Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2177: Thành viên bang phái đoàn tụ (2)

Trái tim nâu đen trong lòng bàn tay nháy mắt hòa tan thành một mảng vật chất màu đen sền sệt, bao bọc trái tim đỏ non đập đều, vì thế trái tim Trương Nguyên Thanh nhuộm lên khí tức tối đen.

Trương Nguyên Thanh ý niệm nổ tung cảm xúc nổ tung, chuyện cũ trong nửa năm nổi lên từng màn trong lòng, mỏi mệt cùng tuyệt vọng bồi hồi ở trong từng phó bản yêu cầu cao độ, sợ hãi cùng đau đớn giãy giụa ở bên sinh tử, ở lúc này cuồn cuộn không thôi.

Vô Ngân đại sư ngã xuống, đoàn đội khách sạn đến chết cũng chưa lấy lại công đạo, khuất nhục cùng tiếc nuối, phẫn nộ cùng không cam lòng, hội thẩm phán ngọc đá cùng vỡ bi phẫn... Đủ loại chuyện cũ nổi lên trong lòng, hóa thành cảm xúc tiêu cực mãnh liệt.

Lý trí Trương Nguyên Thanh ở trong cảm xúc tiêu cực tấn công sụp đổ, trong lòng lấp đầy xúc động hủy diệt thế giới.

Lúc này bên tai truyền đến hội trưởng trầm thấp nhắc nhở: “Vận chuyển Nhật chi thần lực.”

Tư duy hỗn loạn, hắn theo bản năng nghe lời, vận chuyển Nhật chi thần lực, để hào quang màu vàng ngủ say ở trong cơ thể sống lại.

Nhật chi thần lực có thuộc tính tịnh hóa, giảm bớt thật lớn năng lượng hỗn loạn tiêu cực, khiến Trương Nguyên Thanh tìm về một chút bản thân.

Thân thể quỳ ngồi dưới đất của hắn hơi ngã về phía trước, vừa thở dốc, vừa nhìn về phía ngực.

Mặt ngoài trái tim bị vật chất tối đen hoàn toàn bao vây, một ít vật chất nhanh chóng lưu động, điên cuồng chui vào trong trái tim.

Những vật chất tối đen này còn rất sinh động, không có chút dấu hiệu ổn định, nói rõ dung hợp vừa mới bắt đầu, xa xa chưa kết thúc.

Đây còn là vật phẩm Huyễn Thần sau khi phong ấn, có thể nghĩ mà biết, trái tim trước khi phong ấn đáng sợ bao nhiêu, Vô Ngân đại sư luyện tâm hai mươi năm, ý chí sớm đã cứng rắn như sắt thép.

Trương Nguyên Thanh vừa bội phục sức mạnh ý chí của đại sư, vừa cảm giác sâu sắc mình cùng đại lão còn có chênh lệch rất lớn.

“Cậu đã vượt qua giai đoạn thứ nhất, chuyên tâm chút.” Hội trưởng cảnh báo.

Lượt công kích cảm xúc tiếp theo buông xuống, tình huống không như ý trong cuộc đời ùn ùn đến, thơ ấu cô độc, mẫu thân lạnh nhạt, bạn học ức hiếp, ăn nhờ ở đậu bất an.

Những cảm xúc bi thảm, chua xót, đau đớn đó trong sinh mệnh ở lúc này cuồn cuộn không thôi.

Trong lòng Trương Nguyên Thanh lần nữa dâng lên bốc đồng hủy diệt thế giới, hủy diệt chính mình.

“A a!” Hắn đau đớn gầm nhẹ, vẻ mặt hoàn toàn dữ tợn, ngoài thân lóe ra ánh sao hỗn loạn, cái trán thì hiện lên tinh vân thần bí mộng ảo.

Ngay sau đó trong ánh sao lóe ra hỗn loạn xuất hiện hào quang màu xám, trong hào quang mơ hồ có những khuôn mặt người hỉ nộ ái ố, đây là linh lực Huyễn Thuật Sư cụ thể hóa.

Mà dấu hiệu tinh vân trên trán hắn, cũng nhuộm lên hào quang xám xịt, tinh vân dần dần vặn vẹo thành một khuôn mặt khóc cùng cười đan xen.

Nhật chi thần lực mỏng manh bị trấn áp ở trong thân thể.

Cứ như vậy giằng co hơn mười phút, ánh sao chậm rãi ảm đạm, dấu hiệu tinh vân cũng dần dần chuyển hóa, thành khuôn mặt “cười khổ đan xen”.

Hắn bị lực lượng tà ác xâm nhập, còn tiếp tục như vậy, thẻ nhân vật Thần Dạ Du sẽ chuyển hóa thành thẻ nhân vật Huyễn Thuật Sư.

Ngài hội trưởng trầm mặc nhìn, ý thức của Trương Nguyên Thanh từng chút một đánh mất, trong lòng bị thù hận cùng cảm xúc tiêu cực lấp đầy, ngay tại lúc hắn sắp chuyển hóa thành Huyễn Thuật Sư, trong trái tim tối đen bỗng nhiên vang lên tiếng niệm tụng phật hiệu.

“Sống và chết, luân hồi không ngừng, quang cùng ám, thác loạn đan xen, vạn vật dựa âm ôm dương mới là chính đạo, từng kiến thức bóng tối, mới nên hướng tới ánh sáng, nhớ lấy nhớ lấy! A Di Đà Phật...”

Thanh âm này ôn hòa mà trầm thấp, lại tựa như trống chiều chuông sớm, đánh thức tâm hồn.

Thanh âm này tựa như một ánh rạng đông trong bóng đêm, chiếu chân cùng thiện trong nhân tính Trương Nguyên Thanh, cảm xúc tiêu cực cuồn cuộn không thôi nhanh chóng bình ổn, lý trí trở về.

Dấu hiệu mặt người trên trán Trương Nguyên Thanh nhạt đi, năng lượng màu xám ngoài thân trở về trái tim.

“Vô Ngân đại sư...” Trương Nguyên Thanh thấp giọng lẩm bẩm, rơi lệ đầy mặt.

Lúc này bên tai lại vang lên tiếng hội trưởng vỗ tay “Bốp bốp”: “Chúc mừng, dung hợp thành công.”

Trương Nguyên Thanh cúi đầu nhìn, trong lồng ngực bây giờ biến thành màu nâu đen, vật chất tối đen trở nên đọng lại ảm đạm, mất đi sức sống.

“Thành công rồi!” Trương Nguyên Thanh nằm lên giường, như kiệt sức thở hổn hển, đồng thời cảm thụ được lực lượng thuộc về nghề nghiệp Huyễn Thuật Sư giống như in dấu ở trong gien.

Đầu tiên, hắn có toàn bộ kỹ năng Huyễn Thuật Sư đến Chưởng Mộng Sứ, trở thành hành giả song nghề nghiệp hàng thật giá thật, tập hợp kỹ năng Huyễn Thuật Sư, Thần Dạ Du hai đại đỉnh phong nghề nghiệp trên thân.

Tiếp theo, hắn đã đạt được một trong những quyền hạn của trái tim Huyễn Thần, sửa ID linh cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận