Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1402: Tiến vào học viện Tần Phong (3)

Chờ Trương Nguyên Thanh nói xong, cô nhíu mày thấp giọng:
“Chị không biết đó là cái gì, nhưng, chị có thể cảm giác được, đó là thứ cực kỳ cực kỳ quý giá hơn nữa quan trọng. Nghề nghiệp Nhạc Sĩ so với nghề nghiệp khác trường thọ hơn, nhưng cho dù là Bán Thần, cũng không làm được trường sinh.

“Nhưng Thủy Hoàng đế cho rằng nó có thể, nếu là thật, vậy nó rất có thể là thứ đỉnh cao nhất trong nghề nghiệp Nhạc Sĩ. Nó có lẽ sẽ thay đổi vận mệnh của chị.”

“Chờ tôi từ học viện Tần Phong đi ra, nếu có manh mối, muốn cùng chị tới Takama-ga-hara.” Trương Nguyên Thanh nói.

Chỉ Sát cung chủ bình tĩnh nhìn hắn một lát, nói: “Muốn hồi báo chị?”

Thanh âm dịu dàng hiếm thấy.

Trương Nguyên Thanh “Ừm” một tiếng.

Chỉ Sát cung chủ che miệng cười khẽ: “Trả lời sai, chẳng qua tâm ý khó được, chị đáp ứng.”

Trương Nguyên Thanh gật đầu: “Chín giờ ngày mai, tôi liền phải vào học viện Tần Phong, thời gian huấn luyện bảy ngày.”

Thấy Chỉ Sát cung chủ gật đầu, hắn nâng cái chén, mang cà phê một hơi uống cạn, hóa thành ánh sao như mộng ảo tiêu tán.



Đêm khuya.

Thái Nhất môn tập huấn doanh, câu lạc bộ quán bar.

Viên Đình ngũ quan bình thường nhưng khí chất siêu quần, trong tay cầm ly rượu, vui sướng hài lòng nói:

“Ngày mai liền vào học viện Tần Phong rồi, ha ha, tôi thật sự chịu đủ doanh huấn luyện rồi. Bắt đầu từ tháng tư năm nay, tôi đại bộ phận thời gian đều là vượt qua ở tập huấn doanh, Tôn trưởng lão thực con mẹ nó hồ đồ, không ra sao cả.”

“Miểu Miểu cô đừng nóng giận, tôi mắng ông nội cô, không liên quan tới cô.”

Tôn Miểu Miểu lườm hắn:

“Còn không phải tự anh miệng rộng gây họa, sau đó chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn, có gì quan hệ với ông nội của tôi. Anh chưa phát hiện sao, lúc tháng tư Nguyên Thủy Thiên Tôn nhập chức quan phương, cuộc sống tập huấn doanh của anh liền bắt đầu.”

“Đúng không, Triệu Thành Hoàng?”

Hắn nhìn về phía thanh niên lạnh lùng ngầu lòi bên người.

Triệu Thành Hoàng không để ý tới.

Viên Đình chợt vỗ đùi: “Có đạo lý! Bất hạnh của tôi chính là từ khi Nguyên Thủy Thiên Tôn đi làm bắt đầu, hừ, cùng một chỗ với nhau chung quy không có chuyện tốt, hi vọng trong học viện Tần Phong không có hắn.”

“Tôi cũng cảm thấy như vậy, tiểu tử này chính là sao chổi, gặp hắn là không có chuyện tốt, đoạn thời gian trước sự kiện câu lạc bộ Bách Hoa gặp tập kích chính là ví dụ.” Tôn Miểu Miểu nói.

Hai người vui vẻ cụng ly.

Học viện Tần Phong là nơi rất không tệ, cảnh sắc tuyệt đẹp, động vật nhỏ cổ quái rất nhiều, tiết tấu sinh hoạt chậm, không cần chiến đấu, không cần huấn luyện, rất thích hợp nghỉ phép.

Vừa trở thành linh cảnh hành giả, sau khi chấm dứt ba tháng thời kỳ thực tập, bọn họ từng đi.

Bây giờ là lớp nghiên cứu cấp cao Thánh Giả.

Học viện Tần Phong bầu không khí dạy học rất giống đại học, thích học thì học, không học thì chuồn, các giáo viên rất phật hệ.

Chỉ cần giáo viên giảng bài không phải Hỏa Ma.

Cho nên ở trong mắt bọn họ, học viện Tần Phong là thánh địa nghỉ phép.

Đèn bàn trên bàn sách phát ra vầng sáng màu vỏ quất, không quá sáng, mang đến mông mông lung lông.

Trên ghế dựa cao bên cạnh bàn, một bóng người khoác áo bào đen ngồi đó, hắn lười biếng tựa về phía sau, thân thể đắm chìm trong ánh sáng cam, mặt thì giấu ở trong bóng tối.

“Thủ lĩnh đêm xem thiên tượng, thấy được quỹ tích tương lai, hắn nói, ngươi sau khi vào học viện Tần Phong, chỉ cần lưu ý hồ giao nhân, thì có thể thay hắn tìm được món chí bảo kia.” Đại hộ pháp giọng khàn khàn trầm thấp, vang lên ở trong phòng sách tối tăm.

“Nhưng phải nhớ lấy, việc này nguy cơ trùng trùng, hoặc có huyết quang tai ương. Thủ lĩnh nói, cẩn thận, dứt khoát lưu loát, là mấu chốt hóa giải nguy cơ.”

“Cẩn thận, dứt khoát lưu loát.” Người đầu kia điện thoại lẩm bẩm, nói: “Hiểu rồi, đại hộ pháp chờ tin tức của tôi đi. Tôi sẽ tìm được món chí bảo kia cho thủ lĩnh.”

Tỉnh Giang Nam, thành Bì Cách.

Tóc hoa râm trung niên người nam, ngồi ở phòng khách sô pha thượng, lời nói thấm thía nói:

“Ngạo Thiên à, vào học viện Tần Phong, nhớ thận trọng từ lời nói đến việc làm, nói chuyện có đầu óc chút, cha không cầu con mọi việc đều thuận lợi, chỉ cầu con đừng gây thù hằn nha.”

Thanh niên ngũ quan tuấn mỹ, lười biếng nằm ở sô pha đối diện, dùng một loại giọng điệu không đặt mọi thứ vào mắt nói:

“Vậy phải xem trong học viện có bao nhiêu nhân vật phản diện ngu ngốc, con hứa hẹn không chủ động đánh mặt.”

Người đàn ông trung niên yên lặng ôm mặt.

Phụ nhân xinh đẹp bảo dưỡng thật tốt, mang một khay hoa quả đi tới, ngọt ngào mềm giọng trấn an chồng:

“Ông xã, bỏ qua đi, Ngạo Thiên tính cách đã như vậy, từ bỏ đi. So với lãng phí thời gian ở trên người nó, đêm khuya rồi, chúng ta lên lầu cố gắng, tạo tài khoản phụ. Đúng, tạo tài khoản phụ, bây giờ lưu hành nói như vậy, chúng ta còn trẻ tuổi mà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận