Linh Cảnh Hành Giả

Chương 633: Tuyển thủ thứ hai đào thải (4)

Thanh Tùng Tử lâm nguy không loạn, nhanh chóng chế định sách lược, cũng vứt bỏ trường đao lưỡi hẹp, cái này quá mức nặng nề, dưới tình huống như vậy, sẽ ảnh hưởng độ linh hoạt của hắn.
Tính linh hoạt của Mộc Yêu, nay thành chỗ dựa duy nhất của hắn.

Đột nhiên, phía sau lưng truyền đến “Bành bành!” hai tiếng trầm đục, xương bả vai Thanh Tùng Tử vỡ ra, lảo đảo lao về phía trước.

Gặp tập kích? Hắn vừa kinh ngạc vừa giận dữ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cách mấy mét phía sau, một đôi giày khiêu vũ màu đỏ mới tinh linh lung quỷ dị cùng nhau rơi xuống, tựa như có người không nhìn thấy được xỏ nó dậm chân tại chỗ.

Đạo cụ nghề nghiệp Thần Dạ Du? Nhìn giày khiêu vũ màu đỏ kinh khủng quỷ dị, khuôn mặt Thanh Tùng Tử lại lần nữa vặn vẹo. Một ý nghĩ ở trong lòng cuồng hô: hắn vì sao còn có đạo cụ!

Hắn sao có thể có nhiều đạo cụ như vậy! !

“Đát đát đát!”

Giày khiêu vũ màu đỏ cất bước gấp gáp chạy tới.

Thanh Tùng Tử vung ra khiên gỗ quấn quanh nhiều tầng, nó hóa thành sợi roi, cánh tay phải vung lên, ‘Bốp!’, roi quật nổ vang, quật về phía giày khiêu vũ màu đỏ.

Hai món đạo cụ “va chạm” ở giữa không trung, ai cũng chưa ảnh hưởng đến ai, hai bên tựa như không ở cùng một không gian.

Không có thực thể? Không đúng, nếu không có thực thể, nó vừa rồi sao có thể làm được đạp mình ngã xuống đất?

Thanh Tùng Tử nghiêng người lao ra ngoài, tránh đi giày khiêu vũ màu đỏ đạp về phía ngực.

Sau khi ngã xuống đất, Thanh Tùng Tử tiếp tục quay cuồng.

“Đoàng đoàng!” hai tiếng, mặt đất hắn vừa quay cuồng lưu lại một cái lỗ đạn.

Trương Nguyên Thanh phối hợp giày khiêu vũ màu đỏ, đánh ra một bộ công kích, tuy chưa trúng Mộc Yêu linh hoạt, nhưng công kích nối tiếp chặt chẽ như thế, khiến Thanh Tùng Tử mệt mỏi ứng phó.

Thanh Tùng Tử vừa bật người dậy, một đôi nắm tay đã ở trước mắt.

Hắn nhẹ nhàng nghiêng đầu, đã hiểm lại càng hiểm hơn tránh đi một cú đấm, tiếp theo ngực đau đớn, đôi giày khiêu vũ màu đỏ kia giẫm ở trên vết thương.

Thanh Tùng Tử trước mắt tối sầm, ý thức bỗng nhiên tiêu tán.

Dưới đả kích luân phiên, Mộc Yêu sinh mệnh lực mạnh mẽ, rốt cuộc dầu hết đèn tắt tiến vào trạng thái gần chết.

Một giây sau, một luồng sinh mệnh lực mạnh mẽ từ trong thân thể suy yếu trào ra, tựa như ruộng đất rạn nứt khô cạn nghênh đón dòng nước mới.

Đầu óc hắn tỉnh táo, chỉ cảm thấy tứ chi bách hải tràn ngập lực lượng.

Mình sống lại rồi!

Khuôn mặt Thanh Tùng Tử lộ ra nét phấn chấn, sau đó, hắn nghe thấy được tiếng linh cảnh nhắc nhở:

“Ting! Ngài đã chết, ngài đã bị đào thải!”

Trong tầm nhìn cuối cùng của Thanh Tùng Tử, thấy là cổ mình phun trào dòng suối máu, Nguyên Thủy Thiên Tôn đứng cầm dao, đắm chìm trong máu tươi.

Thân thể Thanh Tùng Tử hóa thành ánh sáng trắng tiêu tán.

Tuyển thủ thứ hai bị đào thải.

Ở trong Nguyên Thủy Thiên Tôn đuổi cùng giết tận, vị Mộc Yêu tay cầm vũ khí sắc bén này kiên trì không đến một phút đồng hồ, bị đào thải.

Thổ Địa Công nơi xa dừng “ẩu đả” đối với Âm Si, vẻ mặt ngoài ý muốn: “Thật đúng là không tới một phút đồng hồ, tiểu tử cậu che giấu thực lực.

Tôn Miểu Miểu xoay phắt người lại, vừa vặn nhìn thấy hình ảnh Thanh Tùng Tử tiêu tán.

Thật mạnh... Tự tin cùng kiêu ngạo làm top 3 của Tôn Miểu Miểu chịu đả kích.

Trước đó, cô luôn tin tưởng vững chắc mình mạnh hơn Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhưng bây giờ, cô chỉ cảm thấy đây là một tuyển thủ cực kỳ nguy hiểm.

Giác đấu trường, khán đài rốt cuộc không im lặng nữa, không yên tĩnh nữa, tiếng trầm trồ khen ngợi cùng tiếng cổ vũ lúc trầm lúc bổng.

Đây mới là thi đấu top 8 chứ, thế này mới đặc sắc chứ!

Cởi quần uy hiếp loại phương thức chiến đấu này, là sinh vật hữu cơ có thể nghĩ ra được?

“Thật mạnh! Thanh Tùng Tử thua quá nhanh rồi.”

“Tiết tấu đều ở phía Nguyên Thủy Thiên Tôn, cảm giác hắn đột nhiên mạnh lên?”

“Không phải đột nhiên mạnh lên, là hắn trước đó chưa dùng ra toàn lực. Ôi đệch, gã này mấy ngày hôm trước chiến đấu, đều là ẩn giấu?”

“Vậy chẳng phải là nói, Nguyên Thủy Thiên Tôn cho dù thi đấu võ đài, cũng hoàn toàn có trình độ top 3.”

“Chưa khoa trương như vậy, quả thật ẩn giấu, nhưng giấu không nhiều lắm, đôi giày khiêu vũ kia cùng áo choàng, nhìn qua cũng không phải đặc biệt mạnh, chỉ có thể tính là tinh phẩm. Đạo cụ tinh phẩm, không uy hiếp được tuyển thủ top 3.”

“Tiểu tử, ném đao qua đây.”

Thổ Địa Công cưỡi ở trên người Âm Si, nắm tay “Ầm ầm!” đập xuống, nhưng công kích của lão đều bị màn ánh sáng giáp ngực dựng lên đỡ được.

Âm Si ngã trên mặt đất tuy vẻ mặt đầy đau đớn, lại chưa bị thương tới căn bản.

Hai nhạc nô tranh đoạt quyền chủ đạo thân thể thất bại, bị gắt gao áp chế ở trong thân thể Thổ Địa Công.

Thổ Quái giai đoạn Siêu Phàm có ba đặc thù lớn: phòng ngự, khống thổ, tính bền.

Linh thể nhập vào chỉ có thể ảnh hưởng Thổ Quái một lát, không thể cướp đi thân thể tính bền bỉ siêu quần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận