Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1349: Người đầu tư (3)

“Có nữ giáo viên xinh đẹp?” Trương Nguyên Thanh cười hề hề nói.
“Giáo viên nữ xinh đẹp là yếu tố học viện nhất định phải có, nhưng thứ tôi muốn nói không phải cái này, trong học viện Tần Phong có một cái hồ, gọi là hồ Giao Nhân.”

Linh Quân lộ ra vẻ mặt hướng tới, “Nơi đó có giao nhân xinh đẹp sống. Luận giá trị nhan sắc, mỹ nhân xuất sắc trong nhân loại, cũng chỉ là giá trị nhan sắc bình quân của giao nhân. Giao nhân không có một ai khó coi.”

“Giao nhân?” Trương Nguyên Thanh lập tức có hứng thú.

“Đó là dị thú sinh tồn ở cổ đại, mới sinh ra đã tương đương với Thủy quỷ cấp 1, sau khi trưởng thành đạt tới cấp 3, bộ phận nhỏ tinh anh có thể đạt tới Thánh Giả, giao nhân Nữ Vương cường đại nhất là cấp Chúa Tể.”

“Trong tộc đàn của bọn họ không có giống đực, giống cái sau khi trưởng thành, sẽ tự đẻ trứng, sinh ra thế hệ tiếp theo, cũng có thể lai giống với Thủy quỷ trong linh cảnh hành giả, sinh ra thế hệ sau con lai, không có sinh sản cách ly.”

Loại dị thú này giống với người tu hành cổ đại, theo linh lực khô kiệt, ở bên bờ vực diệt vong, nhưng linh cảnh cung cấp cho bọn họ một nơi để ở, chủng tộc có thể kéo dài.” Linh Quân chậm rãi nói: “

“Đại trưởng lão Thủy Thần cung sau khi vượt qua phó bản hồ Giao Nhân, tiến cử chủng tộc này vào học viện Tần Phong, nhưng trong học viện Tần Phong không có giao nhân cấp Chúa Tể, tôi nhớ rõ giao nhân Nữ Vương mạnh nhất là cấp 5, nhớ không lầm chứ Phó Thanh Dương?”

Phó Thanh Dương nhắm mắt, thản nhiên nói; “Trí nhớ không tệ, xem ra năm đó giao nhân Nữ Vương tạo thành bóng ma tâm lý không nhỏ đối với cậu.”

“Nói như thế nào?” Trương Nguyên Thanh dâng lên hứng thú.

“Linh Quân năm đó vì vẻ đẹp của giao nhân Nữ Vương, vụng trộm chuồn khỏi ký túc xá, lặn xuống hồ, kết quả thiếu chút nữa bị giao nhân Nữ Vương giết, là giáo viên học viện ra tay cứu hắn.” Phó Thanh Dương nói.

“Ài, dị thú đúng là dị thú, chỉ biết hâm mộ kẻ mạnh. Không hiểu gió trăng, quan điểm kén vợ kén chồng quá vặn vẹo.” Linh Quân cũng không xấu hổ.

Trương Nguyên Thanh ngẫm nghĩ, đột nhiên hỏi: “Đợi một chút, giao nhân là nửa người nửa cá nhỉ, nửa thân dưới là cá nhỉ. Đạo sư, anh là như thế nào sinh ra tính thú đối với giao nhân Nữ Vương?”

Linh Quân lười biếng nói: “Cái này không phải nửa thân trên là người sao.”

Trương Nguyên Thanh chấn kinh: “Tuy là thân cá, nhưng đầu đầu thị đạo?”

Linh Quân ngẩn ra một phen, “Cậu con mẹ nó nghĩ cái gì thế, ý tứ của tôi là, bọn họ tuy là giao nhân, nhưng có giá trị nhan sắc như Thiên sứ, có da thịt trắng nõn mịn màng, có thể nói chuyện yêu đương với mỹ nhân cỡ này, chính là việc phong lưu, không phải thế nào cũng phải làm loại chuyện kia. Cậu cái tên hạ lưu bại hoại, thô tục này bị nhục dục tràn ngập đầu óc.”

Trương Nguyên Thanh không phục: “Anh không hạ lưu, sao anh nghe hiểu.” Linh Quân thế mà không có lời nào để chống đỡ.

Da mặt Phó Thanh Dương run rẩy: “Dừng đề tài này.”

Trương Nguyên Thanh và Linh Quân cùng nhau nhìn hắn, lớn tiếng nói: “Ồ, anh cũng nghe hiểu, ô !” .

Phó Thanh Dương trầm mặc một giây, nhìn về phía ba em gái tai thỏ, lạnh lùng nói: “Các cô đi ra ngoài trước!”

Tám giờ tối, bàn tròn phòng khách.

Quan Nhã, Tạ Linh Hi, Nữ Vương cùng Ngân Dao quận chúa, vây quanh ở bên bàn tròn chơi mạt chược.

Ngân Dao quận chúa cái miệng anh đào nhỏ nhắn ngậm cái loa nhỏ, hai tay thuần thục lướt ở trên mạt trượt, đánh ra mỗi một quân, trong cái loa nhỏ liền truyền đến giọng nói ngự tỷ “Cửu Đồng”, “Tam Vạn”...

Nữ Vương tối nay thua nửa tháng tiền lương, nghiến răng nghiến lợi nói:

“Tôi hoài nghi Ngân Dao quận chúa dùng Tinh Tướng thuật gian lận, có lẽ nên bịt mắt cô ấy lại.”

“Cô ấy không gian lận.” Quan Nhã nói.

Nữ Vương không phục: “Vậy vì sao thua tiền luôn là tôi?”

Tạ Linh Hi liền nhìn cô một cái, giọng yêu kiều nói:

“Nữ Vương tỷ tỷ, có hay không một loại khả năng, chính là kỹ thuật của chị quá nát.”

Nữ Vương muốn phản bác, đột nhiên thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn từ cửa lớn tiến vào, vui vẻ nói: “Đội trưởng cậu đã về rồi, ồ, mặt của cậu làm sao vậy?”

Ba cô gái quay đầu nhìn lại, Nguyên Thủy Thiên Tôn mặt mũi bầm dập, đã biến thành đầu heo.

“Cậu em vợ đánh, Linh Hi à, mau tới thương ca ca, anh cần viên đá cùng mát xa.” Trương Nguyên Thanh nằm lên sô pha, than thở.

Tạ Linh Hi hướng hắn cau mũi, mất hứng hắn gọi Phó Thanh Dương cậu em vợ.

“Đội trưởng, tôi đến tôi đến!”

Nữ Vương thua nửa tháng tiền lương tích cực vô cùng, ý đồ thông qua làm nô làm tỳ mang tiền thua trận từ chỗ đội trưởng kiếm trở về.

Nhưng bị Ngân Dao quận chủ đè lại bả vai, không thể động đậy.

“Đáng xấu hổ!”

Trong cái loa nhỏ truyền đến giọng ngự tỷ của Ngân Dao quận chúa: “Bây giờ là thời đại mới nữ tôn nam ti, chớ để phụ nữ mất mặt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận