Linh Cảnh Hành Giả

Chương 509: Khổ nhục kế (3)

“Chỉ là chế tạo ảo cảnh mà thôi... Ài, tôi cũng là nói với các trưởng lão như vậy, cho nên, tôi không dám nán lại ở Tùng Hải, chỉ có thể tới nhờ vào dì.” Trương Nguyên Thanh than thở, vẻ mặt uể oải.
Tiểu Viên lặng lẽ chăm chú nhìn hắn.

Nguyên Thủy Thiên Tôn mà cô quen biết, thần thái phấn chấn, tự tin sáng sủa, vài ngày không gặp, đã ủ rũ như vậy, xem ra là thật sự bị Ma Nhãn Thiên Vương đả kích rồi. Trong lòng Tiểu Viên dâng lên một ngọn lửa giận không hiểu.

Hít sâu một hơi, cô trầm ngâm nói: “Nếu chỉ là chế tạo ảo cảnh, tôi có thể dẫn cậu đi gặp Vô Ngân đại sư, thay cậu nói một chút.”

Trương Nguyên Thanh vội vàng cầm tay cô, bất ngờ nói:

“Thật?”

Tiểu Viên nhẹ nhàng rụt tay về, gật gật đầu.

Hai người lập tức tiến vào chỗ sâu trong khách sạn, vào thang máy, đến cửa phòng 404.

“Cốc cốc!”

Tiểu Viên gập ngón tay gõ vang cửa phòng:

“Vô Ngân đại sư, Nguyên Thủy Thiên Tôn có việc cầu kiến.”

Dứt lời, cô thử vặn tay nắm cửa, tay nắm cửa nếu có thể vặn được, liền ý nghĩa Vô Ngân đại sư bằng lòng gặp hắn. Trái lại, là không gặp.

Cô dễ dàng vặn mở ra tay nắm cửa, cảnh vật xung quanh theo đó vặn vẹo, nổi lên gợn sóng.

Trong chớp mắt, hai người xuất hiện ở trong miếu tràn đầy phong cách cổ, đỉnh đầu là khung trang trí vẽ đầy thần phật, phía trước là đại phật ánh vàng rực rỡ, niêm hoa sụp mí mắt, mắt khép hờ, giống như từ bi giống như hung dữ.

Trương Nguyên Thanh hít sâu một ngụm không khí nồng đậm mùi hương nến, hai tay chắp lại:

“Đại sư, tôi bị Ma Nhãn Thiên Vương nhằm vào, hôm qua suýt nữa chết ở trong tay hắn, các trưởng lão phân bộ Tùng Hải chế định một bộ kế hoạch...” Lập tức mang hành động đối phó Ma Nhãn thuật lại cho Vô Ngân đại sư.

Vô Ngân đại sư im lặng ngồi ngay ngắn, không đáp lại.

Trương Nguyên Thanh cúi đầu vái: “Xin đại sư cứu tôi.”

Vô Ngân đại sư vẫn im lặng.

Tiểu Viên nhịn không được nói: “Đại sư, nếu chỉ là chế tạo ảo cảnh, không trở ngại với ngài tu hành. Nguyên Thủy đã bị Ma Nhãn hãm hại, ngài ra tay giúp đỡ, không tính là phá hỏng quy củ.”

Sau sự yên tĩnh dài đằng đẵng, thanh âm Vô Ngân đại sư đè nén đau đớn vang lên:

“Được!”

“Đến lúc đó, bóp nát tấm ngọc phù này là được.”

Dứt lời, một luồng hào quang âm u từ trong tay áo hắn bay ra, rơi ở bên chân Trương Nguyên Thanh. Trương Nguyên Thanh mừng rỡ: “Đa tạ đại sư.”

Hai người không dừng lại, khom người rời khỏi cổ miếu.

Trong tay Trương Nguyên Thanh cầm Nhập Mộng Ngọc Phù, như trút được gánh nặng phun ra một hơi, nghiêng đầu nói với Tiểu Viên bên cạnh: “Tôi gọi điện thoại báo cáo trước một phen.”

Tiểu Viên thản nhiên nói: “Vì sao không trực tiếp đi.”

Quá mệt rồi, muốn uống ngụm nước nghỉ ngơi một chút... Trương Nguyên Thanh nghiêm túc nói:

“Đã khó được đến thành phố Kim Sơn một chuyến, tôi đương nhiên là muốn ở chung với dì Tiểu Viên nhiều một chút.”

Tiểu Viên nghe xong ngẩn ra.

Trương Nguyên Thanh đã đi tới một bên, lấy ra điện thoại di động, gọi vào số Phó Thanh Dương.

Phó Thanh Dương vẫn luôn chờ trả lời, nhạc chuông vang vài giây, bên kia lập tức kết nối. Hắn mở miệng câu đầu tiên chính là:

“Thế nào? Vô Ngân đáp ứng ra tay chưa?”

Trương Nguyên Thanh liếc một lần Tiểu Viên xoay người tiến vào thang máy, chờ cửa thang máy khép lại, lúc này mới nói:

“Tôi đã nói với Vô Ngân đại sư, phân bộ Tùng Hải muốn đối phó Ma Nhãn Thiên Vương, mới đầu là không đáp ứng, tôi liền nói, Ma Nhãn khinh người quá đáng, đã tìm tới trường học của tôi, suýt nữa giết tôi. Không ngờ Vô Ngân đại sư lập tức đáp ứng, làm tôi có chút ngoài ý muốn.”

Phó Thanh Dương có chút bất ngờ, im lặng một giây, cảm khái nói: “Không ngờ Vô Ngân coi trọng cậu như thế.”

Nếu bây giờ là tình huống mặt đối mặt, thân là Thám Báo cao cấp Phó Thanh Dương có thể nhìn ra Nguyên Thủy Thiên Tôn đang nói dối. Trương Nguyên Thanh: “Vô Ngân đại sư cho tôi một khối ngọc phù, là vật trung gian kết nối ông ấy.”

Hắn nói xong, nhẹ nhàng ma sát ngọc thạch màu đen trong tay, bóng loáng mượt mà, mát lạnh.

Cái ngọc phù này không khác gì ngọc phù lần trước, bé trà xanh còn có một khối, đến nay chưa sử dụng.

Nhưng hai khối ngọc phù tính chất là khác nhau, tấm kia của bé trà xanh, Vô Ngân đại sư đưa ra hứa hẹn là trong lúc nguy cấp cứu cô một mạng.

Loại đại lão cấp bậc này, thường thường là một ngụm nước miếng một cái đinh, nói cái gì là cái đó, cho nên Trương Nguyên Thanh không thông minh vặt, lợi dụng ngọc phù kia của Tạ Linh Hi mang Vô Ngân đại sư “lừa” ra. Đến lúc đó, kết quả quá nửa là Vô Ngân đại sư dẫn hắn chạy lấy người, sẽ không nhúng tay chiến đấu của Ma Nhãn cùng Ngũ Hành minh. Muốn để Vô Ngân đại sư hỗ trợ chế tạo ảo cảnh mê hoặc Ma Nhãn Thiên Vương, nhất định phải có bản thân hắn chính mồm hứa hẹn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận