Linh Cảnh Hành Giả

Chương 3128: Tượng trưng (1)

Hắn không dám về nhà nữa, cố gắng, không ngừng hoàn thành nhiệm vụ của Phán Quan Mắt Quỷ, nếu không Phán Quan Mắt Quỷ sẽ lợi dụng Chén Thánh Sa Ngã, để bọn họ biết cái gì là cực hạn thống khổ.
Hắn còn nhớ tới càng nhiều chuyện hơn, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thí luyện, phó bản hắn lần thứ hai tiến vào chính là Đường Hầm Xà Linh.
Đó là một phó bản hắn nhất định phải chết, là không gian thông đạo đột nhiên vỡ ra, để hắn thoát đi phó bản.
Lỗi hệ thống này rất lâu rồi cũng chưa nghĩ thông, thẳng đến về sau mới biết được, là cậu âm thẩm giúp hắn thoát ly phó bản, trả giá là điểm kinh nghiệm về 0, đương nhiên, hắn lúc đó vừa trở thành linh cảnh hành giả, bản thân đã không có bao nhiêu điểm kinh nghiệm.
Trong phó bản Đường Hầm Xà Linh, câu kia trong khung chat của giày khiêu vũ màu đỏ: “Kỹ năng nhảy của ngài vẫn là hỏng bét trước sau như một”.
Không phải nhận ra thẻ nhân vật Ma Quân trong cơ thể hắn, mà là nhận ra hắn!
Chuyện cũ từng màn lướt qua, từ năm 2019 đến năm 2023, mảnh vỡ kí ức cuối cùng đen kịt một màu, trong đen kịt truyền đến tiếng bước chân.
Tiếng bước chân kia trống trải, nhẹ nhàng, tựa như đến từ đoạn nhớ nhung kia, đoạn không bỏ được kia sâu trong lòng.
Hắn nghe thấy tiếng bước chân dừng ở cửa ra vào, vặn ra chốt cửa, sau đó đứng ở bên tai.
Một thanh âm dịu dàng quen thuộc vang lên bên tai:
“Nguyên Tử, sẽ ở sau mười lăm phút, bảy rưỡi sáng sớm cậu sẽ tỉnh lại, cậu tỉnh lại, là tân sinh năm thứ nhất của đại học Tùng Hải, cậu lúc cấp 3 đã có bệnh ở đầu, mẫu thân Trần Thục vì trị bệnh cho cậu, mang cậu đi khám hết bệnh viện lớn trong nước, cuối cùng ở nước ngoài tìm được thuốc trị liệu bệnh trên đầu cho cậu, thuốc đặt ở trong ngăn kéo tủ đầu giường...
“Sau ba lần, cậu phải nhớ kỹ tôi, đồng thời tin tưởng không nghi ngờ...”
Sau đó, hắn ở trong bệnh đau đầu phát tác tỉnh lại, nhận được thẻ nhân vật anh Binh gửi tới!
Thẻ nhân vật khởi động lại hoàn tất, khởi động lại hoàn tất...
Ký ức ăn khớp.
Từ trước tới giờ đều không có bệnh đau đầu, cái gọi là bệnh đau đầu, là linh hồn hắn quá mức cường đại, thân thể không cách nào dung nạp dẫn đến; là sau khi tàn hồn hắn cùng linh hồn tinh khiết trong thể xác con rối khâu lại không xứng đôi dẫn đến.
Theo vị cách của hắn tăng lên, thể xác dần dần có thể dung nạp linh hồn cường đại, bệnh đau đầu liền không tái phát nữa.
Khó trách hắn “ký ức quay lại” vĩnh viễn không cách nào trở lại thời kỳ cấp 3, ở ngày đó anh Binh gửi đến thẻ nhân vật liền dừng lại.
Bởi vì đó là ngày đầu tiên hắn sống lại.
Đời người thoáng như một giấc chiêm bao!
Một giấc chiêm bao!
Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm: “Ma Quân là mình, mình là Ma Quân...”
Chín con Kim Ô đều trở về trong cơ thể, một vầng mặt trời chậm rãi dâng lên, chiếu tan tất cả hư ảo!
Thái Dương Chi Chủ sinh ra!
Thế giới hiện thực, bầu trời trong xanh, đột nhiên xuất hiện một vầng mặt trời màu vàng.
Nó cũng không lóa mắt hơn mặt trời hiện thực, khi nhìn thẳng vào nó, mắt thậm chí sẽ không đau xót rơi lệ, vầng mặt trời màu vàng này tựa như là từ một thời không khác chiếu tới.
Từ ‘Tia sáng’ để định nghĩa mà nói, nó không bá đạo chói mắt như vậy, càng thêm giống một loại kỳ quan vũ trụ hiếm thấy.
Nhưng từ cảm thụ cá nhân mà nói, người nhìn thẳng nó, tắm rửa dưới ánh mặt trời, không tự chủ ở trong lòng sám hối sai lầm trong quá khứ mình phạm phải, sám hối ý niệm tà ác đã từng sinh ra.
Cả người như giẫm trên lớp băng mỏng, trạng thái nơm nớp lo sợ.
Vầng mặt trời màu vàng kia trên bầu trời, tựa như là trật tự, là luật pháp, là công nghĩa, là đạo đức, nó xuất hiện ở nơi đó, là muốn thẩm phán người đời.
Đến mức không ai ý thức được, phải dùng điện thoại, camera các loại thiết bị quay chụp lại kỳ quan cổ kim chưa từng có này.
Kinh thành.
Ngõ nhỏ cũ kỹ, Tôn trưởng lão nằm trên xích đu phơi nắng ấm, mi tâm đột nhiên chiến ra dấu ấn Thái Dương, Nhật chi thần lực trong cơ thể bạo loạn, xoang mũi, khoang miệng phun ra từng luồng ánh nắng màu vàng nóng rực.
Lão lao thẳng tắp từ trên ghế xích đu bị đốt thành tro tàn dậy, nhìn về phía mặt trời màu vàng kia trên bầu trời, toàn thân không ngừng run rẩy, không biết là kích động, vui sướng, hay là sợ hãi cùng kính sợ.
Nhật chi thần lực trong cơ thể càng thêm bành trướng, tựa như là đang ăn mừng, reo hò.
Tôn trưởng lão giọng run run nói: “Thái Dương Chi Chủ sinh ra rồi...”
Cùng lúc đó, các Thần Nhật Du của Thái Nhất môn, đều đang ngẩng đầu nhìn vầng mặt trời chói chang kia, lâm vào trong run rẩy cùng kích động phát ra từ trong linh hồn.
Liên bang Tự Do.
Một thành phố nhỏ bốc khói cuồn cuộn, khắp nơi đều là tường đổ ngói vỡ, Phong Lôi Song Thần vừa lấy sét đánh cùng gió lốc nhổ đi khí tức tà ác trong thành thị, sững sờ nhìn mặt trời màu vàng trên bầu trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận