Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1484: Triển khai làm người ta không ngờ tới (4)

“Trừ phi chúng ta giết người diệt khẩu, hoặc là thanh trừ ký ức, bằng không, lấy sự sâu sắc của viện trưởng, lão sẽ thông qua trận tập kích này, nghĩ thông rất nhiều chuyện.”

“Như thế nào làm được đã có thể từ viện trưởng nơi này tra hỏi được tình báo, lại khiến lão quên chuyện này?”

Tiểu đội địa cung trong lúc nhất thời lâm vào trầm mặc.

Kiếm Khách có được Ý Chí Sắt Thép, giết lão không khó, khống chế lão lại khó như lên trời... Trương Nguyên Thanh vất vả suy nghĩ kế sách.

Bữa trưa gần kết thúc, đột nhiên, tiếng Hạ Hầu Ngạo Thiên cười điên cuồng vang lên ở bên tai mọi người:

“Tôi nghĩ ra biện pháp rồi, tôi thật sự là thiên tài, tôi thật sự là thiên tài.”

“Biện pháp gì?” Đám người Tôn Miểu Miểu đồng thanh hỏi.

Hạ Hầu Ngạo Thiên lại không nói chuyện nữa, một mình ngồi ở nơi xa, kiêu căng ngẩng đầu lên.

Trương Nguyên Thanh ngầm hiểu, ý niệm truyền âm:

“Lợi hại, Ngạo Thiên huynh không hổ là nhân vật chính, vai phụ chúng tôi cảm thấy không bằng.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên lúc này mới thu hồi cái cằm cao ngạo, cúi đầu ăn cơm, “Chúng ta có thể bỏ thuốc viện trưởng, để tinh thần lão bị hao tổn, sau đó dùng đạo cụ thôi miên để thôi miên lão, mọi sự đại cát.”

Thiên Hạ Quy Hỏa nghẹn hồi lâu, nghẹn ra một câu: “Đầu tiên cậu phải có thuốc.”

“Trong tài liệu của địa cung, có một loại dược liệu, tên là Cỏ Sâm La Vạn Tượng, là tài liệu cấp Chúa Tể nghề nghiệp Huyễn Thuật Sư, tôi có thể luyện nó thành khói mê gây ảo giác, không màu không vị, người hít vào khói mê, sẽ sinh ra ảo giác, mờ mịt, rất dễ dàng bị khống chế. Dược liệu phụ trợ mà nói, đảo Linh Thực đã có, đảo Linh Thực có hơn một ngàn loại dược liệu.”

Phương Sĩ am hiểu nhất chính là luyện đan luyện dược, Hạ Hầu Ngạo Thiên vẫn đáng tin, mọi người nghe mà bất ngờ liên tục.

Trương Nguyên Thanh nói:

“Chủ ý này không tệ, ừm, có thuốc mang thực vật, động vật trong học viện đều độc chết hay không? Kỹ năng của cô giáo Tống Mạn quá phiền rồi, trong học viện rõ ràng không có camera theo dõi, lại khắp nơi đều là camera theo dõi.

“Hai bên vẫn luôn xuất quỷ nhập thần, thời gian dài, kẻ ngốc cũng biết mọi người đều có thể Dạ Du, Tinh Độn. Giết chết các thực vật, động vật kia, đã có thể tiêu trừ tai họa ngầm, lại có thể rải bom khói.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên nghĩ một chút, “Không thành vấn đề.”

Ăn xong bữa trưa, tiểu đội địa cung trở về quán cà phê, ở WC hoàn thành giao dịch đạo cụ, Trương Nguyên Thanh và Thiên Hạ Quy Hỏa giao “Mũ Đỏ Nhỏ”, “Vạn Nhân Đồ” cho Tôn Miểu Miểu.

Bản thân thì thu hoạch đồng hồ bỏ túi thôi miên của Triệu Thành Hoàng.

Mà Hạ Hầu Ngạo Thiên cũng đạt được đạo cụ Dạ Du Tôn Miểu Miểu tặng cho, cùng với Bao Tay Tật Phong Giả của Trương Nguyên Thanh.

Hai đạo cụ phối hợp, có thể khiến hắn trực tiếp bay đến đảo Linh Thực hái thuốc.

Tám rưỡi tối.

Buổi chiều gió êm sóng lặng, chuyện gì cũng chưa xảy ra.

Phòng 404, Anh Gà Đỏ đánh bài xong, đi theo Trương Nguyên Thanh về phòng nghỉ ngơi.

Ánh đèn nhu hòa, bên cạnh bàn có một người đẹp mặt trái xoan khuôn mặt hot trên mạng.

Ngồi trên ghế là cô gái tuyệt đẹp tao nhã đoan trang, mắt đỏ yêu dị.

Các cô giống như búp bê hình người đỉnh cấp nhất.

“Hai âm thi của cậu thực con mẹ nó ngon, Nguyên Thủy Thiên Tôn, cậu có phải có sở thích gì hay không.” Anh Gà Đỏ đi đến bên cạnh bàn, ánh mắt đảo quanh ở thân thể mềm mại của Hoa Hồng Máu cùng Ngân Dao quận chúa.

Hắn có chút hoài nghi xu hướng của Nguyên Thủy Thiên Tôn, một âm thi xinh đẹp còn có thể lý giải, hai âm thi đều là tuyệt sắc mỹ nhân, thế này rất kỳ quái.

“Lần trước ở trong phó bản Nhai Sơn, cậu còn chưa có âm thi này.” Anh Gà Đỏ nhìn chằm chằm Ngân Dao quận chúa một lát, cảm khái nói:

“Sữa thật bự.”

Chủ nhân cùng âm thi tâm ý tương liên, Trương Nguyên Thanh có thể cảm ứng được Ngân Dao quận chúa tức giận.

“Lớn cũng vô dụng, băng lạnh không đủ nóng hổi.” Trương Nguyên Thanh nói.

Ngân Dao quận chúa càng thêm tức giận.

“Đúng vậy, vẫn là sữa nóng hầm hập thoải mái, ngủ ngủ.” Anh Gà Đỏ duỗi cái lưng mỏi, nằm ngã chỏng vó, vài giây sau, tiếng ngáy đã tới.

Trương Nguyên Thanh vội vàng hướng về Ngân Dao quận chúa chắp tay xin lỗi, dùng phương thức riêng của Thần Dạ Du trao đổi: “Hỏa Sư chính là như thế, quận chúa chớ trách.”

Ngân Dao quận chúa: “Không đủ nóng hổi?”

“Trêu cô thôi, trêu cô thôi.” Trương Nguyên Thanh liên tục xin lỗi.

“Hừ!” Ngân Dao quận chúa quay đầu đi.

Trấn an xong quận chúa, Trương Nguyên Thanh lên giường ngủ, thời gian trôi qua từng giây từng phút, đến mười rưỡi tối, hắn làm bộ vào WC.

Đóng lại cửa nhà vệ sinh, lấy ra gương Yata, soi về phía bản thân.

Một giây sau, mặt gương phóng ra một luồng hào quang, hóa thành một Trương Nguyên Thanh khác.

Trương Nguyên Thanh này vẻ mặt như thường mở ra cửa nhà vệ sinh, quay về phòng ngủ, chui vào ổ chăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận