Linh Cảnh Hành Giả

Chương 875: Phá ma (6)

Hắn rất trơn trượt, sau khi thành công rút lui ngay, tuyệt không chiến đấu cuốn lấy.
“Phốc...”

Thân thể Thiên Hạ Quy Hỏa vừa trở về, lửa còn chưa tắt, bụng liền nở hoa máu. Một đầu đạn đã xuyên thủng bụng.

Đó là viên đạn Quan Nhã bắn ra, viên mà thây khô nhặt lên.

Hắn ôm bụng lảo đảo lui về phía sau, mắng một tiếng “Đệch!”

“Ào ào!”

Nước sông cuồn cuộn bỗng dưng hiện lên, sóng trắng ngập trời, rợp trời rợp đất, nuốt chửng thây khô da thịt bị đốt đỏ hồng, xẹt xẹt liên thanh, một đợt khói trắng bốc lên.

Duy Ngã Độc Tôn xem hiểu ý tứ Thiên Hạ Quy Hỏa, ăn ý đánh phối hợp.

Làn da màu sắc ngăm đen của thây khô nổi lên hào quang như kim loại, dưới nóng nở ra lạnh co lại kích thích bày ra một loại cảm giác căng thẳng, làn da giống như mất đi tính dẻo dai.

“Đoàng!”

Viên đạn của Quan Nhã bắn trúng ngực boss, đánh ra một cái hố nông lõm xuống.

Cô luôn có thể bắt được thời cơ tốt nhất, cho ra thương tổn thích hợp nhất.

Lúc này, Triệu Thành Hoàng chữa trị xong xương gãy, từ ô vật phẩm lấy ra một viên đá tròn màu xám, hung hăng đánh về phía thây khô. Đá xung quanh, nhanh chóng hướng tới viên đá tròn hội tụ, như đồ sắt gặp nam châm, tạo thành một người đá khổng lồ cao 3 mét.

Đây là phần thưởng Triệu Thành Hoàng vượt qua cửa ải người khổng lồ đá đạt được.

Thùng thùng thùng!

Người khổng lồ đá cất bước chân nặng nề, bước chân chạy như điên chế tạo ra hiệu quả tựa như động đất, lao về phía thây khô, đập ra nắm tay to như cái chậu rửa mặt.

Thân thể thây khô vừa trải qua nóng nở ra lạnh co lại, làn da kề sát xương, khớp cứng ngắc, hành động chịu cản trở, khó mà làm ra né tránh có hiệu quả, chỉ có thể căng cánh tay phải, tung đòn đấm thẳng, đáp lại nắm tay của người khổng lồ đá.

Ầm!

Cú đấm của hai quái vật giống như một vụ nổ đáng sợ, thổi bụi đất xung quanh không còn một mảnh, lộ ra mặt đất nện.

Người khổng lồ đá thân thể vỡ tung, tảng đá bay đi, đá vụn văng khắp nơi. Mà thây khô nghiêng ngả lảo đảo lui lại.

Trong đá vụn bay tán loạn, một bóng người nhảy lên cao cao, tay cầm song đao, xoay tròn tốc độ cao giữa không trung, tựa như con quay mang theo lưỡi dao. Chính là Cửu Lậu Ngư được chính phủ đánh giá đao thuật siêu phàm.

“Đinh, phốc.”

Lưỡi đao xoay tròn chém trúng ngực thây khô, tiếng thứ nhất phát ra tiếng vang sắc bén, tiếng thứ hai truyền đến tiếng chém rách máu thịt.

Mọi người ở đây tập trung nhìn vào, vẻ mặt mừng như điên.

Chỉ thấy ngực thây khô xuất hiện một vết đao hơi nông, rốt cuộc phá giáp.

Lúc này, Cửu Lậu Ngư hao hết lực lượng, đáp ở trước người thây khô, thân là Thám Báo, trong tầm mắt hắn rõ ràng chiếu ra kết cấu xương khớp, cùng với chi tiết cơ bắp phát lực của thây khô.

Hắn nhảy về phía sau tránh đi thây khô quét chân, sau khi hạ xuống đất nhanh chóng nghiêng người, một lần nữa né tránh đòn pháo quyền.

Ngay sau đó, hắn “nhìn thấy” chân phải boss khô quắt cơ thịt căng phồng, biết đối phương một bước tiếp theo là lên gối.

Nhưng, đối phương công kích quá nhanh, nối tiếp quá chặt chẽ, mắt có thể sớm nhìn ra chiêu số của đối phương, thân thể lại theo không kịp, trong lúc gấp gáp, chỉ có thể giơ ngang song đao ở trước ngực.

Ầm!

Song đao ngăn được lên gối, nhưng lưỡi đao tính bền dẻo cực mạnh không thể ngăn được va chạm dữ dội, thân đao gập cong, đánh vào ngực, Cửu Lậu Ngư bay ngược đi, xương sườn gãy, nội tạng chảy máu, cuộn mình không thể đứng dậy.

“Tần suất phóng thích Con Mắt Mê Hoặc của nó giảm bớt rồi.”

Hồng Vi cẩn thận quan sát cao giọng nhắc nhở.

Thây khô lúc trước tần suất sử dụng Mê Hoặc cực cao, vướng tay lại khó chơi, nhưng sau khi “sống lại”, hắn chỉ dùng một lần đối với Khương Tinh Vệ, liền không sử dụng nữa. Hơn nữa cường độ mê hoặc cũng giảm đi nghiêm trọng.

Công kích của cô là hữu hiệu, cường độ linh hồn boss yếu bớt rồi.

Thây khô giẫm hai chân một phát, chạy tốc độ cao về phía Cửu Lậu Ngư, muốn uống máu bổ sung.

Lực lượng của nó không phải vô cùng vô tận, cũng sẽ có tiêu hao phương diện “thể lực”, bị động kháu máu cuồng bạo, tuy không thể chữa trị vết thương, có thể bù lại “thể lực” tiêu hao, bù lại linh hồn suy yếu.

“Ào !”

Một cơn sóng lớn ập tới cuốn đi Cửu Lậu Ngư, cuốn hắn lao về phía xa.

Chéo một bên, một bóng đen mang theo tiếng “Ong ong”, giống như máy bay chiến đấu lướt qua tầng trời thấp, móng vuốt sắc bén quắp lấy bả vai thây khô, nhấc hắn lên, ném về phía xa.

Ầm!

Thây khô va trúng tường ngoài một căn nhà dân tàn phá, húc bức tường vốn không chắc chắn run rẩy một trận, lắc lư muốn đổ.

Hai đầu gối nó trầm xuống, như đạn pháo lao hướng về phía chân trời, lao về phía A Nhất trên không trung.

Nhưng, mặt đất phía dưới nó nhô lên cục đất, rễ cây xanh biếc nhanh chóng sinh trưởng, linh hoạt móc lấy mắt cá chân thây khô, rễ cây nhìn như nhỏ bé lại dị thường bền chắc nháy mắt căng lên.

Thây khô đang ở giữa không trung, không chỗ mượn lực, bất đắc dĩ rơi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận