Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1550: Hàn ý đầu thu (1)

Nhưng Thuần Dương chưởng giáo tương tự cũng là một vị Huyễn Thuật Sư, đối với linh lực của Huyễn Thuật Sư có sự khát cầu bản năng, bởi vậy, là kẻ địch của Hư Vô giáo phái.

“Chúa tể phụ trách bắt Thuần Dương chưởng giáo là ai?” Trong áo choàng vang lên thanh âm hư ảo khó lường.

“Là Hồng Anh trưởng lão của Thái Nhất môn, ‘Khiêu Chiến Cao Phong’ trưởng lão phân bộ Hàng thành Ngũ Hành minh.” Nhóc mập nói.

Trao đổi tin tức cơ bản là điều kiện tiên quyết để đạt thành hợp tác, Nguyên Thủy Thiên Tôn sớm gửi đến hộp thư của hắn.

Đại trưởng lão trầm ngâm lần nữa, thời gian mấy hơi thở sau chậm rãi nói:

“Trả lời bọn họ, hai ngày sau, do ngươi ra mặt bàn bạc chuyện hợp tác.”

A? Mình ra mặt?

Vẻ mặt nhóc mập nhất thời cổ quái, có loại cảm giác tự bê tảng đá đập chân mình.

Đại trưởng lão đáp ứng hợp tác ở trong dự liệu, nam phái đã tổn thất hai vị Thánh Giả, làm tổ chức tà ác số lượng thưa thớt, Thánh Giả là rất quý giá.

Hơn nữa lấy cấp bậc của Thuần Dương chưởng giáo, tổn thất hai vị Thánh Giả mới chỉ vừa bắt đầu.

Bóp chết uy hiếp ở trong nôi là quyết sách sáng suốt, nhưng vì sao là mình ra mặt? Mình vừa mới tấn thăng Thánh Giả, ngày lành còn ở phía sau, không muốn cuốn vào trận phân tranh này.

Nhóc mập ở trong lòng kháng nghị, không dám nói ra.

Người khổng lồ áo choàng cao lớn cúi đầu, chăm chú nhìn hắn, một làn sóng âm như vô số thanh âm hợp thành lao tới:

“Không muốn?”

Nhóc mập bị dọa dập đầu ngay xuống đất, lớn tiếng nói:

“Thuộc hạ nguyện vì tổ chức vượt lửa qua sông, chết cũng không tiếc.”

“Tốt lắm.” Sóng âm giảm xuống thành đề-xi-ben bình thường, người khổng lồ áo choàng nói: “Vãng Sự Vô Ngân gần đây có động tĩnh gì.”

“Cuối tháng Tám muốn triệu tập thành viên đoàn đội, tụng kinh giảng pháp, hóa giải lệ khí.” Nhóc mập thản nhiên báo cáo.

Ngày đó hắn lúc gặp Vô Ngân đại sư, đã từng nói mình là người Hư Vô giáo phái, sau khi gia nhập khách sạn, càng thản nhiên hướng Vô Ngân đại sư bày tỏ, Hư Vô giáo phái mệnh lệnh mình theo dõi chặt hắn.

Vô Ngân đại sư đã cho phép.

“Đại trưởng lão, Vô Ngân đại sư lánh đời không ra, cùng chúng ta đạo khác nhau, nhưng cũng nước giếng không phạm nước sông, ta cho rằng, không cần cố ý chú ý bọn họ.” Nhóc mập thật cẩn thận nói ra ý tưởng.

Trong đại điện truyền đến tiếng thở dài:

“Vãng Sự Vô Ngân hai mươi năm trước đã là Chúa Tể đỉnh phong rồi, giáo chủ nói, hắn rất có thể đã bước ra một bước đó, đạt tới tầng cấp Bán Thần.”

Vô Ngân đại sư đã tới gần tầng cấp Bán Thần? Giáo chủ lời này là có ý tứ gì, hắn không muốn nhìn thấy Vô Ngân đại sư đạt tới tầng cấp đó?

Trong lòng nhóc mập hoảng hốt, đã kinh ngạc tầng cấp của Vô Ngân đại sư, lại lo lắng thái độ của giáo chủ.

Đang muốn thử, chợt thấy cảnh vật đại điện trở nên mơ hồ, ở sau khi xuyên qua không gian kỳ quái, mông lung, hắn mở mắt.

Hắn bị đại trưởng lão đưa ra khỏi cảnh trong mơ rồi.

“Phù !”

Nhóc mập ngồi dậy, nhíu mày, mơ hồ có loại dự cảm bất hảo.

Trong bất tri bất giác, hắn đã bắt đầu lưu luyến cuộc sống yên bình nơi này, không có kẻ địch, không có áp lực, mỗi ngày đi ship hàng tuy nhàm chán, lại phong phú.

“Đi gặp Vô Ngân đại sư một chút...”

Hắn đứng dậy xuống giường, chạy ra khỏi phòng.



Trương Nguyên Thanh tiếp nhận kẹp văn kiện, mở ra, nhanh chóng nhìn lướt qua danh sách lớp huấn luyện.

Đại bộ phận hành giả quan phương chỉ có một lần cơ hội tiến vào học viện Tần Phong, đó chính là sống qua thời kỳ thực tập, trở thành quan phương hành giả chính thức.

Sau đó tiến vào học viện, tiến hành huấn luyện kỳ hạn bảy ngày, tìm hiểu tri thức các tổ chức lớn, nghề nghiệp, đương nhiên cũng bao gồm linh cảnh.

Trương Nguyên Thanh nhanh chóng lật xem danh sách, ghi nhớ Thần Dạ Du đánh dấu đỏ, nghĩ chờ Tôn Miểu Miểu gửi danh sách tới, lại lần lượt đối chiếu.

Phó Thanh Dương tựa vào ghế dựa lưng, nói:

“Cậu muốn thông qua danh sách huấn luyện tra thân phận thủ lĩnh Ám Dạ Mân Côi, không có khả năng thành công, bởi vì cậu đã xem nhẹ một sự kiện.”

Trương Nguyên Thanh dời ánh mắt từ trong kẹp văn kiện ra, nhìn qua: “Chuyện gì?”

“Trước khi Sở gia diệt môn, Ám Dạ Mân Côi là không có thủ lĩnh, không khó phỏng đoán, lúc đó, thủ lĩnh Ám Dạ Mân Côi đã chết, hắn dựa vào đạo cụ loại quy tắc của Sở gia Mẫu Thần Tử Cung, để sống lại.” Phó Thanh Dương nhìn kẹp văn kiện một lần:

“Mà học viện Tần Phong thành lập chỉ có mười bốn năm, thủ lĩnh Ám Dạ Mân Côi không có khả năng từng tiến vào Tần Phong.”

Trương Nguyên Thanh ngẩn ra: “Anh nói rất đúng.”

Hắn đã quên chi tiết này, học viện Tần Phong lập trường mười bốn năm, viện trưởng Lý Ngôn Hề đã chết từng đề cập, chẳng qua lúc ấy sức chú ý của hắn đều ở trên suy tư thân phận của người mặc giáp.

Bởi vậy chưa ghi nhớ chi tiết này ở trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận