Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1305: Kẻ địch không ngờ tới (3)

Vài giây sau, Âm Cơ nhíu cặp lông mày thanh tú, cô nâng mắt nhìn nhìn Trương Nguyên Thanh, trầm giọng nói: “Linh thể của cô ấy đã hoàn toàn tiêu tán.
Vừa dứt lời, trong đám người vang lên xôn xao.

Trương Nguyên Thanh chú ý tới, nếu vừa rồi ánh mắt Âm Cơ là tín nhiệm, lúc này liền biến thành nghi hoặc, cùng với một tia hoài nghi.

Dù sao có thể làm được chuyện này, chỉ có Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Âm Cơ cũng như vậy, huống chi là người khác.

“Còn nói không phải ngươi!” Liễu Chí Nghĩa chỉ vào Trương Nguyên Thanh, nói: “Người đã chết, linh thể cũng không còn, trừ ngươi ra, còn có ai có thể làm được? Ngươi cho rằng chết không có đối chứng phải không, chúng ta nhiều người như vậy đều thấy, mọi người đều là nhân chứng, ngươi đừng mơ chống chế, Nguyên Thủy Thiên Tôn, hôm nay chính là thời điểm ngươi thân bại danh liệt.”

Tạ Linh Uẩn mắt lệ nghẹn ngào: “Ngươi, ngươi sao có thể đối đãi Yên Nhi như vậy... Cô ấy mới mười bảy tuổi mà.”

Diệu Đằng Nhi hốc mắt đỏ lên, trợn mắt nhìn: “Ngươi còn có cái gì muốn nói?”

Mấy vị danh viện quan hệ tốt với Yên Nhi, đều ném đến cái nhìn chăm chú phẫn nộ.

Trương Nguyên Thanh giải thích: “Đầu tiên, tôi không có động cơ giết cô ấy, sắc đẹp không thể coi là lý do tôi giết cô ấy, không thể kết luận được. Tiếp theo, không có linh thể, còn có một loại khả năng khác, Yên Nhi sớm đã chết, cô ấy bị người ta đoạt xá, sau khi người đoạt xá cô ấy rời khỏi, thi thể là không có linh thể lưu lại. Âm Cơ chấp sự, tôi nói đúng không.”

Âm Cơ gật gật đầu, khẳng định lí do của hắn, nói: “Quả thật như thế, chẳng qua, Nguyên Thủy Thiên Tôn, cậu là Thần Dạ Du, cậu chưa phát hiện được một chút nào?”

Trương Nguyên Thanh lắc đầu: “Tôi cái gì cũng không thấy.”

Âm Cơ nhíu mày nói: “Cái này không hợp lý, trừ phi, người nọ không phải Thần Dạ Du. Hoặc là, trừ năng lực của Thần Dạ Du, còn có năng lực khác, có thể che mắt cảm giác của cậu.”

“Lại là cãi láo, Âm Cơ chấp sự, đừng tin tưởng hắn.” Liễu Chí Nghĩa hầm hừ nói: “Có lẽ còn có một loại khả năng, hắn quả thật không phải mơ ước sắc đẹp của Yên Nhi, mà là Yên Nhi vào nhà vệ sinh, không cẩn thận nghe được một ít lời không nên nghe, cho nên bị Nguyên Thủy Thiên Tôn diệt khẩu, các vị, như vậy có phải càng hợp lý hơn hay không?”

Vẻ mặt mọi người nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn lập tức thay đổi.

“Đừng nói lời thừa với hắn, gọi điện thoại thông báo Dương trưởng lão. Chấp sự Cao Sơn Lưu Thủy, anh gọi điện thoại thông báo trưởng lão phân bộ Tùng Hải. Các vị, mọi người theo dõi Nguyên Thủy Thiên Tôn, đừng để hắn chạy thoát.” Một vị danh viện phẫn nộ thét chói tai.

Lập tức, liền có người từ trong túi lấy ra điện thoại di động, chuẩn bị gọi điện thoại.

Trừ năng lực của Thần Dạ Du, còn có năng lực khác?

Trương Nguyên Thanh không để ý mọi người tình cảm quần chúng trào dâng, lời của Âm Cơ, làm hắn thể thù quán đỉnh. Hắn nghĩ tới cái gì, trước nhặt lên vòng cổ của Yên Nhi, sau đó lần lượt trang sức trên người nàng đều mò một lần.

Tiếp theo, hai tay hắn mò ở trên xác Yên Nhi, mò rất cẩn thận, không bỏ qua bất cứ một chi tiết nào.

Không có? !

Không có đạo cụ, trên người Yên Nhi không có đạo cụ.

Cái phát hiện này, khiến con ngươi Trương Nguyên Thanh hơi co lại.

Không có đạo cụ, vậy cô ta như thế nào câu động được tình dục của mình, thi triển thủ đoạn Huyễn Thuật Sư như thế nào?

Yên Nhi từ câu dẫn hắn, đến sau khi mưu tính bại lộ “tự sát”, toàn bộ quá trình đều bị hắn thấy ở trong mắt, thứ trên người cô, không thừa một món, không thiếu một món.

Cái này chỉ có thể nói rõ một sự kiện, đối phương là một vị Huyễn Thuật Sư.

Nhưng Huyễn Thuật Sư không có năng lực đoạt xá, đoạt xá thật ra chính là Phệ Linh + nhập vào, là đặc tính chỉ nghề nghiệp Thần Dạ Du có.

Một kẻ địch đã có được kỹ năng của Thần Dạ Du, lại kiêm có năng lực của Huyễn Thuật Sư... Trương Nguyên Thanh chợt trợn tròn mắt.

Không phải chứ? Sẽ không là hắn chứ, vừa rồi trêu chọc mình, dụ dỗ mình, hướng mình thi triển sắc đẹp, là một lão mõ ngàn năm trước?

Hơn nữa còn là lão mõ nam?

Trong đầu Trương Nguyên Thanh hiện lên một cái tên: Thuần Dương chưởng giáo!

“Ồ, điện thoại di động sao không có tín hiệu?”

Rất nhanh, có người phát hiện điện thoại di động bị che chắn tín hiệu, mọi người nghe vậy, đều lấy ra điện thoại di động xem xét, không có ngoại lệ, điện thoại di động của mọi người đều không có tín hiệu, ngay cả mạng không dây cũng không có.

Cùng lúc này, một ông lão tóc hoa râm chen đám người ra, đi đến bên người Diệu Đằng Nhi, thấp giọng nói: “Tiểu thư, câu lạc bộ bị một luồng lực lượng thần bí bao phủ, tôi không thể phá vỡ, tất cả mọi người nơi này đều không ra được.

“Cái gì?” Diệu Đằng Nhi biến sắc hẳn.

Biến sắc tương tự còn có các vị khách xung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận