Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1090: Đào Hoa Phù (3)

Phó Thanh Dương nói:

“Đây là Phá Sát Phù của Thuần Dương giáo, Tam Đạo sơn nương nương truyền cho Nguyên Thủy Thiên Tôn. Thuần Dương giáo bị diệt sớm, tuyệt học đã sớm thất truyền, trong linh cảnh chưa chắc có truyền thừa, Triệu trưởng lão chưa từng thấy cũng là bình thường.”

Toàn bộ phòng họp bỗng nhiên yên tĩnh.

Nguyên Thủy Thiên Tôn kia rõ ràng không ở hiện trường, lại như hắn luôn luôn duy trì hội nghị này, tỷ lệ xuất hiện còn cao hơn so với bất cứ một vị trưởng lão nào.

Mà mỗi lần ra sân còn đều tạo ra tác dụng quan trọng.

Vậy mà là Nguyên Thủy Thiên Tôn? Triệu trưởng lão lộ ra nụ cười:

“Làm phiền Phó trưởng lão chuyển lời Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thái Nhất môn nguyện ý bỏ số tiền lớn mua phương pháp chế tác phù lục. Chỉ cần nắm giữ phương pháp chế tác phù lục, Thái Nhất môn có thể trong khoảng thời gian ngắn sản xuất lượng lớn phù lục.

“Hơn nữa, tôi có thể thay Thái Nhất môn hứa hẹn, Ngũ Hành minh mua phù lục này, tất cả giảm giá ba phần.”

Đã ra từ thành viên nhà nước, vậy thì đơn giản rồi.

Nghe vậy, mắt các trưởng lão Ngũ Hành minh sáng lên, vụ làm ăn này không thể nghi ngờ là có lời, Ngũ Hành minh tương đương vô duyên vô cớ có thêm rất nhiều phù lục tịnh hóa chất lượng cao.

Ở dưới mọi người nhìn chăm chú, Phó Thanh Dương gật đầu:

“Không thành vấn đề!”

“Thái Nhất môn ra một món đạo cụ cấp Chúa Tể, tôi liền bán cho Thái Nhất môn thủ pháp chế tác Phá Sát Phù.”

Triệu trưởng lão ngẩn ra, cho rằng hắn đang trêu mình: “Phó trưởng lão chớ có nói đùa.”

Phó Thanh Dương “thành khẩn” giải thích:

“Tuyệt học Thuần Dương giáo, chưa cho phép không thể bán ra, muốn mua, chỉ có thể lấy đạo cụ cấp Chúa Tể để đổi. Triệu trưởng lão cân nhắc một chút. Về phần số lượng Phá Sát Phù, không cần lo lắng, trong ba ngày, Nguyên Thủy Thiên Tôn sẽ chế tạo ra năm mươi lá bùa, các vị không cần lo lắng vấn đề thiếu bùa.”

Nói xong, hắn nhìn về phía đại trưởng lão Đế Hồng, nói:

“Đại trưởng lão, Phá Sát Phù quý giá vô cùng, tôi đã đồng ý Nguyên Thủy Thiên Tôn, lấy giá một lá bùa 20 triệu mua, tổng bộ có thể chuẩn bị kinh phí rồi.”

“? ? ?”

Các trưởng lão đang ngồi, trong đầu bay qua một chuỗi dấu chấm hỏi.

“Một tấm 20 triệu?” Thanh niên tóc đỏ khó có thể tin nhìn hắn: “Cậu đứa con ngốc nhà tư bản này, cậu là muốn vét sạch của cải tổng bộ sao?”

Đế Hồng khoát tay: “Tổng bộ đồng ý bỏ 1 triệu mua, đây là cực hạn.”

Phó Thanh Dương nhíu mày.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn là thành viên nhà nước, Phó Thanh Dương, cậu không phải đang làm ăn.” Cẩu trưởng lão trầm giọng nói, sau đó chuyển hướng, nói:

“Tôi cảm thấy 2 triệu là cực hạn, không thể nhiều hơn nữa, cậu nếu không đáp ứng, tôi tự mình tìm Nguyên Thủy Thiên Tôn.”

“10 triệu!”

“3 triệu!”

“5 triệu một tấm, nhưng có thể thực tế trả 3 triệu, 2 triệu còn lại, có thể đổi thành hạn mức xin tài liệu, năm mươi tấm Phá Sát Phù, chính là một cái hạn mức trăm triệu tài liệu.” Phó Thanh Dương nói.

Nguyên Thủy là Thần Dạ Du, thường thường thiếu tài liệu, đổi tiền tài thành hạn mức tài liệu, vừa lúc bổ khuyết nhu cầu của hắn, đồng thời cũng là phong cách xử lý nhà nước quen thuộc, tán thành.

Một tổ chức, nếu muốn ngưng tụ “tín ngưỡng”, nhất định phải phai nhạt tiền tài, cho nên mới sẽ xuất hiện tình huống lập công lao ngập trời, lại chỉ thưởng cho huân chương.

Trái lại, làm nhạt tiền tài không đại biểu không có lợi ích, chẳng qua lấy một loại hình thức khác để cho.

Ví dụ như hắn bây giờ giúp Nguyên Thủy tranh thủ hạn mức tài liệu.

Cẩu trưởng lão nhìn về phía Đế Hồng, nói:

“Đại trưởng lão, tôi cảm thấy có thể!”

Hai người đã cò kè mặc cả hồi lâu, Cẩu trưởng lão cứng rắn mang phí tổn từ 20 triệu chém tới 5 triệu, phần tinh khí thần mặc cả đó của các trưởng lão đã tiêu tán, phản đối nữa lại tỏ ra không nể mặt trưởng lão trẻ tuổi mới lên.

Trong lúc nhất thời không ai mở miệng.

Đế Hồng nhìn Teddy một cái, lại nhìn Phó Thanh Dương một cái, chậm rãi nói: “Được!”

Làm một trong những người nói chuyện của tổng bộ, hắn là có quyền gõ nhịp.

Phó Thanh Dương lại nhìn về phía Triệu trưởng lão: “Tôi cố gắng thay Thái Nhất môn tranh thủ được phương pháp chế tác Phá Sát Phù.”

Sắc mặt Triệu trưởng lão lúc này mới dễ coi hơn một chút, chậm rãi gật đầu.

Trương Nguyên Thanh nạp đầu bái luôn:

“Đa tạ Phó trưởng lão, trưởng lão anh minh thần võ, tư thái minh chủ, sớm hay muộn dọn sạch rác rưởi trên đời này, trèo lên đỉnh linh cảnh.”

Phát tài rồi!

Về sau cũng không cần lo lắng tài liệu không đủ, kinh phí không đủ nữa.

Phó Thanh Dương khẽ gật đầu, “Tôi đã ở trước mặt đại trưởng lão khẳng định, trong vòng ba ngày, cậu nếu không thể chế tạo ra năm mươi tấm Phá Sát Phù, thì mang phương pháp chế tác bán trao tay cho Thái Nhất môn.”

“Cố hết sức đi.” Trương Nguyên Thanh phát tài một khoản mặt mày hồng hào.

“Trở về bế quan đi.” Phó Thanh Dương hạ lệnh trục khách.

Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, thân thể tán loạn thành ánh sao như mộng ảo, bên tai truyền đến thanh âm nhàn nhạt của Phó Thanh Dương:

“Bình An Phù vẽ không tệ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận