Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2641: Nguyên nhân cái chết của phụ thân (2)

Sophia là Chúa Tể cô một tay bồi dưỡng.

Trương Nguyên Thanh đánh giá một phen Phủ Khám Giả ăn mặc hệ cấm dục, lại liếc một lần mẫu thân không trang điểm, đơn giản gọn gàng cường thế: “Nhìn ra được, hai người họa phong giống nhau. Không có mấy năm ở chung, khí chất, khí tràng sẽ không phù hợp như vậy.”

“Sophia, cô đi phòng khách chờ, tôi có chuyện cần nói với nó.” Trần Thục nói.

Sophia gật gật đầu, đứng dậy rời khỏi phòng ăn.

Đợi cô đi xa, Trần Thục bưng lên ly thủy tinh, nhấp một ngụm nước ấm, nói: “Cậu của con hẳn là mang mọi chuyện đều nói cho con rồi, tối nay tới đây, là muốn mụ mụ ôm hôn, hay là có nghi hoặc gì cần mẹ bổ sung?”

Khóe miệng Trương Nguyên Thanh giật giật: “Phân thân cẩu lão công của mẹ ở đâu?”

Trần Thục nhíu lại đôi lông mày thanh tú, không vui nói: “Đó là ba con.”

“Ba của cẩu tử, chẳng phải cũng là cẩu tử?” Trương Nguyên Thanh đối đầu gay gắt.

Trần Thục thức thời không tiếp tục đề tài thương tổn lẫn nhau nói: “Phân thân ba con ở nơi rất an toàn, con bây giờ còn không cần biết, chuyện hồi sinh ông ấy cũng không phải điều con cần quan tâm, ít nhất giai đoạn này, con không cần cân nhắc hồi sinh ba con, bởi vì độ khó quá cao.”

Trương Nguyên Thanh cũng chưa nói “Dựa vào cái gì con không thể biết”, “Đó là ba con” các loại lời lẽ màu mè, chuyển hướng đề tài:

“Mẹ biết phân thân Sở Thượng cùng Vô Ngân đại sư ở đâu không?”

Trần Thục dịu dàng nhìn con trai:

“Không nên hỏi vấn đề ngu xuẩn như vậy.”

Trương Nguyên Thanh hít sâu một hơi, suy nghĩ, nói:

“Nói một chút với con quá khứ của mẹ cùng Trương Thiên Sư đi, con nghe xong lại cân nhắc muốn hỏi cái gì.”

Người mẹ bình thường có lẽ sẽ kiêng kị nói với con trai chuyện cũ yêu đương tuổi trẻ, nhưng Trần Thục sẽ không, cô mở mồm nói luôn:

“Ba con lúc trẻ tuổi từng làm phụ cảnh, làm cực kỳ ưu tú, mặc kệ là năng lực điều tra, vũ lực cá nhân, đều xuất sắc hơn người, ông ngoại con rất thưởng thức ông ấy, năm lần bảy lượt muốn chuyển ông ấy thành chính thức, đều bị từ chối.”

“Có lần ba con giúp văn phòng cảnh sát phá vụ án lớn, lão Trần mời ông ấy đến trong nhà ăn cơm, đó là lần đầu tiên mẹ nhìn thấy ông ấy, từ đó về sau, ông ấy liền không ngừng đến nhà, hẹn mẹ đi xem phim, đi phòng khiêu vũ để khiêu vũ, hát karaoke, lâu ngày, chúng ta liền yêu nhau.”

“Ông bà ngoại con đều rất đồng ý hôn sự này, duy nhất bất mãn là Trương Tử Chân chết sống không chịu chuyển hộ khẩu tới Tùng Hải, cũng không chịu chuyển chính thức, cầm đồng lương ít ỏi, làm công việc khổ nhất mệt nhất, cả ngày tươi tỉnh như tên ngốc.”

“Chẳng qua hai vợ chồng già tuy chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, chung quy không nỡ chia cắt đôi uyên ương, để mẹ theo ông ấy đi nông thôn sống khổ.”

Trương Nguyên Thanh không ngờ lão cha còn từng làm công an nghĩa vụ: “Ông ấy vì sao không chuyển chính thức?”

Trần Thục cười nói: “Hắn lúc ấy đã là linh cảnh hành giả, cả ngày nói mình là đích truyền phái Tiêu Dao, gánh vác trọng trách bảo vệ hòa bình thế giới, vì trừng gian diệt ác tốt hơn, cho nên mới làm công an nghĩa vụ, sở dĩ không chuyển chính thức, là vì ăn cơm nhà nước, thì phải chịu nhà nước ước thúc, không phù hợp tư tưởng tiêu dao.”

Trẻ trâu trước sau như một nha... Trương Nguyên Thanh cảm khái nói: “Một hành giả hoang dã cũng có thể công khai làm công an nghĩa vụ, chế độ năm đó quả thật hỗn loạn.”

“Năm đó chế độ xã hội hỗn loạn không sai, nhưng việc liên quan linh cảnh hành giả, mặc kệ là chính phủ hay tổ chức linh cảnh hành giả, đều cực kỳ coi trọng chưa từng lơi lỏng. Ba con có thể trà trộn vào văn phòng cảnh sát làm lính nghĩa vụ, là vì ông ấy còn có một tầng thân phận.”

Lúc này, đầu bếp bưng bít-tết chế biến xong tới đây, Trần Thục tạm dừng không nói.

Đợi đầu bếp dọn xong dao nĩa rời đi, Trần Thục ra hiệu con trai nếm thử.

Trương Nguyên Thanh cắt một miếng lấy lệ, vừa ăn vừa nói:

“Ngấy quá, mẹ tiếp tục nói.”

“Ba con có thể ở văn phòng cảnh sát làm lính nghĩa vụ, tận tình thể hiện năng lực của linh cảnh hành giả, là Cẩu trưởng lão đang che chở ông ấy.”

Trần Thục cười nói: “Ông ấy trước kia là người cung cấp thông tin của Cẩu trưởng lão.”

Thì ra là thế, Trương Nguyên Thanh gỡ bỏ một điều nghi hoặc trong lòng.

“Khó trách Tiêu Dao tam tử cũng không biết thân phận chân thật của Trương Thiên Sư, Cẩu trưởng lão lại rất rõ. Nghĩ hẳn, năm đó Cẩu trưởng lão sắm vai là chỗ dựa, đùi, trưởng bối các nhân vật.”

“Về sau nữa, theo cấp bậc ba con tăng lên, kẻ địch gặp được cấp bậc càng ngày càng cao, ông ấy cũng càng ngày càng chú ý che giấu bản thân...”

Trần Thục giọng điệu bình tĩnh nói xong chuyện cũ năm đó, kể từng chi tiết trong cuộc sống của hai người.

“Đại bộ phận sự việc ông ấy làm, mẹ đều không biết, cũng chưa từng hỏi đến. Thẳng đến sau trận chiến tranh đoạt La Bàn Quang Minh, tất cả liền thay đổi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận