Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1367: Ám sát! (3)

Nhưng từ xưa đến nay, vị vương giả nào nắm giữ thiên hạ chưa từng có loại đánh cược lớn này? Đánh cuộc thắng thiên hạ về ta, thua cuộc trở về linh cảnh.
Đây là phiêu lưu cường giả phải gánh vác.

Nhưng loại tình cảnh lo lắng hãi hùng này cho Kiếm Sĩ Edo áp lực to lớn, trong lòng hắn cần dựa vào rượu cùng nữ nhân để phát tiết áp lực.

Trong một trận tiếng va chạm gấp rút đến gần như khoa trương, nữ nhân uyển chuyển rên rỉ biến thành kêu khóc bén nhọn, tình dục của Kiếm Sĩ Edo nhảy lên tới đỉnh điểm, ngay tại lúc hắn dự định thống thống khoái khoái phát tiết, ngoài cửa sổ nổi lên gió lớn.

Một giây sau, cửa sổ “Loảng xoảng” vỡ vụn vô số mảnh thủy tinh nổ bắn ra.

Trong mảnh vỡ thủy tinh sụp đổ, một đốm sáng lạnh sáng lên, kiếm khí tràn đầy trong phòng chớp mắt lao lên, trong tích tắc đã đâm về phía trái tim Kiếm Sĩ Edo.

Đổi thành lúc bình thường, Kiếm Sĩ Edo ở nháy mắt cuồng phong nổi lên sẽ cảnh giác, nhưng có Tiểu Viên cầu phúc lại thêm hắn đang trạng thái phun trào, phản ứng chậm một nhịp.

Chỉ tới kịp nghiêng người tránh đi một đòn đâm về yếu hại.

Phốc! Kiếm đồng xanh đâm vào dạ dày Kiếm Sĩ Edo, từ phía sau lưng xuyên qua.

Kiếm Sĩ Edo không để ý tới đau đớn, thân thể quay cuồng về phía sau, thoát ly kiếm đồng xanh, cơ mông căng lên, chân phải giơ lên trời đạp một cái.

“Bốp” một tiếng, không khí bị đá ra tiếng nổ vang. Hắn hoàn toàn đá trúng kẻ tập kích.

Một bóng người va mạnh vào bức tường, là một người đẹp con lai tết tóc đuôi ngựa. Cô tay phải cầm kiếm cánh tay trái quỷ dị uốn cong, đau tới mức gương mặt xinh đẹp trắng bệch.

Đối mặt Kiếm Khách cùng nghề nghiệp, Quan Nhã kiếm thuật, cách đấu cho dù mạnh hơn đối phương, nhưng cũng không thể hiện ra ưu thế áp đảo.

Mà chênh lệch một cấp, tốc độ, lực lượng của đối phương có thể nghiền ép Quan Nhã cấp 4.

Dưới tình huống không mượn đạo cụ cực phẩm, Kiếm Khách cấp 5 có thể ở trong ba mươi chiêu đánh giết Kiếm Khách cấp 4. Giống Trương Nguyên Thanh cực phẩm đạo cụ một đống lớn như vậy, chung quy là ví dụ đặc biệt.

Thám Báo cấp 5, điểm kinh nghiệm ở 50% trở lên... Trương Nguyên Thanh nhìn thấy cánh tay trái Quan Nhã gãy xương, đại khái đánh giá ra tiêu chuẩn của Kiếm Sĩ Edo.

Đang khoác Pháp Bào Âm Dương hắn lập tức vung ra hai lưỡi đao gió đan xen chém về phía Kiếm Sĩ Edo theo giường chiếu lăn xuống mặt đất.

“Răng rắc! Răng rắc!”

Sàn lưu lại hai vết chém thật sâu, mà Kiếm Sĩ Edo trước đó quan sát nguy cơ lăn lộn tránh đi. Hắn không có ý tưởng chiến đấu bám trụ, trần truồng phóng tới cửa phòng, muốn hội hợp với Huyết Ẩm Cuồng Đao.

Vừa lao ra hai bước, một ánh sao như mộng ảo từ cửa dâng lên, ngăn lại đường đi.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn?”

Kiếm Sĩ Edo sững sờ. Thiên Hạc tổ luôn thu thập tình báo Ngũ Hành minh. Từ sau khi Ryo Asano thông qua phó bản giết chóc, Thiên Hạc tổ càng thêm coi trọng vị thiên tài tuổi trẻ này, thu thập chân dung của hắn.

Làm cựu phó tổ trưởng Thiên Hạc tổ, hắn liếc một cái liền nhận ra Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Suy nghĩ kinh ngạc chợt lóe lên, Kiếm Sĩ Edo từ ô vật phẩm triệu hồi ra một cây đao võ sĩ sáng như tuyết, khom bước chéo chém về phía trước!

Kiếm khí chém thẳng xuống

Dưới sự ảnh hưởng của Kiếm Khách “chấn nhiếp”, tâm thần Trương Nguyên Thanh chấn động, không thể dâng lên suy nghĩ đối địch nữa, vội vàng triệu hồi ra Khiên Tử Lôi giơ lên trời.

Lưỡi đao hình cung ở trên khiên tròn chém ra đốm lửa chói mắt, Kiếm Sĩ Edo đang muốn trầm xuống quét ngang chặt đứt hai chân Nguyên Thủy Thiên Tôn, trước mắt bỗng nhiên vang lên “tách tách”, sáng lên hồ quang màu tím.

Hắn vội vàng không kịp chuẩn bị, bị hồ quang bắn ngược bổ làm cho thân thể có chút cứng nhắc

“Quan Nhã!” Trương Nguyên Thanh hét lớn một tiếng, đồng thời mi tâm hắn sáng lên màu vàng, vầng sáng sẫm cấp tốc lan tràn cả khuôn mặt, hai màu đỏ đen vẽ ra mặt nạ nóng nảy hiếu chiến.

Mặt Vàng: Tố chất thân thể, cường độ kỹ năng tăng phúc. Khiên Tử Lôi trong tay hòa tan, ngưng tụ thành quả bí đỏ nhỏ, hung hăng nện về phía Kiếm Sĩ Edo.

Bịch bịch bịch! Quan Nhã sải bước đôi chân dài băng băng mà tới, dậm chân mạnh mẽ, tựa như một con báo cái khỏe mạnh, kiếm đồng xanh trong tay tràn đầy kiếm khí, phát ra tiếng rồng gầm réo rắt.

Ở vào trạng thái tê liệt Kiếm Sĩ Edo khẽ quay đầu, đầu lưỡi bắn ra “Chíu”.

Một cây ku-nai bỏ túi đen nhánh từ trong miệng hắn phun ra, bên trong ẩn chứa kiếm khí gào thét bắn đi.

Ám khí chưa tới kiếm khí đã cắt đứt tóc mái Quan Nhã, đang chạy cô vội vàng dừng bước, dựng thẳng lên kiếm đồng xanh đón đỡ.

Đinh!

Ku-nai bắn ngược cắm vào trần nhà.

Kiếm đồng xanh trong tay Quan Nhã rung lên không ngừng, suýt nữa rời tay.

Sau khi lấy ám khí bức lui nữ Kiếm Khách, thời gian tê liệt của Kiếm Sĩ Edo vừa lúc qua đi. Lúc này hắn đã không kịp né tránh Nguyên Thủy Thiên Tôn công kích, đành phải giơ ngang đao đón đỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận