Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1804: Thông Linh Sư này nhất định là bạn gái cậu nhỉ? (3)

“Anh cũng thật âm hiểm.” Quan Nhã nhéo nhéo mặt bạn trai.
“Người âm hiểm là em trai em, đây là chủ ý của hắn, ác nhân tự có ác nhân trị.” Trương Nguyên Thanh hừ hừ nói: “Bọn họ đã không để ý võ đức, thì chớ trách chúng ta lừa gạt, đến đánh lén, ăn bao nhiêu, hết thảy đều phải nôn ra.”

Khi nói chuyện, đã mười điểm sáng.

Trương Nguyên Thanh mở ra giao diện bang phái, nhấn mở “Mặc tông cơ quan thành”.

Bên tai truyền đến tiếng linh cảnh nhắc nhở quen thuộc, sau khi đọc giây 30, cảnh vật trước mắt nổi lên gợn sóng, trở nên mơ hồ.

Một đợt “ánh sóng nhộn nhạo” mông mông lung lung, ngay sau đó, hình ảnh tiếp cận bình tĩnh, trời xanh mây trắng cùng non xanh nước biếc chiếu vào mi mắt.

Trương Nguyên Thanh phát hiện mình đang ở một đường hẹp quanh co, trước người là rừng cây rậm rạp, phương xa là dãy núi mênh mang uốn lượn như rồng, phía sau đồng hoang mọc cỏ xanh phập phồng, điểm xuyết rải rác hoa dại muôn hồng nghìn tía.

Bên người là Quan Nhã, chỗ xa nữa là Tiểu Viên, Thiên Hạ Quy Hỏa, Triệu Thành Hoàng, Tôn Miểu Miểu, Hạ Hầu Ngạo Thiên, Anh Gà Đỏ cùng Ryo Asano.

Tổng cộng chín người.

“Chào các bạn! Lại gặp mặt rồi.”

Anh Gà Đỏ dẫn đầu triển khai kết giao nhiệt tình, lần lượt bắt tay với đám người Tôn Miểu Miểu.

Thiên Hạ Quy Hỏa không quan tâm hắn.

Anh Gà Đỏ lại chạy tới nhiệt tình bắt tay với Ryo Asano, “Thì ra là em gái xinh đẹp như vậy, bộ dạng rất nhu thuận, làm quen một lần, Hoa Đô Anh Gà Đỏ, người Hoa Đô bọn anh tương đối thu mình, em gái Asano có bạn trai chưa, anh giới thiệu một người cho em.”

Thiên Hạ Quy Hỏa thản nhiên nói: “Bộ dáng nhiệt tình đó của cậu như là đến từ đông bắc.”

Anh Gà Đỏ không để ý tới hắn chút nào, vui vẻ chạy đến trước mặt Tiểu Viên, vừa cảm khái cô xinh đẹp lạnh lùng, vừa lớn tiếng nói:

“Nguyên Thủy Thiên Tôn, người này chính là Tiểu Viên nhỉ? Thông Linh Sư kia trong phó bản Ngũ Hành Chi Loạn phản bội trận doanh vì cậu? Ai u, quả thật xinh đẹp, có phải bạn gái cậu hay không?”

Tiểu Viên lạnh lùng liếc hắn một cái, sau đó nhìn về phía Quan Nhã, nói: “Bạn gái thật ở bên kia kìa.”

Không khí đột nhiên trầm mặc một phen.

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Quan Nhã.

Nụ cười hào sảng của Anh Gà Đỏ ngượng ngùng ở trên mặt.

Quan Nhã tự nhiên thoải mái mỉm cười, “Chào anh, tôi tên là Quan Nhã, bạn gái của Nguyên Thủy.”

“A cái này... Xin chào xin chào, Ha ha ha, ha ha ha” Anh Gà Đỏ cười vài tiếng xấu hổ.

Gã thối tha này, rõ ràng đã có bạn gái, còn ái muội với Thông Linh Sư, còn, còn thường xuyên đùa giỡn mình... Tôn Miểu Miểu tức giận phình má, mặt nhất thời dài như cái bơm.

Sao lại mang bạn gái và đối tượng ái muội cùng nhau kéo vào phó bản, quá mức không khôn ngoan... Thiên Hạ Quy Hỏa âm thầm nhíu mày, thao tác thiểu năng như thế, không giống chuyện Nguyên Thủy Thiên Tôn sẽ làm ra, đổi thành Hạ Hầu Ngạo Thiên hoặc Anh Gà Đỏ, trái lại là bình thường.

Nguyên Thủy Thiên Tôn tiểu tử này, ánh mắt tìm bạn gái thật ra rất tốt, nhưng hắn sao có thể để hai cô gái chạm trán chứ, hắn cho rằng mình là nam chính trong tiểu thuyết sao? Hạ Hầu Ngạo Thiên cảm thấy kẻ này không biết trời cao đất rộng, không có số mệnh nhân vật chính, lại mắc bệnh của nhân vật chính.

Hắn nhân vật chính này còn chưa tìm hồng nhan tri kỷ đây, tuy hắn cảm thấy mình cũng không cần phụ nữ loại sinh vật phiền toái này.

Lúc này, mọi người đồng thời thu được tiếng linh cảnh nhắc nhở:

“Ting! Mời ở trước khi trời tối đến Mặc tông. “

“Khụ khụ khụ...” Trương Nguyên Thanh thuận thế đánh vỡ không khí xấu hổ, mặt không đổi sắc nói:

“Nhiệm vụ phụ tuyến đã có, trước khi trời tối đến Mặc tông, nói rõ Mặc tông cách chúng ta không xa, nhưng cũng không gần, tôi đi đỉnh núi phụ cận tìm xem.”

Hắn hướng ánh mắt về dãy núi trùng điệp, “Mọi người ở tại chỗ chờ.”

Nói xong, lấy ra Bao Tay Tật Phong Giả màu xanh thẳm, hai tay nhấn xuống một cái, ở trong cuồng phong “vù vù”, bay qua rừng cây, bay về phía dãy núi xa xa.

Nhìn bóng lưng Nguyên Thủy Thiên Tôn nhanh chóng bay đi, mọi người ăn ý hiện lên ý nghĩ giống nhau: Hắn chuồn rồi!

Trời xanh như tẩy, đám mây giống như kẹo bông đọng lại ở bầu trời.

Trương Nguyên Thanh cúi đầu quan sát, tán cây tươi tốt giống tấm thảm màu xanh lục trải ra, bao phủ địa mạo.

Hắn rất nhanh đến đỉnh một ngọn núi gần nhất, vòng quanh đỉnh núi trùng điệp phi hành, trong quá trình đó hạ xuống mấy lần, làm hết thời gian chờ phục hồi kỹ năng phi hành.

Nửa giờ sau, không có thu hoạch, hắn trở lại trong đội ngũ.

“Chưa thấy có kiến trúc di chỉ.” Trương Nguyên Thanh lắc đầu.

Nói xong, hắn liền thả lỏng đầu óc, chờ đợi các đồng đội phân tích.

Người đang ngồi đây ai cũng là nhân tài, tuy nói chuyện không dễ nghe như hắn, nhưng đầu óc là tốt.

Quả nhiên, sỉ nhục của Hỏa Sư chưa bao giờ làm người ta thất vọng, trầm ngâm nói:

“Tòa thành cơ quan của Mặc tông sẽ không quá xa, quá xa một ngày không tìm thấy. Nhưng nếu cho chúng ta một ngày thời gian, muốn tìm được cửa vào, chỉ sợ phải tốn một phen công phu, hẳn là ngay tại vùng núi này.”

Mạch suy nghĩ lập tức rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận