Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2117: Tin tức trên mảnh vải (2)

“Có thể trở về là tốt rồi, đến, nhạc phụ tương lai, uống rượu uống rượu.” Trương Nguyên Thanh vốn cho rằng sự tình đến đây, nhắm chừng nói xong rồi.

Nào ngờ, Tạ Tô từ trong lòng lấy ra một mảnh vải gấp kỹ, tựa như là từ trên quần áo xé xuống một góc.

“Đây là tôi ở sau khi chấm dứt chiến đấu, ở trong túi quần phát hiện, hẳn là tôi ở trong lần luân hồi nào đó ghi lại.” Tạ Tô nói: “Lấy tính cách của tôi, bên trên ghi lại rất có thể là bí mật đáy ao Vãng Sinh, tôi còn chưa từng mở ra.”

Ánh mắt của Trương Nguyên Thanh cùng Tạ gia lão tổ đồng thời dừng hình ảnh ở trên mảnh vải.

Lão tổ tông thản nhiên nói: “Nhìn từ từng trải của ngươi ở phó bản, ngươi có thể đã từng mở ra, chỉ là đã quên.”

Nghe được lời này, Trương Nguyên Thanh lập tức nhìn về phía cua trên bàn, Tạ Tô thì nhìn về phía rượu trong bầu.

Tốt lắm, cua vẫn còn... Trương Nguyên Thanh nhẹ nhàng thở ra.

Tốt lắm, rượu vẫn còn... Tạ Tô im lặng thở phào một hơi.

Tạ gia lão tổ bật cười một tiếng, “Hai đứa đang sợ cái gì? Lão tổ ta là Bán Thần, trên đời lực lượng có thể ảnh hưởng ta có thể đếm được trên đầu ngón tay, sẽ không xuất hiện ở phó bản cấp Chúa Tể, lấy đồ ra.”

Tạ Tô đưa qua mảnh vải.

Lão tổ tông lấy tay tiếp nhận, chậm rãi uống một chén rượu vàng, nhìn về phía hai người: “Hai đứa không cần xem.”

Nói xong, hắn mở ra mảnh vải gấp lại, chăm chú nhìn lại.

Trong nháy mắt tiếp theo, Trương Nguyên Thanh cùng Tạ Tô đều thấy con ngươi lão tổ tông co rút lại, cùng với khuôn mặt nhỏ đột nhiên biến sắc.

Ngay sau đó, đầu hắn giật giật, tựa như là muốn nhìn về phía Trương Nguyên Thanh, nhưng không đợi hắn làm xong động tác nâng ánh mắt, một màn làm người ta da đầu phát tê xuất hiện.

Mảnh vải trong tay lão tổ tông giống như thời gian trôi ngược, tự gấp lại, mà động tác tay của hắn, cũng bất tri bất giác nâng lên, khôi phục đến tư thái khi tiếp mảnh vải.

Duy nhất có biến hóa là rượu trong chén đã hết.

Một màn vừa rồi tái hiện, chậm rãi uống một chén rượu vàng, nhìn về phía hai người: “Hai đứa không cần xem “

Vẻ mặt hắn đột nhiên đọng lại, nhìn về phía chén rượu rỗng tuếch, khuôn mặt nhỏ non nớt ngưng tụ nét nặng nề.

Trương Nguyên Thanh cùng Tạ Tô trực tiếp ngây dại, vẻ mặt đầy hoảng sợ.

Lão tổ ta là Bán Thần, trên đời lực lượng có thể ảnh hưởng ta có thể đếm được trên đầu ngón tay... Lời của lão tổ tông quanh quẩn ở bên tai.

Ngay cả một vị Bán Thần cũng bị ảnh hưởng, lực lượng thế nào có thể ảnh hưởng Bán Thần?

Đây chính là Bán Thần đó, là nửa nhân viên quản lý, là tồn tại vị cách cao nhất trong linh cảnh hành giả, là cực hạn linh cảnh hành giả có thể đạt tới.

Nhưng mà, một vị Bán Thần đứng ở đỉnh phong thế giới linh cảnh như vậy, thế mà cũng bị thứ ghi lại trong mảnh vải ảnh hưởng.

Tin tức ghi lại ở trong mảnh vải đã có uy lực cỡ này, chân tướng đáy ao, rốt cuộc cất giấu bí mật lớn bao nhiêu?

Trong lòng Trương Nguyên Thanh và Tạ Tô dâng lên một nỗi kinh sợ khôn kể.

“Sơ ý, chém gió sớm rồi...” Tạ gia lão tổ vẻ mặt ngưng trọng, nhưng lông mày đang nhíu lại giãn ra, trầm giọng nói: “Có thể trực tiếp ảnh hưởng ta, đã vượt qua phạm trù năng lực của đạo cụ loại quy tắc, đây là đạo cụ loại nhân quả, thuộc về một bộ phận của linh cảnh.”

“Ngài không phải nói thứ có thể ảnh hưởng ngài sẽ không xuất hiện ở trong phó bản Chúa Tể sao?” Trương Nguyên Thanh nhỏ giọng lẩm bẩm.

Lão tổ tông không vui nhìn hắn một cái, tiểu tử này, vừa rồi nói chuyện còn dễ nghe như vậy, đột nhiên trở nên không biết nói chuyện.

“Khụ khụ.” Trương Nguyên Thanh tự biết nói lỡ, đằng hắng cổ họng, nói: “Lão tổ tông, đây là lực lượng nghề nghiệp gì?”

Lão tổ tông tựa như chưa nghe thấy, việc ta ta làm ăn gạch cua.

Ặc, hắn không biết... Trương Nguyên Thanh là đứa nhỏ có hiểu biết, vấn đề sẽ làm trưởng bối xấu hổ kiên quyết không hỏi, tò mò nói:

“Cũng không biết trong mảnh vải ghi lại bí mật gì.”

Luôn cảm giác Tạ gia lão tổ phản ứng trước “luân hồi” có chút không thích hợp, nếu không nhìn lầm, lão tổ tông sau khi nhìn thấy nội dung mảnh vải ghi lại, phản ứng đầu tiên, là muốn nhìn hắn?

“Cho nên cậu muốn xem sao?” Lão tổ tông thản nhiên nói.

Trương Nguyên Thanh đầu tiên là lắc đầu, lại gật gật đầu, “Vâng.”

Hắn đương nhiên sẽ không tự đại đến mức cho rằng mình so với Bán Thần còn đặc thù hơn, nhưng vẫn tính thử một lần, bởi vì mảnh vỡ bổn nguyên Thái Âm trong thức hải, là một trong những quyền hạn của nhân viên quản lý, cấp bậc đủ cao.

Mà Thái Âm tượng trưng cho bí ẩn, không chừng đặc tính bí ẩn có thể bảo hộ hắn không chịu lực lượng sau lưng mảnh vải ảnh hưởng.

Lão tổ tông cùng Tạ Tô đều ném đến ánh mắt tò mò, chờ đợi hắn thử.

“Tôi đi ra ngoài trước một phen, năm phút đồng hồ sau trở về.” Hắn đột nhiên nhớ tới mình bây giờ là phân thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận