Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1360: Đến phòng tôi một lần (3)

Nói từ ý nghĩa nào đó, bọn họ cảnh giác Tiểu Viên cũng không phải chuyện xấu, như vậy Tiểu Viên sẽ không biết Quan Nhã là bạn gái của mình, Quan Nhã cũng sẽ không biết mình cùng Tiểu Viên có quan hệ mập mờ. Trương Nguyên Thanh nghĩ thầm.
Lúc này, Tạ Linh Hi dịu dàng nói: “Mọi người không cần khẩn trương, dì Tiểu Viên là bạn của em cùng Nguyên Thủy ca ca, con người dì ấy rất tốt, chưa từng làm chuyện xấu.”

Mặc dù cô cùng Tiểu Viên không thân quen, nhưng bởi vì quan hệ với Xấu Hổ Làm Cha, bé trà xanh đối với Vô Ngân đại sư đám người này có thiện ý mãnh liệt.

Hơn nữa cũng biết Nguyên Thủy ca ca và bọn họ từ đầu tới giờ duy trì liên hệ, là bạn bè có thể tín nhiệm.

Bọn người Nữ Vương nhìn chằm chằm cô mấy giây, cuối cùng chậm rãi buông lỏng cảnh giác!

Trương Nguyên Thanh dẫn Tiểu Viên ngồi xuống, chợt nghe Tạ Linh Hi sau lưng nói:

“Dì Tiểu Viên, bọn họ đều là đội tuần tra, là người một nhà, vị Quan Nhã tỷ tỷ này là bạn gái của Nguyên Thủy ca ca.” Trời đất chứng giám, câu nói này của bé trà xanh, là thật tâm thực lòng hòa hoãn không khí, biểu thị tất cả mọi người là người một nhà.

Nhưng mà, Tiểu Viên vốn lạnh nhạt, đối với địch ý cùng đề phòng của các hành giả quan phương thản nhiên tiếp nhận, nghe được câu này, sửng sốt một phen, vô ý thức quay đầu nhìn về phía Quan Nhã. Hai ba giây sau, cô vẻ mặt lạnh nhạt thu hồi ánh mắt, nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn một cái thật sâu.

Không nói một lời ngồi xuống.

Trong lòng Quan Nhã lúc ấy liền trầm xuống.

Trong đôi mắt cô ấy nhìn mình mang theo địch ý, biểu cảm nhỏ của cô ấy vừa rồi là kinh ngạc cùng mất mát, nữ nhân này có tình cảm đối với Nguyên Thủy? Cô ấy lại nhìn Nguyên Thủy một cái, trong chất vấn mang theo một chút khúc mắc, vẻ mặt Nguyên Thủy cũng cứng ngắc, cẩu nam nhân sau lưng mình ở bên ngoài câu dẫn nữ nhân. Quan Nhã sầm mặt lại, bộ ngực kịch liệt phập phồng một phen.

Mình bây giờ muốn mang Tạ Linh Hi treo lên đánh... Trương Nguyên Thanh chợt thấy đứng ngồi không yên, bạn gái chính phái quăng tới ánh nhìn chết chóc!

Hắn làm bộ chưa phát giác, gọi tới tiếp viên hàng không, thanh âm trầm thấp ưu thương: “Xuất phát!”

Từ Tùng Hải đến Cát tỉnh Xuân Thành, lộ trình đại khái là 4 giờ, bởi vì Tiểu Viên, trên đường đi tất cả mọi người đều rất trầm mặc. Ngẫu nhiên vào toilet, hoặc gọi một phần bữa ăn đơn giản, phần lớn thời gian đều nhắm mắt dưỡng thần.

Mang một người nghề nghiệp tà ác cùng một đám nghề nghiệp hợp pháp nhốt trong cabin, tựa như mang sư tử cùng hổ nhốt ở trong cùng một cái lồng, mọi người mặt ngoài gió êm sóng lặng, âm thầm giương cung bạt kiếm.

Nghề nghiệp hợp pháp cảnh giác đối với nghề nghiệp tà ác là khắc vào trong xương cốt, tựa như người đối mặt mãnh thú, dù cho nó đã bị thuần hóa, dù cho có thuần thú sư ở bên chiếu cố, trong lòng cũng sẽ không tự chủ được run rẩy.

Chẳng may nó đột nhiên phát cuồng, mang thuần thú sư và mình cùng nhau làm thịt thì làm sao bây giờ.

Hơn nữa Thông Linh Sư có thể phi hành, đại bộ phận Thánh Giả hợp pháp không cách nào phi hành, nữ nhân này nếu là mưu đồ làm loạn, đoàn người chưa xuất sư đã chết, cùng nhau ngã ở trên đường xuất chinh.

Mà dòng chảy ngầm mãnh liệt phía dưới bình tĩnh, cũng chỉ có bản thân Trương Nguyên Thanh ấm lạnh tự biết.

“Máy bay sắp hạ cánh, các vị hành khách thắt chặt dây an toàn, đừng đi lại.”

Trong loa truyền đến tiếp viên hàng không dịu dàng nhắc nhở.

Không bao lâu, máy bay lao ra khỏi biển mây, một tòa thành thị phồn hoa xuất hiện ở phía dưới, nhỏ bé tựa như mô hình trên sa bàn.

Tạ Linh Hi thở ra một hơi, giày vò vượt qua bốn giờ, khuôn mặt nhỏ rốt cuộc có nụ cười:

“Nghe nói Cát tỉnh rất lạnh, chúng ta vừa lúc ở bên này chơi mấy ngày, coi như nghỉ mát.”

Lý Thuần Phong hàng ghế sau thì nghiêm túc nói:

“Tránh không được nóng, Cát tỉnh mùa hè nhiệt độ tiếp cận 35 độ, không chênh lệch nhiều với Tùng Hải, hơn nữa nơi này ngày đêm chênh lệch nhiệt độ lớn, còn dễ dàng cảm mạo!”

Tạ Linh Hi nghiêng đầu sang chỗ khác, thở phì phò nói:

“Em là Linh cảnh Hành giả, em sợ cảm mạo cái gì.”

“Nhưng em là Siêu Phàm Nhạc Sư, thân thể Nhạc Sư cùng Học Sĩ, cũng không mạnh hơn người thường bao nhiêu.” Lý Thuần Phong ân cần dạy bảo.

Tạ Linh Hi không thèm để ý hắn, nhìn Quan Nhã cùng Tiểu Viên đối diện một cái, lúc này, Tiểu Viên thản nhiên nói:

“Phương bắc nghề nghiệp tà ác tương đối sinh động, mọi người tốt nhất có kế hoạch đầy đủ, một đòn xong lui ngay, không được, thì phải làm tốt chuẩn bị tâm lý bị cao tầng Binh Chủ giáo săn giết ngược lại.”

“Nếu như sự việc đến một bước đó, tôi sẽ không lưu lại.”

Quan Nhã cũng thản nhiên nói:

“Phân bộ Trường Xuân thực lực không kém, tổ chức tà ác phách lối nữa, thiên hạ này, vẫn là thiên hạ của trận doanh hợp pháp!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận