Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1488: Tập trung thân phận người mặc giáp (3)

“Người này tâm tư rất tỉ mỉ, đạo cụ phát hiện nói dối chỉ là một trong những thủ đoạn, hắn còn chôn một móc câu khác, đó chính là viện trưởng hỏi tôi câu kia ‘Có phải luôn ở ký túc xá hay không’, thử nghĩ, người tiến vào cửa đá nghe được vấn đề này, sẽ phản ứng thế nào?”

“Sẽ coi viện trưởng trở thành người thần bí ngày đó lẻn vào hồ, trở thành đối thủ cạnh tranh.” Tiếng của Thiên Hạ Quy Hỏa vang lên.

“Không sai, vì bảo vệ thu hoạch, người tiến vào cửa đá nhất định sẽ điều tra viện trưởng, thậm chí sẽ giết ông ấy.” Trương Nguyên Thanh cho câu trả lời khẳng định, tiếp tục nói:

“Vì thế người mặc giáp tối hôm qua theo dõi chỗ ở của viện trưởng, chờ người tiến vào cửa đá chui đầu vô lưới, hắn nhìn thấy tôi, nhưng tôi đã ngụy trang thành Lâm Tố, hắn giết lầm người rồi.”

Giọng nói lạnh nhạt của Triệu Thành Hoàng truyền đến:

“Ý của cậu là nói, người mặc giáp sau khi giết chết Hạ Triều Tuyết, lại lấy thủ đoạn tương tự thôi miên khống chế viện trưởng, bảo ông ấy ở ngày hôm qua hỏi ra vấn đề kia?

Viện trưởng là Kiếm Khách, có được Ý Chí Sắt Thép, muốn thôi miên ông ấy là không có khả năng, chúng ta có tài liệu cấp Chúa Tể, có Hạ Hầu Ngạo Thiên như vậy Phương Sĩ, phương pháp không thể phục chế.”

“Suy đoán của Nguyên Thủy Thiên Tôn là đúng.” Thiên Hạ Quy Hỏa nói: “Chưa chắc là thôi miên, nhưng nhất định có thủ đoạn tương tự, hắn ở trong bóng tối khống chế viện trưởng, làm quỹ tích hành vi của viện trưởng phù hợp mong muốn của mình, Nguyên Thủy ngày hôm qua thôi miên viện trưởng nhận được câu trả lời, vừa vặn đã chứng minh một điểm này.”

Viện trưởng bị lực lượng nào đó khống chế, ảnh hưởng, chính ông ấy chưa phát hiện, cho nên mới sẽ trả lời: Chỉ là muốn biết quỹ tích hành động của học viên.

Thiên Hạ Quy Hỏa vừa viết tình huống tối hôm qua, vừa bổ sung:

“Mọi người xem, viện trưởng hôm nay phẫn nộ không hợp với lẽ thường, ông ấy có phải lại bị ảnh hưởng hay không? Giả thiết lớn mật một phen, có phải còn có người khác cũng bị ảnh hưởng hay không?

Trong đám học viên này, hầu như không có cấp 5, Thánh Giả cấp 4 lại bị ủy thác trọng trách, tiến vào học viện mưu đoạt nhiệm vụ ẩn, không có chỗ dựa, nói không thông.”

Có thể âm thầm ảnh hưởng viện trưởng, vậy cũng có thể ảnh hưởng người khác, mỗi người đều có thể là lá chắn của người mặc giáp, thế này làm sao tìm?

Trong lòng tiểu đội địa cung lặng yên ngưng trọng.

“Có thể tìm, thân phận của người mặc giáp, tôi đã tập trung phạm vi đại khái.”

Lời của Nguyên Thủy Thiên Tôn, tựa như thiên âm, vang ở bên tai đám người Tôn Miểu Miểu.

“Nói mau!” Tiểu đội địa cung thanh âm đều nhịp.

“Hạ Triều Tuyết chính là sơ hở của hắn, người mặc giáp vì sao giết là Hạ Triều Tuyết, mà không phải người khác?” Trương Nguyên Thanh hỏi.

“Không phải Hạ Triều Tuyết xui xẻo?” Hạ Hầu Ngạo Thiên trả lời một câu.

“Nhưng Miểu Miểu đã từng kiểm tra, Hàm Thiền Quân và Tiểu Nguyệt Thỏ đều không phải người mặc giáp, vậy suy đoán của chúng ta trước đó phải phủ định, có lẽ cũng không phải Hạ Triều Tuyết xui xẻo, bây giờ trở về đến vấn đề lúc ban đầu, vì sao chết là Hạ Triều Tuyết?” Trương Nguyên Thanh bình tĩnh phân tích:

“Chúng ta đã xem nhẹ một manh mối rất mấu chốt, ngày đó Chu Minh Hú đi tìm Hạ Triều Tuyết hẹn hò, nhưng Hạ Triều Tuyết không có mặt.

Nếu tôi là người mặc giáp, mục tiêu lựa chọn hàng đầu của tôi, khẳng định là người buổi tối hôm đó hành tung không rõ.

Chính bởi vì Hạ Triều Tuyết lúc ấy không ở ký túc xá, cho nên, khi người mặc giáp sau nửa đêm phát hiện cửa đá từng bị mở ra, mới sẽ hoài nghi Hạ Triều Tuyết, quyết đoán ra tay, giết cô ấy.

Nhưng hắn phát hiện đã giết lầm người, liền tương kế tựu kế, lợi dụng án mạng này, câu ra chúng ta, còn có một loạt sự việc sau đó.”

Tạm dừng một chút, Trương Nguyên Thanh nói:

“Nơi này lại dấn ra một vấn đề, trong học viện nhiều người như vậy, người mặc giáp vì sao chỉ biết riêng Hạ Triều Tuyết không có mặt?

Người mặc giáp biết quan hệ của Chu Minh Hú và Hạ Triều Tuyết, như vậy, tình huống đêm đó, ai có thể biết thông qua Chu Minh Hú, biết được Hạ Triều Tuyết không ở trong ký túc xá?”

Câu này tựa như sét đánh giữa trời đánh vào trong đầu tiểu đội địa cung.

Tôn Miểu Miểu hít thở lập tức dồn dập, “Chín người kia liên hoan trong căn tin, người mặc giáp ở ngay bên trong, chín người đó là ai?”

“Không biết, nhưng Anh Gà Đỏ biết, bữa ăn là chính hắn tổ chức.” Khóe miệng Trương Nguyên Thanh nhếch lên, nhìn về phía người bên cạnh.

Anh Gà Đỏ đang dùng bút pháp như gà bới, viết tình hình tối hôm qua, đối với tiểu đội địa cung “tâm niệm câu thông” hoàn toàn không biết.

“Khẳng định không phải Anh Gà Đỏ.” Tôn Miểu Miểu giọng điệu vô cùng tự tin nói.

Lời này của cô nếu như bị Anh Gà Đỏ nghe được, hắn sẽ khiến cô biết cái gì là nam nữ bình đằng... Trong lòng Trương Nguyên Thanh nói thầm, đang muốn thấp giọng hỏi Anh Gà Đỏ, đúng lúc này, Tiểu Nguyệt Thỏ dáng người chắc nịch, tựa như tuyển thủ cử tạ giơ tay, nói:

“Viện trưởng, chúng tôi có tình huống báo cáo, tôi cùng Hàm Thiền Quân tối hôm qua bị tập kích.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận