Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1215: Cô gái nhỏ nón đỏ (4)

Nữ Vương cùng Tạ Linh Hi tiến vào phòng, ngồi xuống ở gường quý phi bên giường.
Trương Nguyên Thanh từ trong ô vật phẩm lấy ra hai món đạo cụ, một sợi roi nâu đậm, một cái áo choàng tối đen như màn đêm.

Hắn ném áo choàng cho Tạ Linh Hi:

“Đây là thứ gia tộc em cho anh, gọi là Áo Choàng Đi Đêm, khoác nó, em liền có được Tiềm Hành của Thần Dạ Du. Trả giá là trong lúc tiềm hành không thể công kích, không thể thi triển kỹ năng, cùng với nghỉ ngơi điên đảo. Mỗi lần tiềm hành chỉ duy trì ba phút.

“Em là Nhạc Sĩ, sức chiến đấu quá thấp, cũng không có kỹ năng giữ mạng, đạo cụ này cho em.”

Tạ Linh Hi trong lòng nở hoa, cô dang đôi tay liền lao về phía Trương Nguyên Thanh: “Nguyên Thủy ca ca thật tốt... A !”

Bị Quan Nhã bên giường nhấc chân nhẹ nhàng đá văng ra, ‘bốp’ một tiếng ngã ở trên mặt đất.

“Đừng động tay động chân đối với bạn trai chị.” Quan Nhã hừ một tiếng.

Nữ Vương nhìn roi một lần, lại nhìn Trương Nguyên Thanh một cái, tâm tình chờ mong mà khẩn trương.

“Roi Thần Nông, có được ba công năng lớn phá giáp, độc tố, trói buộc.” Hắn ném roi cho Nữ Vương: “Cô là Thủy Quỷ, năng lực tự bảo vệ mình đủ, nhưng thiếu kỹ năng công kích mạnh mẽ, nó có thể bù lại sở đoản của cô.”

Nữ Vương mừng như điên tiếp nhận roi, vừa đọc lấy tin tức vật phẩm, vừa kích động nói:

“Đạo cụ phẩm chất Thánh Giả, tôi, tôi một Siêu Phàm cấp ba, nằm mơ cũng không dám nghĩ... Quả nhiên theo đúng lãnh đạo chính là một cuộc đời khác mà, đội trưởng...”

Cô nhìn Tạ Linh Hi một cái, “Tôi sẽ không ôm cậu, ừm, dù sao cửa phòng tôi là không khóa.”

Trêu chọc xong, mắt cô ửng đỏ, thấp giọng nói: “Cảm ơn đội trưởng.”

Nữ Vương khác với Tạ Linh Hi, người sau là dòng chính Tạ gia, đạo cụ phẩm chất Thánh Giả, đối với cô mà nói quý giá, nhưng không phải mong muốn mà không thể chạm tới.

Chờ Tạ Linh Hi tiến vào phó bản giết chóc, Tạ gia khẳng định sẽ ban cho đạo cụ phẩm chất Thánh Giả không vượt qua mức cao nhất cường độ phó bản, được phép sử dụng.

Nhưng Nữ Vương lại khác, cô là nhân viên tầng trung tầng dưới của Ngũ Hành minh, không có bối cảnh, không có gia thế, không hưởng thụ được tài nguyên chất lượng quá tốt.

Thứ duy nhất lấy ra được là vẻ đẹp, nhưng vẻ đẹp thứ này, ngươi giữ mình trong sạch không biết biến báo, cơ bản vô dụng.

Cho nên một món đạo cụ phẩm chất Thánh Giả, cho dù là bình thường nhất, đối với cô mà nói cũng đủ quý giá.

Cô chưa lập được công lao, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không yêu cầu cô ngủ cùng, đã mang một đạo cụ Thánh Giả tặng cô, cái này hiển nhiên là bắt nguồn từ tình nghĩa.

“Như vậy, tôi cùng Quan Nhã còn có việc cần nói, hai người...”

Trương Nguyên Thanh nghĩ nên đuổi người rồi, nào ngờ bé trà xanh vội nói: “A, Nguyên Thủy ca ca, các người đi ra ngoài một phen đi, con gái bọn em có mấy lời riêng muốn nói.”

Nữ Vương liên tục gật đầu:

“Nhốt ở trong biệt thự rất nhàm chán, tôi cũng muốn tìm Quan Nhã uống trà.”

Không phải chứ, hai người chính là báo đáp tôi như vậy sao? Trương Nguyên Thanh liếc Quan Nhã một cái, thấy cô thờ ơ, lập tức hùng hổ rời đi.

...

Rời khỏi phòng, Trương Nguyên Thanh tới phòng khách, liếc một cái thấy Lý Thuần Phong bên bàn tròn gõ phím, cười nói:

“Ngày nào đó anh thật lòng theo tôi lăn lộn, tôi cũng tặng anh một món đạo cụ phẩm chất Thánh Giả.”

Ánh mắt Lý Thuần Phong không rời màn hình máy tính, “Ừm” một tiếng:

“Con đường của tôi còn chưa trả lời, đạo cụ cậu muốn phải chờ.”

Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, quay về phòng.

Còn có một hứa hẹn chưa thực hiện.

Hắn móc điện thoại di động, mở tin nhắn, nhập vào số điện thoại di động của Âm Cơ:

“Bàn Xoay Âm Dương cùng đầu Thánh Anh bán rồi, gửi tôi số thẻ của chị.”

Sao chép nội dung tin nhắn, theo thứ tự gửi cho anh Gà Đỏ, Hạ Hầu Ngạo Thiên, Tự Do Chi Ưng, Hạ Thụ Chi Luyến, còn có Vân Mộng phân bộ Thanh Hòa.

“Tôi hi vọng tôi có thể được chia 80 triệu!” Hạ Hầu Ngạo Thiên trả lời như thế.

“Ha ha, Nguyên Thủy Thiên Tôn quả nhiên giữ chữ tín, ngày khác tới tỉnh Bảo Thang, tôi mời cậu uống canh.” Đây là câu trả lời của anh Gà Đỏ.

Tự Do Chi Ưng, Âm Cơ, Vân Mộng trực tiếp gửi số thẻ.

“Chuyện Bàn Xoay Âm Dương, hẳn là ồn ào không quá vui vẻ với phân bộ Giang Hoài nhỉ.” Hạ Thụ Chi Luyến gửi số thẻ tới, đồng thời nói.

“Bọn họ muốn dựa vào phần thưởng treo thưởng cầm về bàn xoay, tôi không đồng ý.” Trương Nguyên Thanh trả lời.

Hạ Thụ Chi Luyến trả lời nói:

“Cậu là không biết, hàng năm hướng gia tộc Nhạc Sĩ mua Sinh Mệnh Nguyên Dịch, trưởng lão các phân bộ lớn, đều sẽ bởi vì hạn mức Sinh Mệnh Nguyên Dịch, tranh vỡ đầu chảy máu.”

“Chẳng qua tranh thì tranh, cũng không ảnh hưởng quan hệ cá nhân, không cần lo lắng bởi vì sự kiện này, trưởng lão chấp sự phân bộ Giang Hoài sẽ đối địch cậu, cậu cũng không cần đối địch hắn, phong cách quan phương chính là vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận