Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2444: Vu nữ (1)

“Đương nhiên, cho dù là như vậy, hung thủ vẫn như cũ là Monroe. Có lẽ hung thủ chính là hắn, hung thủ không có khả năng nhất, vừa vặn chính là hung thủ, nhưng bây giờ đã nhận định Monroe là hung thủ, quá võ đoán rồi, chúng ta chỉ có một lần cơ hội, nếu sai lầm, Quan Nhã nhất định phải chết.”

“Đề nghị của tôi là, mọi người tìm kiếm cổ bảo một lần, có lẽ sẽ có đầu mối mới.”

Trương Nguyên Thanh, Địch Thái cùng Thiên Hạ Quy Hỏa đã kiểm tra thi thể, bắt đầu lục tung tìm kiếm manh mối có giá trị.

Tôn Miểu Miểu và Triệu Thành Hoàng thì tiếp tục quan sát thi thể, ý đồ tìm được manh mối các đồng bạn bỏ sót.

Thiên Hạ Quy Hỏa mở tủ quần áo, mang từng chiếc váy xếp lớp hoa lệ đặt tới bên ngoài, mang từng đồng bạc giấu ở trong hộp gỗ lấy ra, cẩn thận đánh giá từng món trang sức.

Địch Thái thì ở trên giường tìm kiếm, nhìn kỹ cùng khẽ hít ngửi.

Anh Gà Đỏ không sở trường việc tinh tế đứng ở bên giường, nhìn Kỵ Sĩ đơn truyền chổng mông ở trên giường hết nhìn Đông tới nhìn Tây, thỉnh thoảng khẽ hít ngửi, tò mò hỏi: “Cậu đang làm gì thế?”

Địch Thái nâng mắt nhìn hắn một cái: “Tôi đang tìm chứng cứ anh hiếp giết chủ nhân cổ bảo.”

“Gì?” Anh Gà Đỏ ngẩn ra.

“Bigfoot thích gian dâm phụ nữ, nếu có thể phát hiện chủ nhân cổ bảo có dấu hiệu bị xâm phạm, chúng ta liền có thể khóa mục tiêu hung thủ chính là Monroe, ồ không, là Anh Gà Đỏ.” Địch Thái nói.

“Lúc cậu kiểm tra thi thể, sao không nghĩ tới?” Anh Gà Đỏ cảm thấy hắn nói có lý.

“Tôi là một Kỵ Sĩ chính trực, như vậy sẽ xác thực mạo phạm Ya Lance, tuy cô ấy đã là một thi thể.” Khi nói chuyện, Địch Thái từ trên gối đầu kẹp lên một sợi tóc dài, “Xem ra Ya Lance không bị xâm phạm.”

Anh Gà Đỏ không hiểu liền hỏi: “Vì sao?”

“Bởi vì ga giường chưa thay mới, cũng không có dấu vết xâm phạm, mà quanh thi thể không có dấu vết giãy giụa. Ngài Đổng của chúng ta đã từng phân tích, người chết là ở trong hôn mê bị cắn nuốt.” Địch Thái siêng năng giải thích, một bộ dáng thích lên mặt dạy đời.

Bình thường người như vậy đều thích hiển thánh trước mặt người ta.

Anh Gà Đỏ bừng tỉnh đại ngộ, vẻ mặt tiếc nuối, oán hận nói: “Đáng giận, thì ra tôi không phải hung thủ, vậy thì khó rồi.”

“Tôi chưa nói hiềm nghi của anh rửa sạch, anh là có huyết thống Bigfoot, nhưng anh chỉ là tạp chủng, có lẽ Monroe không thích phụ nữ, chỉ thích móc nội tạng phụ nữ để ăn thì sao?” Địch Thái cười mỉm nói.

Anh Gà Đỏ cảm giác hắn đang mắng người, nhưng lại không thể phản bác.

Lúc này, tiếng của Trương Nguyên Thanh hấp dẫn mọi người: “Qua đây xem chút, nơi này có một phần bút ký.”

Anh Gà Đỏ, Địch Thái bên giường, Tôn Miểu Miểu cùng Triệu Thành Hoàng bên cửa sổ, còn có Thiên Hạ Quy Hỏa tìm kiếm tủ quần áo, đều gác lại công việc trong tay, lao tới bên bàn.

Bàn rất sạch sẽ, bày một lọ mực than, một cây bút lông chim, cùng với mấy cuộn giấy sợi đay cùng bông sau pha loãng chế thành, chúng nó vốn dùng dây thừng buộc lại, lúc này đã bị Trương Nguyên Thanh cởi bỏ.

Thời đại này còn chưa có sách.

Các đội viên rầm rầm lao tới phía sau Trương Nguyên Thanh, vây xem sách vở đơn sơ trong tay hắn.

Trên tờ giấy viết có một ít chữ cái viết ngoáy:

“Đổng là một người đàn ông tràn ngập sức quyến rũ, tôi ở trên người hắn đã tìm được an ủi tình cảm cùng niềm vui thân thể. Tôi vốn định giữ hắn lại, để hắn trở thành nam chủ nhân của cổ bảo, nhưng hắn đã sinh ra sự tò mò mãnh liệt đối với cấm kỵ của gia tộc Lance, loại tò mò này sẽ làm gia tộc của tôi hóa thành tro bụi. Tôi không có lựa chọn, chỉ có thể trục xuất hắn.”

Anh Gà Đỏ không ngại học hỏi kẻ dưới: “Bên trên viết là cái gì?”

Địch Thái cười hề hề nói: “Viết niềm vui thân thể cùng tình cảm an ủi!”

Triệu Thành Hoàng trầm giọng nói: “Nhân vật Đổng của Cú Mang, là người tình của chủ nhân cổ bảo.”

Hắn mang nội dung trên tờ giấy phiên dịch cho Anh Gà Đỏ.

“Cho nên, cậu mới là hung thủ, phải không? Cậu vì đạt được cấm kỵ của gia tộc Lance, đã giết chết chủ nhân của cổ bảo.” Anh Gà Đỏ bừng tỉnh đại ngộ.

Nhưng không có ai quan tâm hắn, Trương Nguyên Thanh buông tờ giấy trong tay xuống, cầm lấy một phần khác triển lãm cho mọi người: “Đến mỗi đêm khuya, tôi đều sẽ nghe thấy trong lòng đất lâu đài truyền đến tiếng mèo kêu, cô ta càng ngày càng sinh động rồi. Lạy chúa, tôi nên làm cái gì bây giờ, gia tộc chúng tôi đã mất đi ma pháp. Thượng Đế ơi, tôi hướng ngài cầu nguyện, cứu gia tộc của tôi đi.”

Trương Nguyên Thanh nói: “Chỉ tin tức hai tờ giấy này ghi lại có giá trị, cái khác không cần xem, là sổ sách phương diện chi tiêu cùng thu nhập của lâu đài.”

Địch Thái sờ sờ cằm: “Chải lại kịch tình một phen, kết hợp tin tức nhân vật Cú Mang trước đó lộ ra, ừm... Tổ tiên gia tộc Lance tinh thông ma pháp, phong ấn ‘nàng’ ở trong lòng đất lâu đài, ‘Nàng’ là cấm kỵ của gia tộc, không lâu trước đó phong ấn buông lỏng, Ya Lance mỗi đêm đều sẽ nghe thấy mèo kêu, mèo kêu hẳn là tượng trưng ‘Nàng’ sống lại. Gia tộc Lance truyền thừa ma pháp đoạn tuyệt, bởi vậy Ya Lance chỉ có thể xin giúp đỡ của người tình cũ Đổng pháp sư, tuy Đổng pháp sư từng mơ ước cấm kỵ phong ấn ở trong lòng đất lâu đài.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận