Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2364: Cuộc nói chuyện ban đêm (3)

“Ngài Giám Mục, mời ngài giám sát trạng thái của tôi, ma chủng mỗi ngày đều sẽ ô nhiễm một mục tiêu, nếu tôi chết, như vậy bị ô nhiễm, chính là ngài cùng ngài đồng bạn.” Trương Nguyên Thanh nói.

“Giám Mục, ngài cũng không muốn đồng bạn bị ô nhiễm chứ, cho nên mời hộ pháp cho tôi, chuẩn bị tịnh hóa mọi lúc.” Lời tuy nói như vậy, chẳng qua Trương Nguyên Thanh chưa vội vã tu hành Thuần Dương Tẩy Thân Lục. Ban đêm là thời khắc Thái Âm lực của hắn cường thịnh, không thích hợp tu hành Thuần Dương Tẩy Thân Lục.

Trương Nguyên Thanh vận chuyển công pháp, để Nhật chi thần lực thong thả vận hành ở kinh mạch quanh thân, lấy hộ thân, chống đỡ ma chủng ô nhiễm, đồng thời, hắn âm thầm dẫn đường cảm xúc của Hồng Y Giám Mục, như nói chuyện phiếm hỏi: “Ngài Giám Mục, ngài biết lai lịch ma chủng kia không?”

Hắn hướng ánh mắt về phía bức tường thấp túi bột mì đắp thành, ma chủng ở sau tường.

Giám Mục lắc lắc đầu.

“Có thể là vật phẩm cấp Chúa Tể hay không? Hoặc là món đạo cụ nào đó?” Trương Nguyên Thanh vừa thao túng cảm xúc của Giám Mục, dẫn đường hắn thẳng thắn thành khẩn, vừa thử.

Hắn nhận rằng, khó được gặp gỡ phó bản năm 1900, tiếp xúc linh cảnh hành giả của Giáo Đình, không thể bỏ qua cơ hội dò hỏi tình báo, vị Hồng Y Giám Mục này bị thương nặng chưa lành, còn ở trạng thái suy yếu, vừa lúc có thể mê hoặc.

Giám Mục trầm mặc vài giây, giọng điệu đặc biệt nặng nề: “Tôi không biết nó là cái gì, cũng không biết lai lịch của nó. Căn cứ lời tiên đoán của La Bàn Quang Minh, vật tới từ ngoài bầu trời chìm vào đáy biển, có được lực lượng đáng sợ hủy diệt thế giới, Giáo Hoàng bệ hạ đối với điều này cực kỳ coi trọng. Cho nên cắt cử tôi đến xử lý.”

“La Bàn Quang Minh? Ông vừa rồi nói La Bàn Quang Minh?” Trương Nguyên Thanh thất thanh nói.

Hồng Y Giám Mục bị phản ứng của hắn làm cho ngẩn ra, không rõ hắn vì sao kinh ngạc như thế: “La Bàn Quang Minh là thánh vật của Giáo Đình, cùng Mộc Thân Trì, Thánh Bàn đặt song song ba đại thánh vật!”

La Bàn Quang Minh thế mà là thánh vật của Giáo Đình, hội trưởng từng nói La Bàn Quang Minh là thứ Tự Do Minh Ước tung ra thúc đẩy tiến trình trận doanh đối kháng.

Diệt Giáo Đình chính là Tự Do Minh Ước, cho nên, La Bàn Quang Minh trong tay Tự Do Minh Ước là do đó mà có?

Nhưng mình nhớ hội trưởng cũng từng nói, La Bàn Quang Minh là một vị linh cảnh hành giả trong lúc vô tình từ trong phó bản mang ra.

Ừm, khi đó, hội trưởng cùng mình giao tình còn rất bình thường, nói chưa chắc là nói thật.

Trương Nguyên Thanh không rối rắm lai lịch La Bàn Quang Minh nữa, bắt đầu rối rắm lời tiên đoán trong miệng Hồng Y Giám Mục.

“La Bàn Quang Minh đã tiên đoán ma chủng có thể hủy diệt thế giới, vì sao Giáo Đình chỉ phái ngài Giám Mục xuất phát ra biển?”

Giáo Hoàng cho dù không tự mình tới đây, cũng nên phái một vị Chúa Tể đi. Mặt khác, tàu du lịch kinh hoàng phó bản này quả nhiên có kịch tình che giấu, ma chủng quả nhiên không đơn giản như vậy.

Phải biết rằng, La Bàn Quang Minh chính là đạo cụ loại quy tắc cấp bậc cực cao.

Hồng Y Giám Mục nghe ra sự coi thường trong lời lẽ của trung úy Steven, nhíu nhíu mày.

“Đẳng cấp vị cách của tôi, chỉ dưới Giáo Hoàng cùng Thánh Kỵ Sĩ, cho dù ở toàn bộ linh cảnh, tôi cũng có thể xếp vào năm hạng đầu, phái tôi xử lý thiên ngoại vẫn thạch, có vấn đề gì?”

Thiếu chút nữa quên, năm 1900, đại khu thứ nhất mở ra mới 16 năm, khi đó cũng chưa có phương án phó bản hoàn thiện, linh cảnh hành giả thăng cấp chậm chạp, tỉ lệ tử vong cao. Thánh Giả đỉnh phong đã có thể trở thành vị trí thứ ba của Giáo Đình cũng bình thường, chẳng qua, mình nhớ Giáo Đình là bị diệt ở trong một trận chiến, cũng chính là nói, qua 18 năm nữa, Giáo Đình sẽ xuất hiện một vị Bán Thần, phát triển rất nhanh...

Giáo Đình phát triển nhanh chóng mãnh liệt có thể hiểu được, dù sao cũng là tổ chức lớn có truyền thừa, nhưng vì sao trận doanh tà ác, nhất là Tự Do Minh Ước phát triển nhanh như vậy?

Tổ chức lớn của ba vị Bán Thần đó, hơn nữa còn là linh cảnh vừa mở ra ba mươi năm, làm như thế nào vậy?

Trương Nguyên Thanh trong nháy mắt nghĩ tới rất nhiều.

“Giáo Hoàng là linh cảnh hành giả cấp mấy? Thánh Kỵ Sĩ thì sao?” Trương Nguyên Thanh hỏi.

“Giáo Hoàng là cấp 9 đầu tiên đương thời, Thánh Kỵ Sĩ là cấp 8.” Giọng điệu Hồng Y Giám Mục tràn ngập tôn sùng kính trọng.

“La Bàn Quang Minh là Giáo Hoàng ở trong linh cảnh đạt được?” Trương Nguyên Thanh hỏi.

Hồng Y Giám Mục lắc đầu: “Năng lực tiên đoán của La Bàn Quang Minh không thuộc về nghề nghiệp đã biết, nó là bảo vật thượng cổ lưu truyền tới nay, vẫn luôn bảo tồn ở trong kho báu của Giáo Đình.”

“Kho báu của Giáo Đình ở nơi nào?” Tinh thần Trương Nguyên Thanh rung lên.

Hồng Y Giám Mục dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn: “Tiết lộ vị trí kho báu, sau khi chết là không vào được Thiên Đường, cậu cảm thấy tôi sẽ nói cho cậu sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận