Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1936: Cấu kết nghề nghiệp tà ác (2)

“Ặc, nhưng nếu là núi sâu rừng già, cho dù xuất hiện hiện tượng động vật ngủ say, rừng cây cũng có thể che phủ, vệ tinh chưa chắc có thể định vị được, nhưng có manh mối vẫn tốt hơn không có manh mối, ít nhất biết hắn ba ngày trước xuất hiện ở nơi nào. Ngày mai đi Tây Sơn nhìn xem, nếu gã này để lại DNA thì càng tốt.”

Hắn lấy ra điện thoại di động, gọi cho Khấu Bắc Nguyệt.

Mới vang hai tiếng, điện thoại liền kết nối, trong loa truyền đến thanh âm mơ mơ màng màng của Khấu Bắc Nguyệt:

“Hơn nửa đêm anh làm cái gì?”

Hiển nhiên là bị tiếng điện thoại đánh thức.

“Tìm cậu hỏi chút chuyện.” Trương Nguyên Thanh nói: “Nhân Gian Lưu Lãng Khách kia cậu quen không?”

“Không quen, từng bị hắn đánh.”

“Nói cứ như có ai chưa từng đánh cậu.”

“Anh...” Khấu Bắc Nguyệt nghiến răng nghiến lợi một phen, sau đó ngoan ngoãn trả lời: “Tôi chỉ biết hắn là người tỉnh Bát Quý, tới từ vùng nghèo khổ, là trẻ mồ côi, ừm, hình như là trẻ mồ côi, tính tình cổ quái, ích kỷ, rất không được người khác thích.”

“Đừng một câu một cái vùng nghèo khổ, cậu cũng chỉ một gã dân bản xứ thành phố cấp Địa, lấy đâu ra cảm giác về sự ưu việt, tôi người Tùng Hải trong mắt người cả nước đều là chân đất này còn chưa nói.” Trương Nguyên Thanh một bộ giọng điệu bố giáo dục con.

Đến từ tỉnh Bát Quý, thì ra nơi này là quê nhà của tên kia à... Trương Nguyên Thanh trầm ngâm một phen: “Cậu cảm thấy hắn đáng tin không, có thể đã âm thầm sa ngã hay không? Tôi nhớ rõ trên đại hội giảng kinh của Vô Ngân đại sư, nội tâm hắn cực độ vặn vẹo, cực độ khát máu.”

Nghề nghiệp tà ác tóm lại là nghề nghiệp tà ác, cho dù một lòng hướng thiện, xác suất sa ngã cũng lớn hơn hành giả hợp pháp, hơi chịu tình huống bên ngoài kích thích, nói không chừng liền sa ngã.

Biên cảnh nơi tràn ngập tội phạm như vậy, rất dễ dàng sa ngã.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn, không cho phép anh vũ nhục bạn của tôi!” Khấu Bắc Nguyệt giận dữ.

“Cậu lặp lại lần nữa!”

“Nguyên Thủy Thiên Tôn, không cho phép anh... Anh nói có thể có đạo lý, nhưng tôi muốn giải thích vài câu.”

“Được, cho cậu cơ hội giải thích.”

Khấu Bắc Nguyệt nói: “Tôi với hắn không thân, nhưng mà, Vô Ngân đại sư giảng pháp có thể hóa giải oán khí cùng chấp niệm trong lòng người ta, mặc kệ hắn trước đó có sa ngã hay không, bây giờ khẳng định sẽ không.”

“Hiểu rồi!” Trương Nguyên Thanh tắt máy.

“A đúng rồi, Tiểu Viên nói anh đang chế tạo cơ quan thuật, có thể hay không, ừm, tôi có thể thay anh thử dùng một lần hay không?” Khấu Bắc Nguyệt vẫn là không thể bỏ qua mặt mũi cầu hắn, vì thế thay đổi cái cách nói uyển chuyển.

Nói xong, chậm chạp chưa chờ được Nguyên Thủy Thiên Tôn trả lời, tập trung nhìn vào màn hình điện thoại di động, tức đến nổ phổi.

“Treo rồi? Đáng giận, gã này coi mình là cái gì, dùng xong là vứt?” Khấu Bắc Nguyệt nằm ở trên giường buồn bực hai chân đá một phen.

Trương Nguyên Thanh vừa tắt máy, tiếng bước chân truyền đến ở trong hành lang.

Cửa sắt sơn xanh lá của ký túc xá đẩy ra, bé trà xanh nhảy nhót tiến vào, trong tay kéo hành lý, bừng bừng hứng thú nhìn xung quanh.

“Oa, chúng ta đều ở nơi này sao, ca ca, anh cũng ở nơi này sao?” Cô tựa như chưa từng ở loại phòng ngủ đơn sơ này, nhưng lại rất có hứng thú.

Nữ Vương cùng Annie đi theo phía sau.

Tạ Linh Hi thuần thục đoạt chỗ nằm bên cạnh Trương Nguyên Thanh, ngửi ngửi gối đầu cùng đệm chăn, nhíu mày nói: “Rất lâu chưa dùng rồi, đầy cái mùi ngột ngạt.”

“Dùng tạm một phen đi, đại tiểu thư!” Trương Nguyên Thanh hầm hừ nói.

“Được mà, ca ca nói cái gì là cái đó.” Tạ Linh Hi cười ngọt ngào.

“Em nửa đêm đừng leo lên giường ca ca là được.” Nữ Vương ở một bên cười nhạo, cô cũng muốn chỗ nằm này, nhưng bị con bé này giành trước.

Annie thì mở ra hành lý, lấy ra một đống sản phẩm chăm sóc da, váy ngủ, khăn mặt dùng một lần cùng đồ dùng rửa mặt vân vân.

Phụ nữ chú ý tinh tế, phụ nữ càng xinh đẹp càng phải tinh tế.

Trương Nguyên Thanh nằm ở trên giường, hai tay gối lên đầu, nói: “Nói một chút đi, đều tìm hiểu được cái gì rồi?”

“Một cái huyện thành nhỏ xơ xác, kinh tế rất kém, nhưng kẻ nghiện không ít.” Nữ Vương dẫn đầu nói: “Chúng tôi đã đi quán bar, KTV loại cửa hàng mở về đêm này, phát hiện người hút thuốc phiện rất nhiều, trộm cắp cũng rất nhiều, hoàn cảnh trị an như là niên đại 80 90.”

“Thành thị biên cảnh, loạn một chút là bình thường.” Trương Nguyên Thanh gật gật đầu.

“Số lượng linh cảnh hành giả giai đoạn Siêu Phàm hẳn là không ít, chúng tôi đi sáu cửa hàng hoạt động về đêm, có ba cửa hàng hoạt động về đêm bên trong có linh cảnh hành giả trú đóng.” Tạ Linh Hi tiếp theo nói.

“Các cô gây chuyện rồi?” Trương Nguyên Thanh nói, linh cảnh hành giả giai đoạn Siêu Phàm, khi không bày ra kỹ năng, khác biệt với người thường không lớn, ít nhất mắt thường là không phân biệt được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận