Linh Cảnh Hành Giả

Chương 864: Kết minh (2)

Ryo Asano ôm kiếm Nhật trong lòng, ngồi gập chân rất thục nữ, mắt hơi sáng lên, vội hỏi:
“Ý tứ của lệnh tôn là, linh cảnh có lực lượng sáng tạo sinh mệnh, hơn nữa còn rất thoải mái, giống như thần linh sáng tạo nhân loại?”

Khương Tinh Vệ xé thịt chó, hùng hổ nói:

“Đây không phải theo điều đương nhiên sao, Nhạc Sĩ cấp cao cũng có thể sáng tạo sinh mệnh, khởi tử hồi sinh. Vu Cổ Sư thì có thể cải tạo sinh mệnh, quái vật nhân thú tạp giao ra, mà bọn chúng đều đến từ linh cảnh.”

Ryo Asano “ừm ừm” gật đầu, cảm thấy em gái Hỏa Sư này có hỏi nhất định đáp, không có tâm kế, vui vẻ hướng cô thỉnh giáo càng nhiều vấn đề hơn.

Cô xuất thân Nhật Bản, hiểu biết đối với linh cảnh, đối với tin tức cao tầng, trình độ hiểu biết cao hơn tán tu, nhưng khẳng định không bằng Khương Tinh Vệ loại tiểu công chúa “xuất thân hào môn” này.

Trương Nguyên Thanh dựa lưng vách tường, nhắm mắt dưỡng thần, cố gắng giảm bớt tinh thần tiêu hao, chuyên tâm thao túng Huyết Tường Vi.

Hắn cùng quái vật kia đã dây dưa bốn năm giờ, trong đánh giằng co kéo dài, thể lực của Huyết Tường Vi tiêu hao thật lớn, tinh thần lực của Trương Nguyên Thanh hao tổn cũng rất lớn.

Đáng mừng là, Huyết Tường Vi khối Âm Thi này khi luyện chế, đã thêm thuộc tính Mộc Yêu. Năng lực hồi phục của Mộc Yêu thậm chí mạnh hơn Thần Dạ Du, bởi vậy, cho dù thể lực tiêu hao thật lớn, cũng có thể nhanh chóng hồi phục.

Lúc này, Tốt Qua Sông phụ trách tuần tra vội vàng quay về, tiến vào chung cư, nhìn về phía bên tường, nói:

“Nguyên Thủy Thiên Tôn, có người đang gọi cậu!”

Mọi người đang nói chuyện phiếm, ăn cơm dừng lại hết, hoặc nhìn về phía Tốt Qua Sông, hoặc nhìn về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Trương Nguyên Thanh mở mắt, ngạc nhiên nói: “Tình huống gì vậy?”

Tốt Qua Sông chỉ chỉ bên ngoài, nói:

“Có tên nghề nghiệp tà ác, ở cách hai ba trăm mét, vừa chạy vừa gọi tên của cậu, có cần tôi ra tay làm thịt hay không?”

Trương Nguyên Thanh trầm ngâm nói: “Là ai? Bộ dáng thế nào?”

Tốt Qua Sông hình dung đơn giản một lần bộ dáng đối phương, Trương Nguyên Thanh liền biết là ai.

Khấu Bắc Nguyệt!

Gã này là bị trận doanh sơn quỷ đuổi tới bước cùng đường, đến đầu nhập vào mình rồi?

Thông tin dựa hết vào hò hét, phương thức tìm người cũng quá thô bạo rồi. Trương Nguyên Thanh lập tức đứng dậy, nói: “Tôi đi xem chút, mọi người ở lại chỗ này.”

Dứt lời, không đợi mọi người đáp lại, bước nhanh lao ra khỏi chung cư sập một nửa, theo phương hướng Tốt Qua Sông chỉ dẫn chạy đi. Chạy ra hơn trăm mét, hắn liền nghe thấy tiếng Khấu Bắc Nguyệt kêu gọi, theo thanh âm đuổi theo, không bao lâu, thấy Khấu Bắc Nguyệt cầm mã tấu, vừa nhìn quanh, vừa chạy chậm, vừa ngoác cổ họng hô: “Nguyên Thủy Thiên Tôn...”

“Tôi ở bên này!” Hắn cao giọng đáp lại.

Tiếng kêu gọi im bặt, Khấu Bắc Nguyệt bất ngờ xoay đầu lại, thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn đứng ở trên nóc một chiếc xe buýt báo hỏng ngoài mấy chục mét.

“Rốt cuộc tìm được anh rồi.” Hắn vui sướng chạy tới xe buýt.

Trương Nguyên Thanh chỉ chỉ dưới chân, nói: “Vào bên trong nói.” Xong dẫn đầu chui vào trong xe buýt. Khấu Bắc Nguyệt sau đó vào theo, đi thẳng vào vấn đề nói:

“Trận doanh sơn quỷ đám người kia, tránh ở trong một nhà xưởng bỏ hoang. Bọn họ đều bị quái vật đánh dấu, bây giờ là mượn đạo cụ của Cửu Lậu Ngư, sống lay lắt.”

“Nhưng trả giá của đạo cụ là không thể di động, tình cảnh mọi người đều không ổn, vì thế nữ nhân rất xinh đẹp kia đề nghị tìm trận doanh sơn thần kết minh. Tôi tay mắt lanh lẹ, chủ động xung phong, phụ trách chuyện này.”

“Cuối cùng đã có cơ hội gặp riêng anh.” Hắn mang tình huống đại khái giảng giải một lần.

Loại chuyện này, căn bản không có ai sẽ tranh với cậu, không cần tay mắt lanh lẹ, hơn nữa thành ngữ dùng cũng không quá hợp... Trương Nguyên Thanh nghe xong, trầm ngâm nói: “Kết minh sao, cậu để tôi nghĩ một chút...”

Tình cảnh trước mắt, chỉ có ba con đường, một là tiếp tục tiêu hao, hai là do Khấu Bắc Nguyệt tên gián điệp này dẫn đội, đi càn quét người của trận doanh sơn quỷ, ba là đánh boss.

Huyết Tường Vi không có khả năng dây dưa mãi, nhiều nhất hai ba giờ nữa, thể năng phải hao hết.

Đến lúc đó, hoặc bỏ qua Âm Thi, hoặc rút về Âm Thi, nếu rút về Âm Thi, sẽ đưa tới quái vật, lặp lại bỏ chạy đuổi giết kinh tâm động phách trước đó. Mà vứt bỏ Âm Thi, quái vật kia có chỉ số thông minh cực cao, sau khi giết chết Huyết Tường Vi, một khi thu Pháp Bào Âm Dương...

“Đúng rồi, cậu cũng bị đánh dấu đúng không?” Trương Nguyên Thanh hỏi.

”Đúng.” Khấu Bắc Nguyệt gật đầu, nói, nhất thời tò mò hỏi:

“Các anh là chạy thoát quái vật đuổi giết như thế nào, nói đi cũng phải nói lại, tôi đi ra lâu như vậy, nó thế mà đuổi giết tôi.”

Cho nên, điểm thù hận của quái vật kia đối với Huyết Tường Vi đã vượt qua người khác, đám người trận doanh sơn quỷ cho dù triệt hồi đạo cụ, cũng sẽ không trở thành lựa chọn số một của quái vật... Trương Nguyên Thanh lặng lẽ bỏ qua lựa chọn “tiếp tục tiêu hao” này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận