Linh Cảnh Hành Giả

Chương 845: Viện binh (2)

Duy Ngã Độc Tôn trầm giọng nói
“Không cần tốn sức vô ích nữa, vật lý đả kích vô dụng đối với hai phân thân này, độc cũng không có tác dụng.”

Dừng một chút, hắn bổ sung nói:

“Ta chỉ có thể áp chế phân thân nước kia, nhưng không cách nào luyện hóa nó, bởi vì ngọn nguồn của chúng nó là món đạo cụ kia bên ngoài.

Nói tới món đạo cụ đó, trong ánh mắt Duy Ngã Độc Tôn hiện lên khát vọng.

Đạo cụ mạnh như thế, lại phù hợp thuộc tính nghề nghiệp, là bảo bối Thủy Quỷ cùng Hỏa Sư tha thiết ước mơ.

Nếu có thể nắm giữ nó, chiến lực sẽ tăng lên một cấp bậc.

Giết không chết?

Đám người Bách Vô Cấm Kỵ nhíu nhíu mày.

Thực lực hai phân thân, với Siêu Phàm bình thường mà nói, quả thật rất mạnh, nhưng đối với tuyển thủ ở đây mà nói, lại không đáng chú ý.

Nhưng bên ta thiếu thủ đoạn châm chích, cục diện chẳng khác nào bị kẹt, cứ như vậy bị cứng rắn cầm chân mười phút?

Lúc này, Mệnh Ta Do Ta Không Do Trời tóc đen xõa ra, xinh xắn đưa tay hướng về trong lửa nóng vớt một cái, vớt lên một cây trường thương phát ra nhiệt độ cao, ném về phía phân thân lửa.

“Trước cửa Quan Công đùa giỡn đại đao - múa búa trước cửa Lỗ Ban” người đất sét lửa cười quái dị khặc khặc, tùy tay bổ về phía cây thương lửa.

Lửa chưa nổ tung, mà là trực tiếp xuyên thấu thân thể người lửa, làm nó hừ một tiếng, lửa cấu thành thân thể kịch liệt run rẩy, thiếu chút nữa tắt.

Đây là tinh thần công kích do “Mệnh Ta Do Ta Không Do Trời” tự xưng Hồng Vi thi triển, không phải là lửa thật sự.

“Ngu xuẩn, là múa rìu trước cửa Lỗ Ban.” Phân thân nước đứng ở trong dòng nước xiết cười lạnh, nói:

“Ngươi động não nhiều hơn, đừng lỗ mãng, ta cũng không muốn làm kẻ ngu ngốc.”

Quả nhiên như thế. Ý tưởng của Hồng Vi được nghiệm chứng, thấp giọng nói:

“Hai phân thân này đều là Nguyên Thủy Thiên Tôn, hắn chia linh thể ra làm hai, thủ đoạn vật lý vô hiệu, nhưng có thể trực tiếp tiêu diệt linh hồn của hắn.”

“Ừm, người lửa kia đầu óc hình như không tốt lắm, đại khái giống với Hỏa Sư, chúng ta giải quyết hắn trước.

Lời vừa nói ra, mắt mọi người sáng lên, chỉ có hai vị Hỏa Sư giận tím mặt.

“Tiện nhân, ngươi vừa rồi lời đó là có ý tứ gì!”

“Ngươi nếu muốn chết, chúng ta không ngại làm thịt ngươi trước.”

Đang ở trong hỏa trận, lực lượng hai vị Hỏa Sư đặc biệt hùng hậu.

Hồng Vi cười mỉm nói: “Xin lỗi xin lỗi, hai vị tiểu ca bớt giận “

Cô lười so đo với Hỏa Sư.

Ngươi có thể làm một hồi tranh đấu khí phách với cao thủ toàn bộ nghề nghiệp, chỉ có không cần thiết tức giận với Hỏa Sư.

Sau khi trấn an Hỏa Sư, cô mở ra ô vật phẩm, từ trong đó lấy ra một cái xun đen kịt bóng loáng, tám lỗ, mặt ngoài có khắc hoa văn.

- Giải thích "xun" là một loại nhạc cụ tính chất như sáo, dáng hơi tròn, có lỗ thổi. Hết giải thích.

“Bịt chặt tai!

Hồng Vi cảnh báo một tiếng, liền đưa xun mượt mà như trứng ngỗng đến bên miệng, thổi lên ô ô.

Tiếng xun thê lương mà nhu hòa vang lên, quanh quẩn ở trong trận pháp nước lửa.

Cho dù đã sớm bịt tai, trước mắt mọi người vẫn liên tục sinh ra ảo giác, cảm xúc theo tiếng xun phập phồng, khi thì bi thương, khi thì cao hứng, ký ức quá khứ ùn ùn kéo đến.

Làm người ta tinh thần thác loạn, ý chí trầm luân.

Phân thân nước lửa ôm đầu, khổ sở rống lên, ý chí của chúng nó ở trong tiếng hun nhanh chóng trôi đi, đợi tới lúc hoàn toàn mất đi ý thức, linh hồn liền tử vong.

Phân thân là trạng thái nguyên tố, bịt tai cũng vô dụng, tiếp thu toàn bộ ảnh hưởng của xun.

Hồng Vi lúc ở ngoài miếu không dùng đạo cụ này, vì mọi người đều là thân thể, các đồng đội bịt tai, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng có thể, giết địch một ngàn tự tổn hại hai ngàn.

Lúc này, Cửu Lậu Ngư không cách nào nhúng tay chiến đấu giữa linh thể trầm giọng nói:

“Các ngươi tốt nhất giải quyết Nguyên Thủy Thiên Tôn nhanh một chút, đám người Triệu Thành Hoàng đã sắp đến đỉnh núi.

Các hành giả trận doanh sơn quỷ kinh ngạc phát hiện, đội ngũ đó của Triệu Thành Hoàng cách đỉnh núi đã rất gần.

Căn cứ kinh nghiệm của bọn họ, khoảng cách mặc dù ngắn, nhưng mê cung đường khúc chiết, bọn họ còn phải đi vài phút.

Đôi mắt nhóc mập thu liễm tình cảm, trở nên lạnh nhạt trống rỗng, chợt, ở sâu trong mắt dâng lên vòng xoáy cắn nuốt linh hồn.

Hắn “hờ hững” nhìn về phía phân thân lửa, thấy sắc thái sặc sỡ dưới thân nó, mỗi một loại sắc thái đều đại biểu cho một loại cảm xúc.

Trong đó, màu trắng tượng trưng sợ hãi hầu như không có, màu đỏ tượng trưng phẫn nộ, thì hầu như áp đảo toàn bộ cảm xúc khác.

Nhóc mập giơ tay, tựa như dập tắt cái gì, nắm mạnh bàn tay lại, khẽ nói:

“Diệt!”

Cùng lúc này, bảy tên Huyễn Thuật Sư còn lại làm ra động tác tương tự, lục tục khẽ nói:

“Diệt!”

Huyễn Thuật Sư đã có thể phóng đại cảm xúc nào đó của mục tiêu, cũng có thể dập tắt cảm xúc.

Cảm xúc, là tinh thần kéo dài, là ý chí kéo dài.

Dập tắt cảm xúc, là một loại thủ đoạn làm bị thương nặng linh hồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận