Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1960: Món quà của nương tử (3)

Niên đại 80-90, hai mối hại lớn của tỉnh Bát Quý chính là Linh Năng hội cùng Thanh Hòa tộc.
Về sau người đứng đầu Trung Đình lực áp lão tổ tông Thanh Hòa tộc, cả bộ tộc quy thuận triều đình, hàng năm mấy trăm triệu, một tỷ mấy kinh phí, lập tức xoay người.

Nay sống phú quý quen rồi, đám Nhị Cẩu Tử, Triệu Thiết Trụ cùng Ngưu Thúy Hoa kia bắt đầu nói bố cục giảng phô trương, bắt đầu hưởng thụ cuộc sống như các tỷ phú Steven, Vincent, Musk.

- Giải thích "Ngưu Thúy Hoa" là những cái tên quê mùa, giống như Việt Nam đặt tên Tèo, Tý, Gái, vân vân. Hết giải thích.

Ngẩng Đầu Có Thần Linh đẩy mở cửa xe, ở dưới sự giúp đỡ của Luosifen, dìu Anh Túc bộ trưởng tiến vào khách sạn.

Trong lúc thang máy đi lên, Luosifen thấp giọng nói:

“Tam Thanh Đạo Tổ là chấp sự cao cấp của Tùng Hải, nhân vật lớn cấp bậc này, tổng bộ cũng sẽ quý trọng, chúng ta cần thông báo phân bộ Tùng Hải một phen hay không?”

So sánh với “Ngẩng Đầu Có Thần Linh” lưng sớm bị phân bộ Thanh Hòa ép cong, trong lòng vị chấp sự trẻ tuổi này càng thiên hướng Ngũ Hành minh hơn.

“Một chấp sự cao cấp mà thôi, so với toàn bộ phân bộ Thanh Hòa, nhẹ như lông hồng. Mặt khác, chuyện này không quan hệ với chúng ta, chúng ta là tới điều hòa, điều không được, có quan hệ gì với chúng ta đâu? Bừa bãi xen vào đối với chúng ta có lợi gì chứ, mặc kệ là phân bộ Tùng Hải hay phân bộ Thanh Hòa, một cái rắm có thể đánh chết chúng ta.” Ngẩng Đầu Có Thần Linh nhìn Anh Túc dại ra si ngốc một cái, hừ nói:

“Thèm tiền tới chết! Cậu đừng xem đám Thanh Hòa tộc này tên nào cũng cau mày làm bộ thâm trầm, hai ba mươi năm trước tất cả đều là nhà quê, nhà giàu mới nổi mà thôi, trước kia nghèo thành chó, bây giờ mới sẽ có chấp niệm đối với tiền.

Chậc chậc, một trăm triệu nha, cái này so với giết cả nhà bọn họ còn khó chịu hơn.”

Luosifen mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, không nói chuyện nữa.

Hai người ra khỏi thang máy, về tới phòng, vứt Anh Túc bộ trưởng dại ra si ngốc lên giường.

Đúng lúc này, điện thoại di động của Ngẩng Đầu Có Thần Linh vang.

Người phụ nữ kia gọi tới.

Ngẩng Đầu Có Thần Linh mặt mũi tự nhiên, theo thói quen toát ra nụ cười nịnh nọt:

“Chị dâu, có gì phân phó?”

“Đưa tên ma quỷ kia về đây đi.” Người phụ nữ lạnh lùng nói.

“A?” Ngẩng Đầu Có Thần Linh lập tức ngây ra.

Người phụ nữ đột nhiên rít gào: “Đưa tên ma quỷ đó về cho tôi, ngay bây giờ, tai điếc rồi phải không, có cần tôi tự mình tới đón cậu hay không!”

Ngẩng Đầu Có Thần Linh bị dọa cả người run rẩy: “Vâng, vâng, lập tức quay về.”

Hắn nơm nớp lo sợ tắt máy, cùng Luosifen nhìn nhau mờ mịt.

“Không, không truy cứu nữa?” Luosifen mãi mới giật mình hiểu ra, thở phào: “Xem ra cô ta cũng không ương ngạnh như anh nói, vẫn là có lý trí, chơi chết một chấp sự cao cấp, cũng không phải là có thể dễ dàng dẹp yên.”

“Cô ta không có lý trí, phụ nữ là động vật cảm xúc, lại tác oai tác quái nhiều năm rồi, trông cậy vào cô ta cân nhắc lợi hại?” Ngẩng Đầu Có Thần Linh lắc đầu, “Khẳng định là có chuyện gì đã xảy ra, việc lớn có thể áp chế tính tình thối của cô ta.”

Nói xong, hai người nhìn nhau, bỗng nhiên hiện lên phán đoán lớn mật.

“Vị Tam Thanh Đạo Tổ chấp sự kia.” Vẻ mặt Luosifen kinh sợ: “Không xen vào là đúng, không xen vào là đúng.”

Ngẩng Đầu Có Thần Linh lẩm bẩm: “Rốt cuộc có lai lịch gì vậy?”

Trời vừa tối.

Trong kho hàng bỏ hoang nào đó của Nam Minh thị, Trương Nguyên Thanh một tay bưng bát sứ phát ra âm khí nồng hậu, một tay cầm bút lông, khuôn mặt tuấn lãng giăng kín ngưng trọng, ngòi bút chạy trên mặt đất, linh lục huyền ảo vặn vẹo tràn ngập đạo vận nhanh chóng thành hình.

Đây là trận pháp ngưng luyện linh phó.

Hắn còn có hai âm thi cấp 6, một oán linh cấp 6 còn chưa luyện chế, trước đó muốn Thái Âm lực tích lũy đến trình độ nhất định, có thể cân nhắc luyện một âm thi nữa.

Sau khi cẩn thận cân nhắc, cảm thấy số lượng âm thi quá nhiều, mà linh phó quá ít.

Quỷ Tân Nương cùng Tiểu Đậu Bỉ nên thăng cấp rồi.

Trương Nguyên Thanh tính mang oán linh cấp 6 kia hóa thành chất dinh dưỡng đút cho Tiểu Đậu Bỉ cùng Bạch Lan.

Tiểu Đậu Bỉ có thể thuận lợi đột phá Thánh Giả, mà Bạch Lan vốn có tiêu chuẩn cấp 4 đỉnh phong, hẳn là có thể đột phá đến cấp 6 sơ kỳ.

Thật ra trực tiếp luyện oán linh thành linh phó sẽ càng bớt việc hơn, nay làm việc, giống như cởi quần đánh rắm làm điều thừa.

Nhưng Bạch Lan và Tiểu Đậu Bỉ hắn đã dùng quen, nay Quỷ Tân Nương sớm theo không kịp bước chân, linh phó cấp 4 đỉnh phong, tựa như chỉ còn lại có tác dụng làm vật hi sinh.

Bản thân Bạch Lan tựa như cũng ý thức được vấn đề này, dần dần không gọi hắn phu quân nữa, yên lặng chờ đợi bị vứt bỏ.

Trương Nguyên Thanh vỗ đầu, tuy Quỷ Tân Nương mình là không ngủ được, nhưng mình cùng cô ấy tri kỷ đã lâu, sao có thể vứt bỏ? Liền quyết định mang oán linh cấp 6 cho cô cắn nuốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận