Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2583: Gặp lại (3)

Không miêu tả chi tiết quá trình, bởi vì hắn biết Hoàng Thái Cực nhất định có thể nghe hiểu.

Hoàng Thái Cực nhìn hắn, giọng điệu trầm thấp, “Cú Mang cũng là cậu?”

“Nghĩa phụ quả nhiên tuệ nhãn!” Trương Nguyên Thanh cười nói.

Hoàng Thái Cực trầm mặc vài giây, bỗng nhiên tiến lên, bàn tay dùng sức đè bả vai hắn, nhìn chằm chằm hắn:

“Tốt, tốt lắm!”

Vẻ mặt hắn vẫn nghiêm túc như cũ, nhưng Trương Nguyên Thanh cảm thấy cái tay đặt trên vai dùng sức như vậy, mang theo một tia run rẩy.

“Nghĩa phụ, Tiểu Viên, các người sao có thể bị thu ở trong hồ lô?” Trương Nguyên Thanh hỏi.

Trải qua Hoàng Thái Cực giải thích, Trương Nguyên Thanh mới biết, nghĩa phụ quá xui xẻo, vào sảnh triển lãm số 4 tất cả đều là nghề nghiệp tà ác, chỉ hắn một tên hợp pháp, vì thế theo lý thường gặp phải vây công.

Tiểu Viên đứng ra, giúp hắn ngăn địch, nhưng bị Bách Tí Ma Trùng thu vào trong hồ lô.

Hoàng Thái Cực là vì bảo hộ Tiểu Viên mới chủ động tiến vào hồ lô, bằng không lấy cấp bậc của Tiểu Viên, bây giờ đã là một vũng máu.

Ý tưởng ban đầu của hắn là, cắn răng chống đỡ, chỉ cần Bách Tí Ma Trùng ở trong cửa ải sau đó chết, hắn cùng Tiểu Viên liền còn có một tia sinh cơ, đây là nội tình cùng sự tự tin của một vị Thổ Quái.

Trong lòng Trương Nguyên Thanh cảm động một phen, đang muốn nói chuyện, Thanh Trúc cùng Alicia kích động ghé lên.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn, cậu thật sự chưa chết, cậu thật sự chưa chết!” Thanh Trúc hưng phấn khoa chân múa tay.

Alicia cũng không hoài nghi nữa, lời vừa rồi Nguyên Thủy Thiên Tôn nói, cô đều nghe thấy.

Đạo Đức Thiên Tôn chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn, Cú Mang cũng là Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Thiên kiêu chết đi mấy tháng trọng sinh trở về, tấn thăng Chúa Tể, tin tức này nếu truyền ra bên ngoài, không biết sẽ nhấc lên sóng gió như thế nào.

“ID linh cảnh của cậu sao cũng thay đổi rồi?” Hoàng Thái Cực hỏi.

“Chờ phó bản giết chóc kết thúc rồi nói sau.” Trương Nguyên Thanh nhìn quét các đồng đội, nói: “Trước phá được lâu thứ hai. Tiểu Viên, nghĩa phụ, mọi người phải cố gắng thu thập văn vật, bằng không điểm tích lũy không đủ.”

Đợi tới lầu thứ ba, hắn sẽ giúp hai người săn giết nghề nghiệp tà ác, cướp lấy điểm tích lũy.

“Tôi ở trong Quan Tinh nhận được, Thanh Trúc sẽ chết bởi nước màu đen, sảnh triển lãm lầu hai cực kỳ nguy hiểm.” Trương Nguyên Thanh cảnh báo.

Trong lòng Thanh Trúc rùng mình, ba người bọn Tiểu Viên cũng thu liễm cảm xúc, tiến vào trạng thái.

Alicia nhìn về phía cửa đồng xanh nơi xa, “Đi qua xem trước một chút.”

Mọi người lập tức xuyên qua sảnh triển lãm, đứng ở trước cửa đồng xanh, sau khi chạm vào chưa thu hoạch tin tức vật phẩm, Trương Nguyên Thanh bằng vào kinh nghiệm, nói:

“Chủ tuyến hẳn là tìm được chìa khóa, mở ra cửa đồng xanh, chúng ta tìm ở trong tủ triển lãm một chút.”

Alicia lắc đầu nói:

“Vừa rồi tôi cũng đã đại khái xem qua văn vật trong tủ triển lãm, văn vật nơi này không có tư liệu, cũng không có văn vật phù hợp với lỗ khảm trên cửa đồng xanh.”

Trương Nguyên Thanh sải bước quay về, đi về phía một cái tủ triển lãm trong đó, tập trung nhìn vào, trong tủ triển lãm trưng bày một đôi cánh, quả thật không có bất cứ tư liệu thuyết minh gì.

“Không có tư liệu thuyết minh, vậy tự mình đến kiểm tra!” Trương Nguyên Thanh nhìn về phía Hoàng Thái Cực, “Nghĩa phụ, anh tới!”

Hoàng Thái Cực gật đầu, đi đến trước tủ triển lãm, đấm xuống một phát.

“Ông!” Nắm tay của hắn trực tiếp bị cấm chế cường đại bắn ngược trở về, lảo đảo lui về phía sau.

“Không đánh vỡ được?” Hoàng Thái Cực nhíu nhíu mày, một lần nữa nắm tay, liên tiếp đánh tủ triển lãm.

Nhưng mỗi lần đều bị lực lượng mạnh hơn đẩy lui, tủ triển lãm được kết giới cường đại bảo hộ.

Thấy thế, năm người phân tán ra, đều tự tìm kiếm tủ triển lãm, không có ngoại lệ, đều không thể đánh vỡ.

Cái này... Trương Nguyên Thanh nhíu mày, sảnh triển lãm lầu hai không có bất cứ sự nhắc nhở nào, tủ triển lãm lại không mở được, cho dù là hắn, cũng cảm giác không thể nào xuống tay.

Lúc này, tủ triển lãm nào đó trong góc phía tây truyền đến thanh âm già nua:

“Đừng gõ nữa, đừng gõ nữa, quấy rầy đến lão nhân gia nghỉ ngơi.”

Thanh âm gì vậy? Văn vật có thể nói chuyện? Trương Nguyên Thanh ‘Vù’ lao tới, các đồng đội theo sát sau đó.

Bọn họ tới trước tủ triển lãm kia, phát hiện nói chuyện là một tấm mặt nạ đất thó, có râu, có nếp nhăn, hình tượng là một ông lão hiền lành.

Chỉ là mắt trống rỗng tỏ ra có chút âm trầm.

“Ngươi có thể nói chuyện? Vừa rồi là ngươi đang nói chuyện?” Trương Nguyên Thanh nhìn chăm chú vào mặt nạ đất thó.

“Ta không biết nói chuyện, chẳng lẽ ngươi vừa rồi là ảo thính?” Phần miệng mặt nạ đất thó khép mở, cười ha ha trả lời.

Biết được trào phúng ngược, chậc, chỉ số thông minh có chút cao... Trương Nguyên Thanh đầu óc xoay chuyển, vừa rồi hắn còn đang kỳ quái, vì sao sảnh triển lãm số 2 không có manh mối.

Ý nghĩa tồn tại của phó bản chính là rèn luyện linh cảnh hành giả.

Tuy tỉ lệ tử vong cao, nhưng không thể không có một chút nhắc nhở, manh mối nào.

Lấy hiểu biết của hắn đối với phó bản, manh mối đến rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận