Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1037: Đấu đá nhau (1)

“Còn có Tạ Linh Hi kia, õng à õng ẹo, chị không yên tâm con bé đi theo cậu. Cho nên hơi, so với để cậu chọn địa điểm làm việc ở bên ngoài, không bằng chọn ở vịnh Phó gia, như vậy nhất cử nhất động của mấy người đều ở dưới quan sát của Phó Thanh Dương, chị cũng yên tâm.”
“Còn có cậu, sớm nhìn ra tâm tư nho nhỏ đó của cậu. Như thế nào? Thiên Tôn lão gia muốn chỉ huy quần phương, ra vào mỹ nữ làm bạn?”

Trương Nguyên Thanh ôm ngực, cảm giác tình cảm chân thành tha thiết bị lừa gạt, tín nhiệm người với người bị vô tình chà đạp, đau lòng đến khó hít thở được.

“Hai chị em các người bắt nạt người thành thật như thế, lương tâm có đau hay không?”

Quan Nhã ngồi ở trên đùi hắn lườm xéo hắn một cái, cười tủm tỉm nói: “Cậu bây giờ hối hận cũng được, không muộn.”

“Muộn rồi!” Trương Nguyên Thanh đè Quan Nhã ở trên sô pha, trọng lượng toàn thân hắn đều đặt ở trên thân thể mềm mại này, hít mùi thơm của cơ thể thoang thoảng, nhìn khuôn mặt con lai quyến rũ gần trong gang tấc, có lập thể tinh xảo của phương Tây, làn da lại mịn màng trắng nõn, trong xinh đẹp có lẫn phong tình nơi khác, cộng điểm sức quyến rũ cực cao,

“Chị Quan Nhã, chị thật xinh đẹp...”Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm.

Gò má Quan Nhã nổi lên đỏ ửng, sóng mắt mềm mại đáng yêu, nhìn thẳng vào hắn.

Trương Nguyên Thanh cúi đầu, ngậm lấy cánh môi ấm áp đầy đặn, hắn mút từng ngụm từng ngụm, Quan Nhã thật cẩn thận đáp lại.

Lúc này, cửa phòng sách đột nhiên mở ra, Tiền công tử mặc âu phục trắng như tuyết, đứng ở cửa, sắc mặt lạnh như băng như sương, thanh âm càng như trời đông giá rét.

“Các người đang làm cái gì?”

Trương Nguyên Thanh từ trên người Quan Nhã bật dậy, mặt không đổi sắc nói:

“Bang chủ ngài đã trở lại, tôi cùng chị Quan Nhã thay anh thử xem sô pha có đủ thoải mái hay không.”

Quan Nhã chỉnh lại tư thế, xấu hổ chỉnh lại vạt áo, cổ áo cùng mái tóc.

“Phòng sách của tôi không phải chỗ các người yêu đương vụng trộm, để tôi nhìn thấy chuyện như vậy nữa, tiền thưởng năm nay đừng nghĩ nữa!” Phó Thanh Dương lạnh lùng nói.

Hắn cảm giác phòng sách của mình đã bị làm bẩn rồi.

“Bang chủ, ngài dùng sai từ rồi, chúng tôi đây là thân thiết.” Trương Nguyên Thanh ân cần rót trà cho lão đại, ra hiệu hắn đến cạnh bàn ngồi.

Phó Thanh Dương bưng trà nhấp một ngụm.

“Quan Nhã là có vị hôn phu.”

Sắc mặt hai tiểu tình lữ đồng thời trầm xuống.

Một câu của Phó Thanh Dương đồng thời đắc tội hai người, ảnh hưởng tâm tình bọn họ, phá hủy không khí ngọt ngào.

Phó gia không phải còn lắc lư chưa quyết định sao, lại nói, lại nói, chỉ là có ý đồ thông gia, căn bản không đăng ký kết hôn, tính là vị hôn phu cái gì, nhiều lắm là một người cạnh tranh, hừ, tâm lý trả thù rất mạnh, lòng dạ hẹp hòi... Trong lòng Trương Nguyên Thanh nói thầm một tiếng, nói:

“Ngài Bill tìm bang chủ có chuyện gì?”

Phó Thanh Dương trầm ngâm một phen, nói:

“Cao tầng của câu lạc bộ Tửu Thần, sắp tới có thể sẽ lẻn vào Tùng Hải, hắn hi vọng tôi có thể đại biểu Ngũ Hành minh, đối phó những nghề nghiệp tà ác nước ngoài đó.”

Mang ân oán của câu lạc bộ Tửu Thần cùng Công Hội Thương Nhân nói cho Trương Nguyên Thanh.

Vị mạnh nhất nghề nghiệp Hư Không kia ngay tại Tùng Hải? Trương Nguyên Thanh cả kinh, thầm nhủ Tùng Hải nho nhỏ, vậy mà lại cất giấu nhiều đại lão như vậy?

“Nghề nghiệp Hư Không am hiểu tiềm hành, ẩn nấp, người câu lạc bộ Tửu Thần tìm được hắn?” Quan Nhã ngồi ở trên sô pha nhíu mày nói.

“Nói từ trên lý luận, tìm không thấy!” Phó Thanh Dương lắc đầu trước, tiếp theo bổ sung

“Nhưng bọn họ đã dám đến, tự nhiên là có nắm chắc, những thứ này không ở trong phạm vi cân nhắc của chúng ta. Điều phân bộ Tùng Hải phải làm là, như thế nào trục xuất người của câu lạc bộ Tửu Thần, hoặc là, ở lúc hai bên xảy ra xung đột, áp chế ảnh hưởng đến thấp nhất.”

Quan Nhã trầm ngâm vài giây, bất đắc dĩ nói: “Đây không phải chuyện phân bộ Tùng Hải có thể làm được.”

Vị người mạnh nhất nghề nghiệp Hư Không kia, là tồn tại cường đại sánh vai minh chủ, câu lạc bộ Tửu Thần muốn đạt thành mục đích, ít nhất cũng đưa ra nhân vật cùng cấp bậc. Hiển nhiên đã vượt qua cực hạn năng lực của phân bộ Tùng Hải.

Phó Thanh Dương thản nhiên nói:

“Cho nên tôi báo cáo tin tức cho kẻ rác rưởi kia, để tự cô ta tới đây xử lý.”

Quan Nhã bĩu môi: “Cậu quấy rầy tâm tình ăn đồ ngọt đọc manga của cô ta, cô ta đến Tùng Hải đánh cậu đầu tiên.”

Trương Nguyên Thanh vẻ mặt mờ mịt đứng ở bên cạnh, căn bản nghe không hiểu hai chị em họ này đối thoại.

Phó Thanh Dương giống như bị bóc vết sẹo, hừ lạnh một tiếng.

Buổi sáng thứ ba, ngoài tiểu khu vịnh Phó gia.

Một chiếc xe hơi màu trắng đỗ trước barie, bị bảo vệ cửa nghiêm túc cản lại.

Nữ Vương trang điểm khói, đeo vòng tai lớn màu bạc thò đầu ra, hô: “Tôi tìm bạn!”

Bảo vệ rời khỏi vọng gác, nhìn cô một cái, chưa bởi vì xe sang giá trị 600 ngàn mà thay đổi thái độ, càng chưa bởi vì nữ chủ xe mỹ mạo mà cho qua, nghiêm trang nói: “Mời liên hệ bạn của cô!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận