Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1099: Vô đề (3)

So sánh, căn “hào trạch” này Nguyên Thủy Thiên Tôn ở, liền tỏ ra không xa hoa gì nữa, tuy Lý Thuần Phong biết, nó cũng tất nhiên giá trị đắt đỏ.
Biệt thự lớn khí phái như vậy, tự nhiên không thiếu một căn phòng, nhưng mà...

“Đùa cái gì vậy, để tôi ở cùng chỗ với trưởng lão Ngũ Hành minh?” Vẻ mặt bình tĩnh của Lý Thuần Phong rốt cuộc lộ ra một nụ cười lạnh: “Cậu nhìn nhầm tôi rồi.”

“Nhìn nhầm cái gì?”

“Nhìn nhầm lá gan của tôi.”

Hai người tiến vào đại sảnh biệt thự, Trương Nguyên Thanh hướng bốn nữ thành viên chờ đợi ở trong phòng khách giới thiệu:

“Lý Thuần Phong, Học Sĩ cấp 3, đồng đội mới sau này của chúng ta, về sau có bất cứ vấn đề nào trên học thuật, kỹ thuật, đều có thể tìm hắn. Tiểu đội chúng ta không thiếu tuyển thủ kiểu chiến đấu, nhưng rất thiếu một vị nhân tài bằng cấp cao như vậy nha.”

Hắn quay sang hướng Lý Thuần Phong giới thiệu:

“Khương Tinh Vệ, Tạ Linh Hi, Tinh Vệ là Hỏa Ma. Tạ Linh Hi là dòng chính Tạ gia.”

Hắn chưa giới thiệu Nữ Vương cùng Quan Nhã, hai vị đại gia đều là người quen cũ.

Quan Nhã tiến lên, vươn tay, cười nói: “Đã lâu không gặp!”

Lý Thuần Phong vội vươn tay, bắt với cô một lần, gật đầu nói: “Đã lâu không gặp, chúc mừng tấn thăng Thánh Giả.”

Hắn tiếp theo cũng bắt tay với Nữ Vương một cái.

Khương Tinh Vệ chống nạnh cười to nói: “Lý Thuần Phong phải không, về sau anh cứ theo em lăn lộn đi, em bảo kê anh!”

Cô đi đến bên cạnh Lý Thuần Phong, hào sảng vỗ cánh tay đối phương, “Tùng Hải là địa bàn của em, anh có nhu cầu gì cứ nói với em, Nguyên Thủy Thiên Tôn không thỏa mãn được anh, em đến thỏa mãn, nhà của em rất có tiền.”

“Được!” Lý Thuần Phong gật gật đầu, có chút kinh ngạc đánh giá cô gái tóc đỏ, hắn không ngờ mình thế mà lại được vị tiểu Thánh Giả này yêu thích như thế.

Sự vui sướng khóe mắt đuôi lông mày tràn ra kia, tuyệt đối không phải hào sảng cùng khách sáo, là phát ra từ trong lòng.

Quan Nhã thân là thám báo nhếch khóe miệng, “Anh đừng cao hứng quá sớm, con bé chỉ là cảm thấy có người có thể làm bài tập cho nó.”

Lý Thuần Phong: “? ? ?”

Trương Nguyên Thanh trầm giọng răn dạy: “Lý Thuần Phong là Học Sĩ, xin đừng dùng bài tập học sinh cấp hai vũ nhục hắn.”

Sắc mặt Lý Thuần Phong vừa có chuyển biến tốt, liền nghe Nguyên Thủy Thiên Tôn bổ sung: “Tôi sẽ không vũ nhục anh ấy, tôi sẽ chỉ để anh ấy giúp tôi viết luận văn.”

Lý Thuần Phong bỗng nhiên muốn từ chức.

Hai ngày sau, trong phòng sách của Phó Thanh Dương.

Trương Nguyên Thanh vành mắt thâm quầng, mang một xấp Phá Sát Phù thật dày đưa tới trước bàn:

“Năm mươi tấm đều ở đây rồi, may mắn không làm nhục mệnh.”

Phó Thanh Dương liếc một cái, hài lòng gật đầu:

“So với dự tính sớm hơn một ngày. Tôi từng nói, cậu là loại hình áp lực càng lớn, càng vượt dòng mà lên, nghịch cảnh có thể kích phát tiềm lực của cậu, an nhàn sinh hoạt sẽ chỉ ăn mòn mũi nhọn của cậu.

“Đi xử lý vấn đề thành phố Tĩnh Hải đi.”

Trương Nguyên Thanh rời khỏi phòng sách, quay đầu liền gõ mở cửa phòng Linh Quân.

“Ai thế?”

“Tôi!”

“Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng chó không thể đi vào.”

“Lão sư, tôi có chuyện quan trọng đến gặp, cực kỳ quan trọng.”

Linh Quân lúc này mới mở cửa phòng, hừ hừ nói: “Có rắm thì đánh.”

Trương Nguyên Thanh không nói hai lời, lấy ra một tấm “Đào Hoa Phù”, nói:

“Thật ra, ngày đó tôi quả thật dùng tà thuật, đây là Đào Hoa Phù lấy linh lục phối tài liệu nghề nghiệp Nhạc Sĩ chế tác, sau khi sử dụng có thể làm người ta đào hoa quấn thân.

“Đây là thứ tôi hiếu kính lão sư.”

“Huynh đệ tốt, mời vào!” Linh Quân vẻ mặt thành khẩn nói, cũng yên lặng kéo túi quần ra.

Trương Nguyên Thanh biết điều nhét vào, vừa đi vào phòng, vừa nói:

“Lão sư, tôi tối hôm qua đã ngủ cùng chị Quan Nhã, tôi cảm thấy cáo biệt thân thể đồng tử là chuyện sớm hay muộn, nhưng chị ấy vẫn có chút kháng cự, cho nên muốn đến thỉnh giáo một phen.”

Linh Quân vội vàng mở ra kết giới, trợn mắt há hốc mồm nói:

“Cậu cũng lên ngủ trên giường cô ấy rồi, còn chưa công thành?”

Trương Nguyên Thanh nói: “Tôi là muốn, nhưng cô ấy chưa chuẩn bị sẵn sàng, cần tôn trọng phụ nữ chứ.”

“Cô ấy nếu không đồng ý, sẽ không để cậu lên giường, phụ nữ là rụt rè, cô ấy vĩnh viễn sẽ không chủ động nói, loại thời điểm này phải dỗ chứ. Cậu, cậu thực con mẹ nó là tên ngu xuẩn, cậu cút đi, tôi không có đệ tử như cậu.” Linh Quân thu bùa rồi, liền trở mặt.

Thành phố Tĩnh Hải ở cách vách thành phố Kim Sơn, cách Tùng Hải một tiếng rưỡi lộ trình.

Sáu giờ chiều, Trương Nguyên Thanh dẫn các đội viên, ngồi xe MPV đến bệnh viện nhân dân thành phố Tĩnh Hải.

Hai đội trưởng đội trú đóng Tùng Hải cùng một đội trưởng của thành phố Tĩnh Hải đã sớm chờ ở ngoài tòa nhà bệnh viện.

Phó Thanh Dương phái đi bảo hộ Bạch Hổ Vạn Tuế là Bạch Long cùng Đường Quốc Cường, đều là người quen cũ.

“Ngụy Nguyên Châu, Ôn Thần cấp 4, đội trưởng tiểu đội số 3 thành phố Tĩnh Hải.” Bạch Long giới thiệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận