảy, người âm trầm càng thêm âm trầm. Hai Hỏa sư sinh con, anh cảm thấy xác suất nóng nảy lớn hay không? Thời gian dài, liền dần dần hình thành thế gia.

“Nhưng cho dù là như vậy, trong thế gia Linh cảnh hành giả, cũng không phải mỗi người đều có thể đạt được thẻ nhân vật.”

Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ, thầm nhủ, vậy mình đạt được thẻ nhân vật Thần dạ du chứng thực là vì sao?

Đặc điểm nghề nghiệp Thần dạ du là cái gì, tà dị tôn quý?

Tiệc tối rất nhanh chấm dứt, bốn người ăn coi như vui vẻ, trò chuyện với nhau rất vui.

Lý Đông Trạch đưa ra cáo từ đúng lúc, Tạ Linh Hi lại ôm cánh tay Trương Nguyên Thanh, nũng nịu nói:

“Đội trưởng Lý, anh cho em mượn anh ấy một lúc, muộn chút em sẽ phái người đưa anh ấy trở về.”

Thấy Lý Đông Trạch chần chừ, cô vội vàng chắp tay, vẻ mặt khẩn cầu.

Ai có thể từ chối một thiếu nữ như vậy chứ, Lý Đông Trạch khẽ gật đầu: “Không phiền Tạ tiểu thư, tôi sẽ bảo lái xe ở dưới lầu khách sạn chờ, Nguyên Thủy, xong nhớ gọi điện thoại cho anh.”

Trương Nguyên Thanh gật đầu, nhìn Quan Nhã cùng Lý Đông Trạch rời khỏi.

Thẳng đến lúc bóng dáng hai người biến mất ở cửa đại sảnh xoay tròn, Tạ Linh Hi mới cau mũi, hừ hừ nói:

“Ngực lớn như vậy, mông tròn như vậy, nhìn là biết hồ ly chuyên môn câu dẫn đàn ông!”

Trong thang máy, Quan Nhã cười nhạo nói:

“Tuổi không lớn, tâm cơ không nhỏ, mấy con nhỏ bây giờ, vị trà xanh đều đặc như vậy sao?”

Ở trước mặt thám báo, mọi ngụy trang đều là phí công.

Lý Đông Trạch chống gậy chống, sờ hàng ria mép: “Cô ta có chút địch ý đối với em, tựa như rất có hảo cảm đối với Nguyên Thủy. Mặt khác, cô ta giống như có việc muốn cầu Nguyên Thủy, cũng cố ý đuổi chúng ta đi.”

Cô gái nhỏ này ở trong bữa không ngừng khen Quan Nhã xinh đẹp, dáng người tốt, cùng vẻ mặt ngưỡng mộ nói: Chị Quan Nhã xinh đẹp như vậy, nhất định từng có rất nhiều bạn trai nhỉ.

Quan Nhã lườm:

“Cô ta không chơi lại Nguyên Thủy đâu, nếu bàn về tâm cơ, Nguyên Thủy so với cô ta thâm trầm hơn nhiều.”

Quan Nhã từng vào phòng Trương Nguyên Thanh, từng điều tra máy tính của hắn, thằng nhãi này dưới bề ngoài cởi mở lạc quan, là một trái tim quái gở.

Nhưng lấy năng lực thám báo của cô, nếu không phải kiểm tra những tin tức riêng tư này, chỉ từ bề ngoài, căn bản nhìn không ra được.

Mà Tạ Linh Hi, cô liếc một cái liền nhìn ra bản chất nội tại.

Đẳng cấp hai bên là có chênh lệch.

Em vừa rồi gọi chị Quan Nhã, là rất thân cận rất nhu thuận.

Trương Nguyên Thanh cũng không giả bộ nữa, nhíu mày nói:

“Em tới Tùng Hải làm gì, không phải đặc biệt tới tìm anh chứ.”

Tạ Linh Hi thè lưỡi, cười khẽ nói: “Em đến Tùng Hải là thay gia tộc đến gặp một vị cố nhân, Nguyên Thủy ca ca từng nghe nói Chỉ Sát cung chưa?”

Chỉ Sát cung? Chỉ Sát cung mọi thành viên đều khùng điên? Trương Nguyên Thanh ‘Ừm’ một tiếng: “Tự nhiên biết.”

“Gia tộc chỗ cung chủ kia, cùng Tạ gia là quan hệ nhiều đời, về sau có một hồi biến cố, gia tộc đó suy bại, hai nhà cũng bởi vậy mất đi liên hệ.” Tạ Linh Hi cảm khái nói:

“Ai ngờ vị Chỉ Sát cung chủ kia, mấy năm nay cường thế quật khởi, trở thành Linh cảnh hành giả đẳng cấp cao, liền một lần nữa liên hệ lại với Tạ gia.”

Nếu nhớ không lầm, Chỉ Sát cung có được sĩ đạo cụ đẳng cấp cao nghề nghiệp nhạc, thành viên trong tổ chức cũng có rất nhiều nhạc sĩ, mà Tạ gia cũng là thế gia nhạc sĩ. Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ.

Tạ Linh Hi hì hì nói: “Em đến Tùng Hải còn có một việc, nhưng cần được Nguyên Thủy ca ca đồng ý trước đã.”

“Chuyện gì?”

“Xấu Hổ Làm Cha trước khi chết, không phải nhờ anh hướng người bạn chuyển một câu sao.” Tạ Linh Hi rụt rè nói: “Có thể để em đi cùng hay không?”

“Lý do đâu.”

“Em không muốn thiếu nợ nhân tình, hắn không nói cho em biết, là hoài nghi em xuất thân chính phủ, nhưng hiện thực là, anh mới là nhân viên chính phủ.” Tạ Linh Hi mím môi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận