Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1124: Màu lót tính cách (2)

“Đủ rồi!”

Cẩu trưởng lão tựa như bị chọc giận, nâng lên móng vuốt vỗ lên mặt đất.

Dây leo ùn ùn sống lại, cuốn lấy miệng Ma Nhãn Thiên Vương, lấy phương thức vật lý dạy hắn câm miệng.

Qua một lúc, chờ Ma Nhãn bình tĩnh trở lại, Cẩu trưởng lão vung móng vuốt, rút dây leo đi, trầm giọng hỏi:

“Ta hiểu biết Nguyên Thủy, hắn đa trí, thâm trầm, rất hiểu cân nhắc lợi hại, hơn nữa không mất lý tính, cũng không phải người cố chấp quái đản.”

“Là ngươi nguyền rủa hắn, đúng không!”

“Ta muốn biết, ngươi rốt cuộc là làm như thế nào?”

Ma Nhãn Thiên Vương nhếch khóe miệng, “Ngươi đã nghĩ sai một sự kiện, ta quả thật đã nguyền rủa hắn, nhưng đó chỉ là miệng pháo không có ý nghĩa, ta chỉ là một gã Yêu Mê Hoặc, ta không phải Vu Cổ Sư.”

Cẩu trưởng lão ngây cả người.

Vịnh Phó gia, tầng hầm ngầm.

Trong phòng nhỏ ba mươi mét vuông, Trương Nguyên Thanh ngồi ở bên bàn tròn, nhìn người đàn ông nhã nhặn ngồi ở đối diện, đeo mắt kính gọng vàng, cười nói:

“Lại gặp mặt rồi, bác sĩ Tôn!”

Người đàn ông trung niên nhã nhặn gầy gò, nhưng không có chút cảm giác văn nhược nào, ngược lại có loại kiên cường dẻo dai cùng uy nghiêm như trúc, đây là áo sơ mi trắng cùng mắt kính gọng tơ vàng che lấp đi mũi nhọn của hắn.

Người này chính là bác sĩ tâm lý lúc tổng kiểm tra sức khỏe, phụ trách khảo sát, đánh giá trạng thái tinh thần của hành giả chính phủ ở Tùng Hải.

“Tôi đã nghe nói chuyện của cậu.” Bác sĩ Tôn thở dài nói: “Cậu nên tới gặp tôi sớm một chút.”

“Thập trưởng từng nhắc nhở tôi, nhưng tôi không cảm thấy mình có vấn đề gì, người bệnh tâm thần đều sẽ không cảm thấy mình có vấn đề, đúng không?” Trương Nguyên Thanh thản nhiên nói.

Mắt bác sĩ Tôn sáng lên: “Cũng chính là nói, cậu thừa nhận trạng thái tinh thần của mình xảy ra vấn đề?”

“Tôi không cảm thấy.” Trương Nguyên Thanh đầu tiên là lắc đầu, sau đó nói:

“Tôi đến bây giờ vẫn không cảm thấy giết Ngụy Nguyên Châu có gì sai, nhưng sau khi bình tĩnh lại suy nghĩ, tôi lúc ấy là có chút không quá lý trí, tôi nên trói hắn lại, mang về Tùng Hải.”

“Nếu là tôi trước đây, đại khái sẽ làm như vậy, tôi có thể cảm giác được mình bây giờ biến hóa rất lớn, cho nên, lý trí nói cho tôi biết, có lẽ tôi nên khám bác sĩ tâm lý.”

“Có thể thừa nhận sai lầm của mình, nói lên còn có đường sống vãn hồi.” Bác sĩ Tôn gật gật đầu, làm bác sĩ tâm lý kinh nghiệm phong phú, hắn rất dễ dàng hiểu được ý tứ của Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Cái này giống như, trước kia ta nhát gan khiếp nhược, bây giờ ta trở nên dũng cảm không sợ hãi, có thể tự mình rõ ràng cảm nhận được trước sau biến hóa.

Nhưng Nguyên Thủy Thiên Tôn lúc này, sẽ không cảm thấy mình có vấn đề, bởi vì tự mình nhận thức là thứ rất chủ quan, kẻ điên chưa bao giờ cảm thấy mình là kẻ điên.

Bác sĩ Tôn hỏi: “Vậy cậu cảm thấy là nguyên nhân gì, khiến cậu ở trong khoảng thời gian ngắn, xuất hiện biến hóa khác biệt rõ ràng?”

Trương Nguyên Thanh không chút do dự nói:

“Là Ma Nhãn nguyền rủa, tên chó đó, hắn từng nguyền rủa tôi điên giống hắn, lúc ấy tôi không để ý, không ngờ trong bất tri bất giác, tôi liền Ma Nhãn hóa, ông nói có tức hay không.”

Bác sĩ Tôn nhíu mày: “Nhưng tôi nghe Phó trưởng lão nói, Ma Nhãn căn bản không nguyền rủa cậu, Yêu Mê Hoặc quả thật không có kỹ năng nguyền rủa.”

“Tôi cũng không quá rõ, Cẩu trưởng lão cũng nói tôi chưa bị nguyền rủa, nhưng sự thật chính là như thế.” Trương Nguyên Thanh bất đắc dĩ nói.

Vấn đề này nhất định không thể thảo luận ra kết quả. Bác sĩ Tôn trầm ngâm vài giây, bắt đầu tiến vào bước thứ hai của chẩn đoán tâm lý, hắn giọng điệu ôn hòa hỏi:

“Cậu cảm thấy Ngụy Nguyên Châu đáng chết sao?”

“Kẻ giết người thân, chẳng lẽ không đáng chết sao?” Trương Nguyên Thanh gật gật đầu.

“Quả thật đáng chết, nhưng cậu vì sao xem nhẹ ám sát đồng nghiệp một điểm này chứ?” Bác sĩ Tôn hỏi.

“Ám sát đồng nghiệp đương nhiên không đúng, nhưng cái này thuộc về vì đạt được mục đích, chọn dùng thủ đoạn âm u. Nhân sĩ thành công trên đời này, ai chưa từng dùng thủ đoạn xấu xa? Tất nhiên đáng chết, nhưng tôi sẽ không bởi vậy phẫn nộ.” Trương Nguyên Thanh nói.

Bệnh đạo đức sạch sẽ nặng thêm, vì thế trở nên cực đoan cố chấp, thuộc về Nhãn Thiên Vương phiên bản giảm bớt đi rất nhiều... Trong lòng bác sĩ Tôn làm ra phán đoán, cùng theo đề tài này nói tiếp:

“Trước khi tới nơi này, tôi tận khả năng góp nhặt tin tức của cậu, khiến tôi chú ý là sự kiện Đồng Tước lâu, tôi muốn hỏi một chút, cậu bây giờ đối với các quyền quý liên quan vụ án là thái độ thế nào?”

Vấn đề này khiến Trương Nguyên Thanh lâm vào trầm mặc thật lâu, bác sĩ Tôn kiên nhẫn chờ đợi, chưa truy hỏi, trên mặt luôn treo nụ cười ôn hòa, thân thiết.

Trong thở dài thật dài, Trương Nguyên Thanh nói:

“Tôi nhìn thấy thượng vị giả ngạo mạn, tôi rất tức giận, nhưng tôi bất lực. Tôi ở không lâu trước đây từng nói câu này, đó là cảm thụ chân thật nhất của tôi, tôi bất mãn đối với kết quả xử phạt đến tiếp sau của Đồng Tước lâu, bất mãn đối với thái độ từ chối không nhận sai của văn phòng cảnh sát khu Sa Khẩu, nhưng tôi không thay đổi được.”

“Tôi giống với đại bộ phận mọi người, chỉ có thể càu nhàu ở trong lòng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận