Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1554: Thật thoải mái (3)

Hắn đẩy ra cửa phòng Quan Nhã, đầu tiên ngửi được là mùi nước hoa nồng đậm trong không khí, lại nhìn về phía giường lớn hỗn độn sáng nay lúc rời giường giăng kín dấu vết, ga giường cùng chăn đã thay mới, trải sạch sẽ.

Cô gái đầu tiên trong đời của hắn ngồi ở bên bàn, mặc váy nửa người màu đen cùng áo thun màu trắng, đang đọc phương án phó bản.

Trên ban công ngoài phòng ngủ, ga giường cùng chăn theo gió tung bay.

“Về rồi à? Ăn cơm chưa?” Quan Nhã nhìn chằm chằm màn hình máy tính, chưa quay đầu.

Cô tựa như có chút quẫn bách cùng ngượng ngùng, còn chưa thích ứng loại quan hệ này.

Trương Nguyên Thanh thì khác, người trẻ tuổi mới nếm thử tình yêu, bây giờ đầy đầu óc đều là chuyện người lớn, hơn nữa phải kháng.

“Em đã nói gì với Nữ Vương? Anh nghe nói cô ấy nghĩ không thông, kéo quận chúa đi chiến đấu rồi.”

“Em nói...” Quan Nhã tán gẫu tới lĩnh vực am hiểu, cười tủm tỉm nhìn qua:

“Gà giò ăn ngon thật.”

“Đồng cảm, anh cũng hiểu được hải sản tươi mới ngon miệng mềm mại.” Trương Nguyên Thanh đi đến bên bàn, cúi người, nhẹ nhàng ngậm vành tai trong suốt của bạn gái, cười hì hì nói:

“Quan Nhã tỷ, anh muốn vào hang tiên.”

Có bạn gái thích nói chuyện mặn mòi, chỗ tốt lớn nhất chính là lúc tán tỉnh có thể nói thoải mái.

“Không được? !” Quan Nhã nói đến cùng là tài xế giả điểm thi tối đa, nhưng trên thực tế vừa đụng đến tay lái, nhớ tới tối hôm qua bột đại tinh thâm cùng ‘nhật’ rồi lại ‘nhật’, cô theo bản năng kẹp chặt chân, phát ra tiếng hô khẽ ngắn ngủi:

“Em đột nhiên hối hận tìm một người chòm sao Bò Cạp làm bạn trai.”

Bọ Cạp + Dạ Du, người sợ quỷ thấy sầu.

Trương Nguyên Thanh khom lưng, cánh tay vươn vào khoeo chân, bế cô lên, đặt ở trên bàn.

Quan Nhã liều chết phản kháng, gập chân, đầu gối tì lên ngực hắn, dùng một chiêu kế hoãn binh, nói:

“Đêm qua chém giết quá mãnh liệt, hết đạn lính mệt, cần tu dưỡng gấp, đợi giờ Tý đêm nay, hai quân đối chọi, lại phân thắng bại.”

Trương Nguyên Thanh xoay người chen ra hai con mãng xà trắng bóc, hừ hừ nói:

“Nhân từ đối với kẻ địch, là tàn nhẫn đối với chính mình.”

Quan Nhã bất đắc dĩ, chỉ có thể quấn chặt lưng hắn.

Phòng chiến đấu.

“Phù, phù phù.”

Nữ Vương mồ hôi đầm đìa ngã ngồi ở, tóc mai ướt sũng dán trên má, cô há mồm thở hổn hển, khổ sở vung cổ tay tê mỏi.

Khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ có nhiều vết bầm, nửa bên mặt trái hơi sưng lên.

Tuy Ngân Dao quận chúa đã rất cẩn thận, nhưng hai bên chênh lệch quá lớn, khó tránh khỏi sẽ có ngộ thương.

“Tâm tình tốt hơn chút nào chưa?” Ngân Dao quận chúa không chút hoang mang từ trong túi lấy ra cái loa nhỏ.

“Tốt một chút, nhưng loại phương thức dời đi sức chú ý này không lâu dài, tôi bây giờ lại bắt đầu đau lòng rồi.” Nữ Vương mếu, nói:

“Tuy tôi vẫn như cũ có thể cố gắng, tranh thủ tiểu tam thượng vị, xử lý Quan Nhã, nhưng Nguyên Thủy vẫn là non nha, cô có biết mạng đầu của một cậu bé tương lai nhất định oai phong một cõi mê người bao nhiêu không, Quan Nhã chết tiệt, tài gì đức gì, hu hu !”

Khuôn mặt yêu dị xinh đẹp của Ngân Dao quận chúa tựa như con rối tinh xảo đẹp đẽ, mặt không biểu cảm, vừa vặn như tâm tình của cô lúc này, cầm cái loa nhỏ nói:

“Nếu tôi là cô, tôi sẽ giựt giây Tạ Linh Hi câu dẫn Nguyên Thủy Thiên Tôn, hắn nếu không mắc câu, nói rõ chuyên tình, không có cơ hội để thừa dịp, vậy cô tốt nhất đánh mất suy nghĩ thượng vị, Quan Nhã cũng sẽ chỉ ghi hận Tạ Linh Hi.

“Nếu hắn mắc câu, như vậy ý nghĩa cô cũng có cơ hội, lúc khác lại ra tay dụ dỗ, tranh thủ mang thai trước hết, ở niên đại đó của tôi, ai sinh con trai trước, người đó liền có thể một mình hưởng ân sủng.”

“Tôi chỉ là muốn đào chân tường, chưa nói muốn làm thiếp cho Nguyên Thủy. Quận chúa, cô đừng lấy tư tưởng vương triều phong kiến sử dụng vào hiện đại.” Nữ Vương bĩu môi.

Cướp bạn trai của khuê mật thuộc về thao tác thường quy, nhưng cùng thờ một chồng với khuê mật, cô không đáp ứng.

Nữ Vương bỗng nhiên mắt sáng lên:

“Tôi nghĩ ra biện pháp giải quyết buồn bực rồi, tôi phải mang chuyện này nói cho Tạ Linh Hi.”

Chuyện vui vẻ nhất của người xui xẻo, chính là thấy người khác cũng xui xẻo.

Dứt lời, đứng dậy, đi đến trước cửa sổ, nhặt lên điện thoại di động, gửi tin nhắn cho Tạ Linh Hi:

“Linh Hi à, hai ngày nay em không có mặt, Quan Nhã nữ nhân này ngủ Nguyên Thủy rồi, đáng hận nha!”

Tạ gia.

Trước linh đường, Tạ Linh Hi cầm ba cây hương, đứng ở giữa cha mẹ, hướng đường huynh bà con xa tráng niên mất sớm cúi đầu.

Những người nhà của Tạ Linh Chu khuôn mặt bi thương, trầm mặc đối đáp.

Người đầu bạc tiễn người đầu xanh, Tạ Linh Hi có thể lý giải trong lòng người nhà bi ai, nhưng làm thân thích bà con xa, Tạ Linh Hi trừ thổn thức, cũng không có thương cảm quá lớn.

Nhưng mẹ nói, ở trên linh đường nhất định phải biểu hiện thương cảm, vậy mới không mất cấp bậc lễ nghĩa, dù sao cũng là người một nhà, không thể quá lạnh lùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận