Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1278: Mary đẫm máu (3)

Lại phối hợp khí chất xuất trần trong trẻo lạnh nhạt cao ngạo, không dính khói lửa nhân gian của cô, cái miệng nhỏ nhắn gợi cảm nở nang, liền giống như quyến rũ duy nhất trên người tiên tử, đặc biệt mê người.
“Đi!” Trương Nguyên Thanh đứng dậy, khoác vai dì trẻ đi ra ngoài.

Mới vừa đi đến phòng khách đã bị ánh mắt bà ngoại trong lạnh lùng lộ ra sát khí liếc một cái, hắn nhanh chóng thu hồi cái tay, thành thật bổn phận chuồn ra khỏi cửa.

Giữa trưa ăn xong bữa trưa, đưa dì trẻ về nhà xong, Trương Nguyên Thanh tới phòng sách của Phó Thanh Dương.

Tiền công tử lật xem văn kiện, đầu cũng không ngẩng lên, nói:

“Nhiễu loạn ba tên rác rưởi kia gây ra tạm có một cái kết. Cậu không cần thu thập đạo cụ nữa.”

“Tìm về hết rồi? ?” Trương Nguyên Thanh cả kinh.

Hắn ngày hôm qua trước khi đi Vạn Bảo ốc luyện đạo cụ, đã xem qua bảng, ít nhất còn có mười mấy món đạo cụ thất lạc bên ngoài.

Một ngày thời gian sao có khả năng thu thập xong toàn bộ.

“Tối hôm qua phân bộ Tùng Hải cùng câu lạc bộ Tửu Thần thông qua chợ đen hoàn thành trao đổi tin tức. Câu lạc bộ Tửu Thần trong thời gian này thu về tám món đạo cụ, bốn năm món còn lại trong ngắn hạn liền có thể giải quyết.” Phó Thanh Dương giải thích.

Ồ thiếu chút nữa quên câu lạc bộ Tửu Thần cũng đang cố gắng thu về đạo cụ, dù sao vị ông chủ kia cũng không muốn bị Bán Thần cả thế giới vây công. Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ, sau đó hỏi:

“Đạo cụ số thứ tự trước 15 đều thu về rồi? ?”

Phó Thanh Dương nghe vậy, sắc mặt không hiểu sao nghiêm túc hẳn lên, lắc đầu nói:

“Còn có hai món không biết tung tích, nhưng hội trưởng công hội Thương Nhân cũng không tìm được, người khác càng không có khả năng tìm được.”

“Bị linh cảnh hành giả đạt được rồi nhỉ?” Trương Nguyên Thanh lập tức hiểu ra.

Phó Thanh Dương khẽ gật đầu.

Vậy ngược lại không có việc gì nữa. Linh cảnh hành giả chịu điểm đạo đức ước thúc, ba vị Bán Thần không cần lo lắng vấn đề điểm đạo đức về 0. Ừm, nhưng nếu bị nghề nghiệp tà ác đạt được, đối với nghề nghiệp hợp pháp tầng trung tầng dưới mà nói, rất có thể là cái tai nạn.” Trương Nguyên Thanh đánh giá một câu, đồng thời trong lòng nói thầm.

Mặc kệ cường đại bao nhiêu, ở trước mặt thần khí của mình đều chẳng là gì hết.

Hắn không quá để ý chuyện này, đưa ra nhu cầu của bản thân: “Lão đại, tôi muốn săn giết nghề nghiệp tà ác tích góp danh vọng, anh có biện pháp nào không? ?”

Phó Thanh Dương hơi trầm ngâm: “Để lát nữa tôi cho cậu một phần danh sách, cậu dựa theo địa chỉ trên danh sách đi tìm. Thật ra quan phương vẫn luôn âm thầm sưu tập tin tức nghề nghiệp tà ác, địa chỉ ở lại, thân phận chân thật, hơn nữa số lượng không ít. Nhưng phần lớn đều sẽ không lập tức săn giết. Có đôi khi theo dõi tốt hơn trừ bỏ. Đương nhiên còn có một nguyên nhân, chính là Chúa Tể ở tháng chín tới tháng mười hai hàng năm cần lượng lớn danh vọng.”

Quả nhiên! Huyết Tường Vi chính là như vậy mà có, đây chính là điều mình muốn... Trương Nguyên Thanh dâng hiến nịnh hót ngọt lịm: “Phiền não với tôi mà nói nan giải, đối với lão đại mà nói lại là việc nhỏ không đáng giá nhắc tới.”

Sau đó hắn hỏi:

“Tôi trái lại từng nghe nói Chúa Tể hàng năm đều phải săn giết lượng lớn nghề nghiệp tà ác tích góp danh vọng, nhưng không biết nguyên nhân cụ thể.”

Hắn hi vọng từ chỗ Tiền công tử đạt được đáp án.

Nhưng Phó Thanh Dương thản nhiên nói: “Cậu không cần biết, những thứ này đối với cậu mà nói quá mức xa xôi. Nhưng đã nói đến việc này, chính cậu cẩn thận chút, sau tháng chín tốt nhất hạ thấp.”

Chúa Tể hợp pháp cần lượng lớn danh vọng, Chúa Tể tà ác tất nhiên cũng cần.

Mà Chúa Tể hợp pháp sẽ âm thầm thu thập tin tức nghề nghiệp tà ác, Chúa Tể tà ác cũng sẽ làm vậy.

“Tôi biết rồi.”

Như vậy xem ra sau tháng chín tốt nhất thường trú vịnh Phó gia.

Rời khỏi biệt thự vịnh Phó gia, hắn lái xe của Nữ Vương tới khách sạn Vô Ngân.

Lúc nhìn thấy Tiểu Viên, thời gian là ba rưỡi chiều, khách sạn làm ăn vắng tanh. Dì Tiểu Viên quật cường đứng ở quầy phục vụ, chờ đợi khách nhân có thể đến.

“Tần suất cậu tới nơi này tăng lên rồi, còn mang theo quà, có phải lại có chuyện hay không? ?”

Tiểu Viên ánh mắt bình tĩnh nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn cười hì hì đi vào.

“Dì Tiểu Viên lời này, chẳng lẽ không có việc gì thì không thể tới thăm chị? ?” Trương Nguyên Thanh xách theo hoa quả mình mua, còn có sản phẩm chăm sóc da giá trị cao vút từ chỗ Quan Nhã cùng tiểu trà xanh trộm được.

“Chẳng qua chị cũng đã nói như vậy, tôi quả thật nhớ tới một sự kiện. Ừm, tôi gần đây muốn săn giết nghề nghiệp tà ác, dì Tiểu Viên có con đường hay không? ? Cung cấp tin tức, địa chỉ chi tiết một vị Thánh Giả thưởng 200.000, Siêu Phàm 50.000.”

“Không có!”

Tiểu Viên lập tức từ chối, không có biểu cảm gì, nói: “Con đường của tôi sớm đã chặt đứt, cậu không biết? ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận