Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1683: Bại lộ (3)

“A, không có việc gì không có việc gì.” Trương Nguyên Thanh đằng hắng cổ họng, “Nếu Cao Phong trưởng lão cùng Hồng Anh trưởng lão không phản đối, vậy sự việc cứ quyết định như vậy, tôi có thể đi liên lạc tên Chưởng Mộng Sứ kia.”
Hồng Anh trưởng lão nói: “Tôi không có vấn đề.”

Cao Phong trưởng lão “Ừm” một tiếng.

Hội nghị đến đây là kết thúc, Trương Nguyên Thanh rời khỏi phòng họp, tắt phần mềm, hít sâu một hơi.

“Sáng mai liền liên lạc Lương Thần, hi vọng tất cả thuận lợi.” Trương Nguyên Thanh yên lặng cầu nguyện.

Phòng khách sạn.

Hồng Anh trưởng lão rời khỏi phòng họp online, nâng chén trà lên, hóa thành một ánh sao rồi biến mất.

Một giây sau, cô xuất hiện ở phòng sách của Âm Cơ.

Lúc này, Âm Cơ đang ngồi ở trước máy tính ngẩn người, cân nhắc suy nghĩ tính khả thi của kế hoạch, nhìn thấy ánh sao dâng lên, vội đứng dậy đón chào.

“Sư phụ!”

Hồng Anh trưởng lão nhấp một ngụm trà, gật đầu cười nói:

“Nguyên Thủy Thiên Tôn đứa nhỏ này không tệ, có thiên phú có trí kế, xứng với con, con có hảo cảm đối với hắn không?”

Trong đôi mắt sáng lấp lánh của Âm Cơ hiện lên bất đắc dĩ, “Sư phụ, ngài đừng loạn điểm uyên ương nữa, con không có cảm giác đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn.”

Hồng Anh trưởng lão cười tủm tỉm nói:

“Thái độ của con đối với hắn khác đối với đàn ông khác, ngoài cuộc sáng suốt trong cuộc u mê.”

Lúc trước vì bảo vệ tiền đồ của học sinh, cô không thể không bổng đả uyên ương, Âm Cơ tuy chưa bao giờ ngoài miệng trách cô, nhưng đến nay vẫn lụa mỏng che mặt, trong lòng đó là có oán.

Hồng Anh trưởng lão thẹn trong lòng, luôn muốn làm chút bù lại, hi vọng cô sớm ngày quên đi Ma Quân, tìm được chốn gửi gắm tốt.

Âm Cơ sụp mí mắt xuống, nói: “Hắn có bạn gái rồi, sư phụ, ngài cũng đừng quan tâm lung tung nữa.”

Hồng Anh trưởng lão nhìn chằm chằm cô một lát, cười nói:

“Được rồi, cảm tình của người trẻ tuổi vẫn là thuận theo tự nhiên tốt nhất. Đề nghị của Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa rồi, con thấy thế nào?”

Hôm sau, chín rưỡi sáng.

Kinh thành, công ty hữu hạn tập đoàn kiến trúc Hoa Tư, văn phòng tổng giám đốc.

Văn phòng của Hoàng Thái Cực rất lớn, lớn đến có khoảng trống trải, không có sô pha thủ công đắt đỏ, tủ rượu bày đầy rượu ngon phiên bản quý giá, cùng với thảm giá trị chế tạo đắt đỏ.

Trong chất phác lộ ra nghiêm túc, tựa như văn phòng của lãnh đạo lớn.

Trên thực tế, Hoàng Thái Cực quả thật là lãnh đạo lớn, tập đoàn kiến trúc Hoa Tư là công ty lớn quốc gia khống chế cổ phần, không phải xí nghiệp dân doanh.

Trung Đình nắm giữ công ty kiến trúc quốc hữu, tập đoàn kiến trúc Hoa Tư chỉ là một trong số đó, nhưng lại là quy mô lớn nhất, do cháu nội Trung Đình đại trưởng lão Đế Hồng, Hoàng Thái Cực quản lý.

Nếu bàn về tài chính có thể thuyên chuyển, Hoàng Thái Cực mới là Tiền công tử hoàn toàn xứng đáng trong tứ đại công tử.

Chẳng qua ngại bởi thân phận trong thể chế, hơn nữa tính cách tạo thành, hắn bình thường đặc biệt khiêm tốn thu mình.

Không xã giao không uống rượu không nhận hối lộ không chơi gái, yên lặng làm việc.

“Cốc cốc!”

Tiếng đập cửa vang lên.

Hoàng Thái Cực đang xem văn kiện, đầu cũng không ngẩng, trầm giọng nói:

“Vào đi!”

Cửa phòng làm việc đẩy ra, nữ thư ký mặc váy bút chì, áo trắng, khuôn mặt xinh đẹp, dẫn hai người đàn ông mặc vest tiến vào, giọng cung kính nói:

“Hoàng tổng, hai vị này là điều tra viên của tổng bộ, có việc muốn hỏi ngài.”

Hoàng Thái Cực nâng mắt nhìn, hai điều tra viên mặc vest đi giày da, trang phục cẩn thận tinh tế, người bên trái trên ngực đeo huy chương sóng biển, người bên phải đeo huy chương hình kiếm.

Huy chương biểu thị thân phận của bọn họ là Thủy Thần cung cùng Bạch Hổ binh chúng.

Mặt khác, người trung niên bên trái kia đeo huy chương cơn sóng, trong tay bưng cái khay bằng gỗ, phủ tơ lụa màu đỏ.

“Hoàng công tử...” Người đàn ông huy chương đeo hình kiếm cười nói: “Tôi tên ‘Ngô Câu’, điều tra viên tổng bộ, lệ thuộc Bạch Hổ binh chúng.”

Dứt lời, hắn lấy ra giấy chứng nhận, trên mặt chứa đầy nụ cười đưa qua.

Hoàng Thái Cực chưa tiếp, nhìn lướt qua, sắc mặt nghiêm túc, nói: “Hai vị tìm tôi có chuyện gì?”

“Là như vậy.” Ngô Câu thu hồi giấy chứng nhận, “Thái trưởng lão cho rằng, cái chết của Thái công tử còn có rất nhiều chỗ không rõ ràng, ngài ở trong báo cáo nhiệm vụ chưa viết rõ chi tiết, cho nên bảo tôi cùng Thủy Tinh mang theo Hổ Phù, tới hỏi mấy vấn đề.”

Khuôn mặt nghiêm túc của Hoàng Thái Cực hơi trầm xuống.

Đối với một Thổ Quái trầm mặc ít lời, hiếm có biểu cảm biến hóa mà nói, “Hơi trầm xuống” đủ để nói lên là rắc rối lớn rồi.

Hoàng Thái Cực trầm mặc vài giây, trước vẫy lui nữ thư ký, tiếp theo nhìn về phía hai người, gật đầu nói: “Mời hỏi.”

Ôn Thần ID linh cảnh là “Thủy Tinh” vạch ra tơ lụa màu đỏ, lộ ra một pho tượng hổ thú đồng xanh to bằng bàn tay, tạo thế ngẩng đầu rít gào, đầu hổ, lưng cùng đuôi cấu thành một đường cong trôi chảy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận