Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1418: Lịch sử linh cảnh (1)

Tôi tuy là rễ cỏ, nhưng cậu em vợ đối đãi tôi như con nha... Trương Nguyên Thanh tự mình trêu chọc.

Phó Thanh Dương đối với hắn quả thật rất đủ ý tứ.

Triệu Thành Hoàng và Tôn Miểu Miểu như có chút suy nghĩ.

Đôi mắt Viên Đình đột nhiên tỏa sáng: “Nói như thế, viện trưởng làm to chuyện, không phải vì có người trái với nội quy trường học lẻn xuống hồ, nhìn ở mặt ngoài là vì an nguy của học viên, thực ra có huyền cơ khác. Thiên Hạ Quy Hỏa, đáy hồ có bí mật gì?”

Thiên Hạ Quy Hỏa “A” một tiếng: “Đã là bí mật, tôi sao có khả năng biết, hai người thì sao?”

Mục đích hắn cứng rắn chui vào, là ở đây.

Triệu Thành Hoàng và Tôn Miểu Miểu lắc lắc đầu.

Thiên Hạ Quy Hỏa nhìn về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Cậu có ý kiến gì không?”

Lấy sự quen thuộc của hắn đối với mình, lúc này mình nếu là không phát biểu ý kiến, tránh mà không nói, hắn khẳng định sẽ hoài nghi mình... Trương Nguyên Thanh liền đoạt một cái xúc xích của Thiên Hạ Quy Hỏa, nói:

“Trong học viên có người đang có ý đồ với cái bí mật kia, ừm, chưa chắc là học viên, cũng có khả năng là giáo viên.”

Trương Nguyên Thanh cho rằng không phải giáo viên, cái này là vì hắn tận mắt thấy người áo giáp hành động, nhưng từ góc nhìn một kẻ không liên quan mà nói, trong học viên không tra được, vậy giáo viên tất nhiên cũng có hoài nghi.

Thiên Hạ Quy Hỏa gật đầu: “Tôi cũng nghĩ như vậy, nếu có cơ hội, chúng ta chọn cái thời gian xuống nước xem xem?”

Triệu Thành Hoàng dẫn đầu từ chối: “Không có hứng thú.”

Tôn Miểu Miểu và Viên Đình thì có chút động lòng.

Trương Nguyên Thanh cố ý lộ ra vẻ mặt hướng tới, nhưng ngầm chứa băn khoăn, “Có cơ hội nói sau, sắp tới nhắm chừng không có hi vọng, giáo viên học viên sẽ nhìn chằm chằm.”

Đơn giản dùng xong bữa sáng, các học viên tới thư viện cách vách, tới tòa “giáo đường” kia.

Thời khóa biểu đã phát cho các học viên, chương trình học của học viện phân biệt là “lớp lịch sử linh cảnh”, “lớp nghiên cứu các nghề nghiệp lớn.”, “lớp luyện đan”, “lớp luyện khí”, “lớp tinh tượng”, “lớp phân loại đạo cụ”, “lớp chiến đấu”, “Lớp dược lý” .

Hôm nay học là lý luận, buổi sáng một tiết “lớp lịch sử linh cảnh”, buổi chiều một tiết “lớp diễn thuyết các nghề nghiệp lớn”, một tiết “lớp phân loại đạo cụ” .

Trương Nguyên Thanh cực kỳ chờ mong đối với chương trình học của học viện.

Ở phương diện công phá phó bản, chiến đấu, giáo viên học viện chưa chắc mạnh hơn hắn, thậm chí không mạnh hơn các học viên quá nhiều, nhưng tri thức nội tình thì nghiền áp đám Thánh Giả mới tấn thăng này.

Rất nhiều tri thức, cấp bậc chưa tới, quan phương là sẽ không nói cho ngươi.

Ví dụ như, phương diện phân loại đạo cụ, Trương Nguyên Thanh trước mắt chỉ biết hai chủng loại lớn.

Lại ví dụ như nghề nghiệp nước ngoài, tinh tượng học, dược lý vân vân.

Phương diện lịch sử linh cảnh, mình biết đến vẫn là rất nhiều, ừm, mang theo cả Ngân Dao quận chúa, nói không chừng mình có thể dạy ngược lại tri thức cho viện trưởng... Trương Nguyên Thanh nghịch ngầm nghĩ.



Trong giáo đường.

Lý Ngôn Hề kéo đến một cây ghế dài, ngồi ở trên đài diễn thuyết, trong tay bưng chén giữ ấm, làm Kiếm Khách, lưng lão thẳng tắp, tư thế ngồi đoan chính.

Chờ các học viên lục tục tới, lão nhìn đồng hồ một cái, thanh âm ôn hòa vang dội: “Lớp trưởng kiểm kê nhân số một phen.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên chậm rãi đứng dậy, khoanh tay đứng ở giữa, một bộ tư thái tiên chi đỉnh ngạo thế gian:

“Triệu Thành Hoàng, Tôn Miểu Miểu “

Học viên điểm đến tên phối hợp hô một tiếng “Có” .

Hạ Hầu Ngạo Thiên cố ý sắp xếp Nguyên Thủy Thiên Tôn ở cuối cùng, làm khó dễ cho hắn, để báo thù hôm qua bốn ly nước trái cây.

Điểm danh xong, viện trưởng Lý Ngôn Hề cười ha ha nói:

“Nếu bàn về chiến đấu, trong học viên đang ngồi, mạnh hơn tôi hẳn là không ít, đúng không, Nguyên Thủy Thiên Tôn. Nhưng nói tới tri thức lý luận, vẫn là có tư cách làm thầy của mọi người.”

“Chương trình học hôm nay là lịch sử linh cảnh, mọi người từ Siêu Phàm tấn thăng Thánh Giả, đối với linh cảnh hẳn là vô cùng quen thuộc, trò nào tới nói xem linh cảnh là xuất hiện vào năm nào?”

Giọng lão ôn hòa hiền lành, là thầy giáo rất dễ dàng tranh thủ hảo cảm của học viên.

Hạ Hầu Ngạo Thiên đang muốn mở miệng, bày ra bản lĩnh học thức lớp trưởng, liền nghe phía sau có người nói:

“Năm 1912, chính là một năm đó chính phủ dân quốc thành lập.”

Người trả lời tranh là Chu Minh Hú, người trẻ tuổi như thực tập sinh thần tượng này bắt chéo chân, lười biếng tựa vào ghế dựa lưng, khóe miệng nhếch lên, vẻ mặt tà mị thể hiện ngầu.

Nụ cười rất giống tiểu thịt tươi nào đó thích trang điểm kiểu khói, ừm, lão thịt khô.

Chu Minh Hú khoe khoang tri thức của mình, tiếp tục nói:

“Linh cảnh hành giả sinh ra đến nay, một trăm mười năm lịch sử. Nhưng thật ra có rất ít người biết, ở trước khi linh cảnh hành giả xuất hiện, cổ đại là có người tu hành.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận