Linh Cảnh Hành Giả

Chương 871: Phá ma (3)

Lúc này, các Huyễn Thuật Sư hợp sức dập tắt cảm xúc của thây khô, chỉ để lại màu đỏ thẫm phẫn nộ, đang định hợp sức dập tắt tinh thần lực mạnh nhất này, đột nhiên trong hốc mắt chứa vòng xoáy của bọn họ đồng thời nổi lên phù văn như máu.
“A!”

Tiếng kêu thảm thiết nổi lên khắp nơi, nhóc mập cùng Hồng Vi mạnh nhất đầu đau muốn nứt, mấy Huyễn Thuật Sư khác, thì hốc mắt chảy ra nước mắt máu, hoặc hôn mê ngay tại chỗ, hoặc ôm đầu kêu thảm thiết.

Bọn họ bị thây khô lợi dụng cây cầu tinh thần nối tiếp mình, “ô nhiễm” ngược.

Yêu Mê Hoặc tuy lấy cận chiến làm chủ, nhưng lĩnh vực tinh thần cũng không phải điểm yếu của bọn họ, ngược lại, Con Mắt Mê Hoặc là thủ đoạn thao túng loại tinh thần cực đáng sợ.

Lương Thần Chọn Chủ Mà Thí ôm đầu, cố nén đau đớn, nói

“Thành công rồi, nhưng phải cẩn thận, kế tiếp nó sẽ trở nên vô cùng cuồng bạo, ai công kích nó, nó liền nhằm mãi vào người đó.”

“Ầm!”

Bàn tay cát đá gạch đất ngưng tụ thành ùn ùn nổ tung, dây leo sụp đổ từng đoạn, một bóng đen mang theo tiếng xé gió sắc bén, tựa như một chiếc máy bay chiến đấu phi hành tốc độ cao, lao về phía các Huyễn Thuật Sư mất đi sức chiến đấu.

Trong con mắt lồi ra của thây khô tràn ngập ngọn lửa oán hận, trong mắt chỉ còn lại có những con kiến dám tổn thương mình.

Các Huyễn Thuật Sư tuy chưa thể bóp chết linh hồn của nó, nhưng đã thành công cắt giảm trí tuệ của nó, khiến nó trở nên không đủ bình tĩnh, chỉ còn lại lửa giận.

“Đoàng!”

Trong tiếng súng vang dội, thây khô lao đi tấn công tốc độ cao, đầu chợt hất mạnh sang một bên, bước chân xuất hiện lảo đảo, thế xung phong bị đánh gãy.

Quan Nhã đã ra tay.

Đám Huyễn Thuật Sư này còn không thể chết được.

Bắt lấy cơ hội, Trương Nguyên Thanh thi triển Dạ Du, vô thanh vô tức tới gần thây khô, từ phía sau phát động tập kích, chày Phục Ma quyết đoán dữ dội đâm về phía lưng.

Mắt thấy đạo cụ này sắp đâm trúng kẻ địch, hai chân Trương Nguyên Thanh bỗng nhiên không chịu khống chế làm ra xoay tròn, trong lúc tầm mắt chuyển động, hắn thấy thây khô đá sau một phát, đá trúng không khí.

Bốp! Không khí nổi lên tiếng vang như vụ nổ.

Nếu không phải giày khiêu vũ màu đỏ chủ động ra tay, dẫn hắn né tránh, một cước này sẽ trực tiếp ở bụng hắn đá ra một lỗ thủng.

Trực giác chiến đấu của Yêu Mê Hoặc? Trương Nguyên Thanh không khỏi nhớ tới tình huống lúc trước ở trong bãi đỗ xe ngầm đại học Tùng Hải, đánh lén Âu Hướng Vinh. Lúc ấy, vị Yêu Mê Hoặc kia cũng sớm phát giác nguy hiểm, khiến hắn đánh lén chưa thể thành công.

Yêu Mê Hoặc tựa như đối với nguy hiểm có trực giác siêu mạnh.

Nơi xa, Bách Vô Cấm Kỵ lấy ra một cây cung lớn màu đỏ, nhắm vào thây khô, kiên định kéo dây cung. Chỉ thấy, đầu ngón tay hắn chảy ra từng luông sương máu, ngưng tụ thành một mũi tên màu máu.

Vù!

Ánh sáng màu máu gào thét lao đi, lấy một loại tư thái tất nhiên trúng mục tiêu, bắn trúng ngực thây khô.

Cây cung này có được năng lực đánh dấu mục tiêu, phàm là kẻ bị đánh dấu, liền tuyệt đối không tránh được mũi tên công kích, mà mũi tên là tinh huyết chủ nhân ngưng tụ, có được hiệu quả phá giáp, ăn mòn rất mạnh, trừ Thổ Quái cùng cấp bậc có thể miễn cưỡng chống đỡ, bất cứ một nghề nghiệp nào dính một mũi tên, đều phải bị thương. Trả giá sử dụng nó, ở lúc kéo cung đã trả rồi. Mũi tên cần lấy tinh huyết bản thân ngưng tụ. Đây là một vũ khí sắc bén giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm.

Vù vù vù! ! ! ! Bách Vô Cấm Kỵ liên tục bảy mũi tên, mũi tên nào cũng trúng ngực thây khô, đánh nó liên tục lui về phía sau.

Sau bảy mũi tên, Bách Vô Cấm Kỵ sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, thần thái uể oải.

Nhưng thây khô cũng chưa bị thương như trong dự đoán của hắn, tuy ngực nó nhuộm máu tươi, mà chỗ máu đó tựa như có chứa tính ăn mòn mãnh liệt, khiến thân thể đao thương bất nhập của nó bốc khói xẹt xẹt.

Nhưng cũng chỉ thế mà thôi.

Bách Vô Cấm Kỵ bắn hết tinh hoa toàn thân ngẩn người, tiếp đó vẻ mặt biến sắc hẳn, kêu to: “Quái vật này mình đồng da sắt, lúc còn sống hẳn là Thánh Giả cấp 5, chúng ta rất khó phá vỡ phòng ngự.”

Thông qua sức sát thương của cung tên phản hồi, hắn phán đoán ra tà tu lúc còn sống ít nhất là cấp 5, bởi vì kỹ năng Vụ Chủ cấp 5 nắm giữ, gọi là “Chiến Thần Chi Khu sơ giai”, kỹ năng này đặc điểm lớn nhất chính là đao thương bất nhập. Tuy quái vật không còn cấp bậc lúc còn sống, các phương diện thuộc tính đều trượt xuống, nhưng cơ sở thân thể sẽ không thay đổi. Chiến Thần Chi Khu phòng ngự, không phải bọn họ cảnh giới Siêu Phàm có thể công phá, thây khô từ điểm xuất phát đã đứng ở thế bất bại.

Không phá được phòng ngự... Sắc mặt mọi người ở đây trầm xuống. Thế này còn đánh như thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận