Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2131: Thông báo (1)

Nguồn nước trong ống nước cuồn cuộn không dứt, lửa khó có thể bốc hơi hết, đặc tính của Thủy Quỷ thì khiến công kích vật lý của Mộc Yêu, Kiếm Khách không có đất dùng võ, như thế mới kéo dài hơi tàn may mắn còn sống sót.

Hắn đang chờ đợi thời gian có tác dụng của tiêu hao phẩm của Nguyên Thủy Thiên Tôn trôi qua, hoặc là hai đồng bạn Vũ Sư chi viện.

Ánh mắt Trương Nguyên Thanh đảo qua phòng khách, không chút do dự lấy ra “Hình Thần Câu Diệt Đao”, biết rõ đặc tính Thủy Quỷ, hắn mở ra đao đen, kích hoạt Nhiếp Hồn.

Hắn nâng tay trái, hướng về Sóng Dữ Vô Tình làm ra động tác bắt hút.

Một hình chiếu linh thể bán trong suốt bị hắn bắt ra.

Trương Nguyên Thanh ngay sau đó chuyển đổi kỹ năng Chiến Hồn, một đao chém xuống.

“A!”

Một đao này khiến Sóng Dữ Vô Tình vốn đã đau khổ chống đỡ, khó làm được gì nữa, kêu thảm ngã ra khỏi trạng thái thủy phân thân, đau đớn ôm đầu.

Phân thân Trương Nguyên Thanh cười dữ tợn lao lên, xoáy khí dâng trào, hút chặt lấy hắn.

Linh lực trong cơ thể Sóng Dữ Vô Tình nhanh chóng trôi đi, làn da mất đi hơi nước, mắt lồi ra khỏi hốc mắt, thẳng đến lúc này, hắn mới từ trong linh hồn chấn động khôi phục, phát hiện mình đã thân hãm xoáy khí, linh lực khô kiệt, khó có thể thi triển kính tượng phân thân.

Hắn cảm nhận được sợ hãi tử vong, sợ hãi làm người ta hít thở không thông.

Đây là mùi vị sau khi tấn thăng Chúa Tể, đã chưa từng thể hội nữa.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn, ngươi không thể giết ta, không thể giết ta.” Sóng Dữ Vô Tình khàn khàn kêu lên: “Tự tiện giết trưởng lão quan phương là tội chết, ngươi không thể giết ta.”

Phân thân Trương Nguyên Thanh nhếch miệng, “Ngươi chưa từng dự thính hội thẩm phán sao, lão tử trời sinh kiệt ngạo, một thân phản cốt, uy hiếp hữu dụng?”

Sóng Dữ Vô Tình gian nan nghiêng đầu, nhìn về phía bản thể Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Trương Nguyên Thanh nhìn về phía phòng Triệu Hân Đồng, lại nhìn về phía nhóc mập bị nước bao phủ, toàn bộ cảm xúc cuối cùng hóa thành một câu: “Trở về linh cảnh đi!”

Sát ý đã quyết!

“Không, không, ta có thể giúp ngươi làm chứng Thái trưởng lão, là hắn mưu tính hành động, mục đích chân thật là đối phó ngươi, ta có thể làm nhân chứng.” Thân thể Sóng Dữ Vô Tình lại khô quắt vài phần, giống như ông lão tiều tụy.

Trương Nguyên Thanh không quan tâm, loại hứa hẹn này không có bất cứ ý nghĩa gì, một khi thoát khỏi nguy cơ giờ phút này, tất nhiên phản bội.

Trong mắt Sóng Dữ Vô Tình lộ ra tuyệt vọng, lóe ra không cam lòng, hắn lúc này không có gương, bằng không sẽ phát hiện, vẻ mặt mình cùng đám “chuột trong mương rãnh” vừa rồi bị hắn giết không có gì khác nhau.

Sóng Dữ Vô Tình dừng giãy giụa, vẻ mặt tuyệt vọng, không cam lòng cùng oán hận đọng lại ở trên mặt.

Hắn đã trở về linh cảnh.

Lúc này, thời gian Thẻ Thể Nghiệm Ngũ Hành Linh Lực có tác dụng trôi qua, phân thân nhanh chóng cởi Bộ Trang Bị Tế Trời ném trở về.

“Nhanh chạy đi bản thể, không chạy thì xong con ong rồi.” Phân thân không điên nữa, một lần nữa chỉ số thông minh chiếm lĩnh cao địa.

Vừa mới dứt lời, vách tường màu vàng đất ngoài ban công ầm ầm tan vỡ, mười một bóng người phá vỡ cấm chế, lao vào phòng.

Trừ ba người Tạ Tô vừa rồi ở bên ngoài chiến đấu, còn có các trưởng lão phân bộ Tùng Hải cùng phân bộ thành phố Bàng Giải.

Ánh mắt các Chúa Tể đảo qua, đồng loạt nhìn về phía Sóng Dữ Vô Tình hóa thành thây khô trong tay Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Con ngươi các trưởng lão hơi co lại.

Thành phố Kim Sơn, vùng ngoại thành.

Tạp âm như cánh quạt máy bay nhanh chóng xẹt qua ở bầu trời, rơi vào trong một ngọn núi thấp ngoại ô.

“Rắc” một tiếng, hai bóng người húc gãy cây tùng, ngã xuống trong rừng.

“Khụ khụ, khụ khụ...” Khấu Bắc Nguyệt ở giữa lá rụng quay cuồng, cuộn mình, sắc mặt nhăn nhó, kịch liệt ho khan.

Tiểu Viên lảo đảo đứng dậy, chạy vội tới bên cạnh Khấu Bắc Nguyệt xem xét tình huống, trong lòng nhất thời trầm xuống.

Khấu Bắc Nguyệt mạch đập mỏng manh, trái tim đập thong thả, nội tạng nhanh chóng khô kiệt, trước đó hắn dựa vào kho máu chứa đựng trong vũ khí riêng của Yêu Mê Hoặc, mở ra năng lực cuồng bạo, tạm thời áp chế chứng bệnh.

Nay tinh hoa của máu đã bị virus tiêu hao gần hết, ma bệnh một lần nữa ăn mòn thân thể hắn.

Tiểu Viên vội vàng mở ra ô vật phẩm, bê ra một cái vò màu đen, từ trong đó bắt ra hai cái kén ve tròn lớn béo trắng, nhét vào trong miệng Khấu Bắc Nguyệt, vội nói: “Nuốt xuống đi.”

Ý thức của Khấu Bắc Nguyệt đã mơ hồ, nghe được tiếng của Tiểu Viên, theo bản năng làm ra động tác nuốt.

Hai cái kén ve vào bụng, khí tức của hắn trở nên đều đều, trái tim nhảy lên cũng tiếp cận bình thường, nhưng không qua bao lâu, Khấu Bắc Nguyệt lại bắt đầu hít thở dồn dập, nhịp tim hỗn loạn.

Kén ve cùng sinh mệnh nguyên dịch tính chất giống nhau là cung cấp sinh mệnh lực khổng lồ, chuyên dụng cho chữa trị thương thế.

Nhưng bệnh khuẩn không phải thương thế, cung cấp sinh mệnh lực khổng lồ, tuy có thể tạm thời cứu trở về người sắp chết, nhưng cũng sẽ mang đến chất dinh dưỡng cho bệnh khuẩn, trị phần ngọn không trị phần gốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận