Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2781: Vương Bắc Vọng (1)

Thanh Long bang là tổ chức tương ứng của Vương ca cơ, bang phái giang hồ chí ở ám sát hôn quân cứu dân.

Thím thấy hai người phản ứng khoa trương, cho rằng bọn họ từng nghe nói tiếng ác của Thanh Long bang, trong lòng biết không giấu được, than thở nói: “Nghiệt tử đó cả ngày thích đấu đá, kẻ thù vô số, sợ liên lụy chúng ta, ngay cả nhà cũng rất ít về. Mỗi lần trở về đều là vội vàng, bỏ bạc lại rồi đi luôn.

Không sống cho yên ổn, cứ muốn đánh đánh giết giết, thím và chú của cháu coi như không có đứa con trai này.”

Trương Nguyên Thanh cố nặn ra một nụ cười: “Thím, về sau cháu chính là con của thím.”

Đệch! Ngày mai đổi nơi khác.

Đúng lúc này, chỗ cửa truyền đến một tiếng hô: “Mẹ, con về rồi!”

Nghe được thanh âm, Vương Tú vui vẻ hô lên: “Đại ca về rồi!”

Cô bé hưng phấn vung hai cánh tay gầy gò, kích động lao ra khỏi giếng trời, lao về phía cổng.

Trương Nguyên Thanh cùng Nữ Vương đều nhìn thấy người kia điên cuồng biến sắc.

Trùng hợp như vậy? Lúc này trở lại? Đây là muốn lấy mạng mình, mới rời hang sói lại vào miệng cọp!

Trương Nguyên Thanh biết sau khi rời khỏi hoàng cung, rất có thể gặp phải thế lực của Thanh Long bang cùng Thần Duệ quân.

Dù sao hai bên này thuộc về “quái tinh anh” trong phó bản, nhưng hắn hoàn toàn không ngờ, mình vừa chạy thoát hoàng cung, liền lao đầu đến trong nhà thành viên Thanh Long bang.

Bình tĩnh một chút, thành viên Thanh Long bang thì thế nào? Hắn lại không biết mình là hoàng đế, có lẽ chỉ là bang chúng bình thường, cho dù biết mình là hoàng đế, cũng có thể dễ dàng chế phục, sau đó thôi miên... Nhưng nếu là cao thủ thì làm sao bây giờ?

Trời sắp tối rồi, một khi xảy ra chiến đấu, chắc chắn đưa tới quân thủ thành chú ý, hành tung một khi bại lộ, nhất định phải chết không thể nghi ngờ.

Trong khi suy nghĩ xoay chuyển, tiếng bước chân ở cửa dần dần tới gần, một thanh niên dáng người cao lớn, râu ria tua tủa. sải bước đi vào, mặc áo ngắn màu xanh, đeo một cây vũ khí dùng vải bọc lại.

Vương Tú ngồi ở trên vai hắn, bàn tay nhỏ ôm chặt lấy đầu đại ca, nụ cười nở rộ.

Vốn trên mặt thanh niên râu ria xồm xàm tràn đầy nụ cười, bỗng nhiên thấy ba người xa lạ, bước chân khựng lại, nụ cười trên mặt cũng biến mất.

Hắn đánh giá đám người Trương Nguyên Thanh, nhìn về phía mẫu thân: “Mẹ, trong nhà có khách?”

Thím đầu tiên là không có vẻ mặt hòa nhã, hừ lạnh một tiếng, sau đó tức giận nói: “Khách cái gì, đây là các biểu đệ biểu muội của con.”

Thanh niên râu ria xồm xàm ngây ra tại chỗ, mờ mịt nói: “Biểu đệ biểu muội? Con cùng cha đều là đơn truyền, đại cữu cùng nhị cữu sinh đều là con trai, con lấy đâu biểu muội? Đây cũng không phải biểu đệ của con mà?”

Thím cũng ngây người, giờ khắc này, nhận thức cùng ký ức sinh ra xung đột, đầu óc hỗn loạn, lẩm bẩm: “Đúng vậy, đại ca nhị ca của ta sinh tất cả đều là con trai.”

Vẻ mặt thanh niên râu ria xồm xàm lập tức trở nên nghiêm túc, hắn lui về phía sau hai bước, đặt Vương Tú trên vai xuống, vươn tay về phía sau cầm chặt vũ khí quấn vải.

Nữ Vương lập tức căng thẳng thân thể.

Khuôn mặt nhỏ của Khương Tinh Vệ cứng lại, khom lưng, làm ra tư thế vận sức chờ phát động.

Cô tuy chưa làm rõ tình hình, nhưng trực giác chiến đấu của Hỏa Sư rất sâu sắc, đã phát hiện địch ý của thanh niên áo vải.

Có thể ở nháy mắt mẫu thân hỗn loạn phát hiện không thích hợp, mà không phải tiếp tục truy hỏi.

Trước khi chiến đấu biết đặt em gái xuống trước, cảm giác không phải Hỏa Sư, không phải Hỏa Sư thì còn có cơ hội...

Tâm lý Trương Nguyên Thanh chuyển động, tay trái đặt ở sau lưng, ở trong tầm mắt Nữ Vương có thể nhìn thấy chỉ chỉ thím.

Đây là ra hiệu cô khống chế con tin.

Nữ Vương ngầm hiểu, lặng yên dời bước, đến gần thím đầu óc đang hỗn loạn.

Mà Trương Nguyên Thanh dẫn theo Khương Tinh Vệ đi về phía trước ngăn ở giữa hai bên.

Quả nhiên vẻ mặt thanh niên râu ria xồm xàm trở nên cực kỳ ngưng trọng, nhưng cái tay nắm vũ khí chậm chạp chưa có động chỉ.

Ánh mắt hắn sắc bén đảo qua một nam hai nữ xa lạ, sau đó cúi đầu nói với em gái mình: “Tú Nhi, đi cửa xem xem lão đầu về chưa?”

Vương Tú nhỏ tuổi xem không hiểu không khí giương cung bạt kiếm, ngoan ngoãn “vâng” một tiếng, sải đôi chân ngắn chạy ra ngoài.

Đợi bóng dáng em gái vượt qua bậc cửa, biến mất không thấy nữa, người trẻ tuổi thu tay lại, không nắm chặt vũ khí nữa, cười ha ha nói: “Thì ra là biểu đệ biểu muội đến à, biểu đệ có thể qua một bên nói chuyện hay không?”

Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm Trương Nguyên Thanh, bộ dáng đừng ép ta cá chết lưới rách. Trương Nguyên Thanh đọc hiểu cảm xúc của hắn, nhất thời thở phào.

Thanh niên chưa lựa chọn cường công, nói rõ đối phương không có nắm chắc bảo vệ được mẫu thân, vậy bài trừ khả năng Thánh Giả, Thánh Giả mà nói nháy mắt có thể giết chết ba người!

Trương Nguyên Thanh cười nói: “Không cần, để thím về phòng là được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận