Linh Cảnh Hành Giả

Chương 165: Tin tức sau màn rắc rối phức tạp (2)

Trương Nguyên Thanh không thể không thi triển Dạ Du một lần nữa, che chắn thanh âm, đúng lúc này, tiếng đánh vần bỗng nhiên bị tiếng dòng điện “xẹt xẹt” thay thế, ngay sau đó, trong loa Miêu vương truyền đến một thanh âm thấp giọng, quen thuộc:
“Đại thám tử, anh là trợ thủ A Binh của em, anh không thể phán đoán lúc em nghe được đoạn ghi âm này, là khi nào, nhưng anh biết, lúc này, anh hẳn là đã chết, hoặc là mất tích...

“Không nên hỏi quan hệ của anh với Ma Quân, chân tướng này là điều trước mắt em không thể thừa nhận. Nếu anh đã mất tích, xin đừng ý đồ tìm kiếm anh, ít nhất, ít nhất phải đợi em trải qua xong phó bản giết chóc cỡ lớn đầu tiên, tấn thăng cảnh giới Thánh Giả.

“Đạo cụ này sẽ mang đến cho em rất nhiều tin tức hữu dụng, về anh, về Ma Quân... Nhưng nhớ lấy, đừng để bất luận kẻ nào nghe được nội dung ghi âm, một khi tiết lộ, em nhớ diệt khẩu.

“Thẻ nhân vật Ma Quân là món quà anh tặng cho em, nó tượng trưng cho kỳ ngộ, cũng kèm theo vô tận phiêu lưu, đừng quá phận tin tưởng tổ chức chính phủ, đừng tin tưởng bất luận kẻ nào.

“Bây giờ anh cho em nhắc nhở đầu tiên, khi em nghe được đoạn ghi âm này, Phán Quan Mắt Quỷ quá nửa đã chết, nếu Hắc Vô Thường còn chưa bị tìm được, em nhất định phải nghĩ cách tìm được hắn, lấy được danh sách, nhất định phải lấy được danh sách...”

Anh Binh làm sao biết lúc này Phán Quan Mắt Quỷ đã chết? Anh ấy thậm chí cũng không thể xác định thời gian cụ thể mình lấy được loa Miêu vương, trừ phi, ở trước khi anh ấy lưu lại đoạn lời này, Phán Quan Mắt Quỷ đã chết, cho nên anh ấy mới khẳng định như thế... Trương Nguyên Thanh cả kinh.

Hắn chợt nhớ tới nội dung ngày đó Viên Đình tìm hắn hỏi, “Tuy không thể xác định thời gian cụ thể Ma Quân tử vong, nhưng hẳn là gần đây, mà thời gian Phán Quan Mắt Quỷ tử vong cũng là như thế, cho nên Ma Quân cùng Phán Quan Mắt Quỷ song song ngã xuống, là có liên hệ?”

“Nhất định phải lấy được danh sách... Anh Binh nói trịnh trọng như vậy, trong danh sách có thứ gì rất quan trọng? Xem ra chuyện Ma Quân và Phán Quan Mắt Quỷ tử vong này, anh ấy cũng liên lụy trong đó, có thể hay không, anh ấy mất tích chính là vì chuyện này?”

“Vậy làm rõ chân tướng Ma Quân cùng Phán Quan Mắt Quỷ tử vong, có phải có thể biết anh Binh vì sao mất tích, bây giờ đang ở nơi nào hay không?”

Trương Nguyên Thanh đợi một lát, thấy loa Miêu vương không phát ra thanh âm nữa, lập tức thu nó về ngăn kéo.

Hắn ngồi yên ở trước bàn hồi lâu, tìm ra sổ bút ký, dùng phương thức viết để sửa sang lại đường lối suy nghĩ:

“Ngũ Hành minh đang tìm Hắc Vô Thường, phân hội khu đông Linh Năng hội cũng đang tìm hắn, thế lực tham dự việc này quá nhiều quá phức tạp, mình muốn tìm được danh sách, tốt nhất là gia nhập trong đội ngũ lùng bắt, dựa vào Ngũ Hành minh làm việc, cũng dễ dàng cho che giấu bản thân.”

Đợi lát nữa đi đơn vị một chuyến, tìm đội trưởng xem xem giọng điệu, xem có thể gia nhập đến trong hành động hay không.

“Phát hiện một nghề nghiệp mới là nghề nghiệp yêu cùng dục, nghe qua hẳn là nghề nghiệp nước ngoài, chậc chậc, vưu vật? Thực muốn kiến thức một chút...”

Trương Nguyên Thanh viết chút, phát hiện mình viết lệch lạc rồi, liền gạch xóa phần sau.

“Ma Quân cùng nghề nghiệp nước ngoài kết giao rất thân mật, cũng không biết hắn cuối cùng có gặp hội trưởng hiệp hội Mỹ Thần kia hay không, có từ chỗ cô ta đạt được bí mật hay không. Nếu có, loa Miêu vương có lẽ sẽ ghi lại... Ặc, như vậy xem ra, Thái Nhất môn tìm truyền nhân Ma Quân, có phải có nguyên nhân phương diện này hay không?”

Không bao lâu, hắn làm xong quy hoạch trong ngắn hạn:

Một: Nghĩ cách tham dự đến trong lùng bắt Hắc Vô Thường,

Hai: Thay Xấu Hổ Làm Cha hoàn thành di chúc.

Mà nhiệm vụ trường kỳ là, chuẩn bị chiến nhiệm vụ linh cảnh thứ ba, nhưng thời gian còn sớm, tạm thời không cần đi cân nhắc.

“Rắc!”

Hắn bật lửa, nhìn ngọn lửa liếm tờ giấy, lửa bốc lên cao cao, cuối cùng cắn nuốt phần kế hoạch thư này.

Sau khi dọn sạch dấu vết, Trương Nguyên Thanh mang theo điện thoại di động và loa Miêu vương, thi triển Dạ Du, nhảy ra cửa sổ, lấy cục nóng điều hòa làm bàn đạp, trèo đến trong hành lang.

Bây giờ khẳng định không thể công khai từ phòng khách rời khỏi, sẽ bị bà ngoại thanh lý môn hộ.

“Thùng thùng!”

Sau khi tới hành lang, Trương Nguyên Thanh gõ vang cửa nhà cậu.

Mở cửa là mợ, mặc quần áo Yoga vừa người, ở độ tuổi trung niên, dáng người còn có thể giữ ở ngoài ba mươi, cực kỳ khó được.

Lại thêm sướng từ bé, không làm việc nhà, khiến cô thoạt nhìn cũng chỉ ngoài bốn mươi tuổi, hoàn toàn không giống người mẹ có con trai ba mươi tuổi.

“Mợ, ông cậu già của cháu đâu?” Trương Nguyên Thanh thò đầu nhìn vào trong.

“Ai biết hắn lêu lổng chết ở đâu rồi.” Mợ lườm nguýt.

“Cháu nhớ rõ cậu có một cái túi đeo hông, dù sao cậu cũng không dùng nữa, không bằng cho cháu.” Trương Nguyên Thanh nói ra mục đích của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận