Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2483: Làm ăn lớn (3)

“Phó trưởng lão tôn kính, nhiều ngày không gặp, tạm cho phép Cú Mang cách nửa thế giới hướng ngài truyền đạt ân cần thăm hỏi, chúng tôi đã thuận lợi lấy được một khối mảnh vỡ Thánh Bàn cuối cùng. Trong quá trình đó, phát hiện một chuyện cũ năm xưa, Hoắc Chính Khôi ở sau khi lập nước từng muốn về nước xây dựng tổ chức chính phủ. Hắn ở sau khi đến Hoa quốc, đã gặp một tổ chức tên là Đồng Chu hội ám sát, suýt nữa chết. Một tổ chức có thể ở giai đoạn đầu lập nước ám sát Chúa Tể, tôi lại chưa bao giờ nghe nói...”

Sau khi biên tập xong tin nhắn, nhấn gửi đi, Trương Nguyên Thanh nằm ở trên sô pha, chờ đợi Phó Thanh Dương trả lời.

Lúc này giờ Bắc Kinh là 10 giờ sáng, Phó Thanh Dương nếu đọc được, hẳn là sẽ trả lời hắn.

Xử lý xong sự kiện Donna, mình liền có thể công thành lui thân rồi. Vào phó bản tu hành Thuần Dương Tẩy Thân Lục cũng được, kiên nhẫn chờ đợi phó bản giết chóc đến, tấn thăng Chúa Tể, về nước báo thù.

Ám Dạ Mân Côi, Thuần Dương chưởng giáo cùng Nam phái, đều phải chết.

Ừm, Linh Thác cùng Bán Thần Nam phái hắn là không thể trêu vào, nhưng Chúa Tể, Thánh Giả tổ chức đó, bắt được bao nhiêu giết bấy nhiêu.

“Ting!” Phó Thanh Dương đang làm việc, nghe thấy tiếng nhắc nhở thanh thúy, hắn nhìn về phía màn hình máy tính tự động sáng lên, cầm chuột mở ra hòm thư, đọc nội dung mail.

Đồng Chu hội? Phó Thanh Dương nhíu chặt hàng lông mày kiếm, hắn cũng giống với Nguyên Thủy, chưa bao giờ nghe nói tổ chức này.

Vì thế mở ra cơ sở dữ liệu của Ngũ Hành minh, nhập “Đồng Chu hội”, nội dung tìm kiếm là: Từ khóa này không tồn tại.

Phó Thanh Dương lập tức ý thức được không thích hợp, Ngũ Hành minh tuy mới thành lập mười năm, nhưng cơ sở dữ liệu thoát thai từ năm tổ chức lớn, có thể ngược dòng đến thời dân quốc, sao có thể không có tư liệu Đồng Chu hội.

Nếu năm đó thật sự có một tổ chức như vậy...

Phó Thanh Dương suy nghĩ, gửi mail trả lời cho Nguyên Thủy Thiên Tôn:

Cơ sở dữ liệu của Ngũ Hành minh không có tin tức Đồng Chu hội, bằng vào quyền hạn của tôi cũng chưa tra được, vậy hẳn là thật sự không có. Tôi sẽ thử điều tra, chờ tin tức của tôi.

Trương Nguyên Thanh suy nghĩ đang tung bay nghe thấy điện thoại di động phát ra tiếng ‘Ting’, cầm lên xem chút lại buông xuống.

Quyền hạn của Phó Thanh Dương cũng chưa tra được, hắn lập tức nhíu mày, Đồng Cu hội này có chút thủ đoạn nha.

Linh cảnh sinh ra hơn trăm năm lại có nhiều tổ chức thần bí sâu không thể dò như vậy, chẳng qua Phó Thanh Dương đã nói sẽ điều tra, vậy cũng không cần hắn nhọc lòng, vẫn là lếu lều Donna, không, là nhọc lòng chuyện Donna trước...

Hắn hóa thành ánh sao rời khỏi kiến trúc không người ở này.

Phó Thanh Dương vừa gửi xong tin nhắn trả lời tiểu đệ, liền nhìn thấy một bóng người xuất hiện ở thư phòng, đeo mặt nạ màu bạc mặc vest màu rượu đỏ.

Vẻ mặt hắn không cảm xúc.

Ngài hội trưởng phối hợp đi đến tủ rượu, vừa mở ra một chai rượu ngon Phó Thanh Dương sưu tầm nhiều năm, mở chai rót rượu thêm đá động tác có thể nói mây trôi nước chảy, tựa như về nhà.

“Tôi muốn gặp Nguyên Soái.” Ngài hội trưởng bưng ly rượu lên nhấp một ngụm, “Đàm phán vụ làm ăn lớn.”

“Làm ăn lớn?” Phó Thanh Dương nhìn chằm chằm vị Bán Thần nghề nghiệp Hư Không này một lát, thản nhiên nói: “Là tới tìm viện binh đi.”

Ngài hội trưởng sờ sờ mặt nạ trên mặt, kinh ngạc nói: “Thuật Quan Sát của Thám Báo đã có thể cách mặt nạ nhìn thấy vẻ mặt rồi sao?”

Phó Thanh Dương lạnh lùng nói: “Tôi là dùng đầu óc!”

Ngài hội trưởng nhún nhún vai: “Tôi cần lực lượng của Nguyên Soái, cảnh tượng lần trước một kiếm đâm xuyên thế giới vặn vẹo làm người ta ký ức hãy còn mới mẻ, thế gian chưa bao giờ có kiếm quang kinh diễm như thế.”

Ngón tay Phó Thanh Dương nhúc nhích một cái, một giáp sĩ sắt đen đứng ở góc cất bước đi về phía tủ rượu, vang leng keng, nó rót cho chủ nhân một ly rượu, cung kính đưa lên, sau đó quay về góc.

Trong cả quá trình, ngón tay Phó Thanh Dương đều đang khẽ rung động, giống như bậc thầy con rối thao túng tinh tế.

“Trong sinh hoạt hằng ngày cũng đang rèn luyện thuật khống chế con rối? Thực cố gắng nha, nhưng thứ Yển Sư cần không phải thao tác tinh tế, mà là ‘Hàn Tín điểm binh càng nhiều càng tốt’, phương diện này cậu phải học hỏi thêm Kiếm Các đại trưởng lão, hắn có thể một hơi khống chế mười vạn con rối binh sĩ.” Ngài hội trưởng bình luận.

“Với tôi mà nói, số lượng con rối binh sĩ không có ý nghĩa.” Phó Thanh Dương vẻ mặt bình tĩnh.

“Cậu thiên phú không quá được, có ý nghĩa cũng không khống chế được.” Ngài hội trưởng cười nói.

Sắc mặt Phó Thanh Dương lạnh lùng: “Còn có việc gì không?”

Hội trưởng không thèm để ý hắn không vui, lấy giọng điệu như chỉ điểm hậu sinh nói: “Sau khi tấn thăng Chúa Tể, Kỹ Gần Như Đạo của cậu đã đến bình cảnh, hoặc là nói, đã không hữu dụng như vậy nữa. Dù sao, kỹ xảo đồ long giai đoạn Thánh Giả, ở giai đoạn Chúa Tể không quá đủ dùng, đến Bán Thần cảnh, càng thêm thường thường không có gì lạ, cho nên cậu hẳn là rất sốt ruột, cho dù có áo choàng Nguyên Thủy tặng cho cậu, cậu nhiều lắm cũng chỉ mạnh hơn Chúa Tể khác cùng cấp bậc, rất khó vượt cấp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận